"À, nếu như cô không phải là người cứ thấy đàn ông là leo lên giường thì chắc hẳn cô chính là loại người nhìn thấy những người đàn ông giàu có, nhiều tiền là ngay lập tức sẽ giở chiêu trò để quyến rũ bọn họ nhỉ? Nếu cô không phải là loại phụ nữ thèm khát đàn ông thì chắc chắn cô chính là loại phụ nữ nhìn thấy tiền là sáng mắt lên giống những người phụ nữ ngoài kia. Bạch Sở Sở, tôi nói không sai chứ?" Lời nói của Bạch Cẩn Phàm chắc như đỉnh đóng cột, hắn một mực khẳng định Bạch Sở Sở chính là thứ phụ nữ tham tiền như thế.
Bạch Sở Sở vô thức căn chặt môi, toàn bộ những lời nhục mạ đầy tổn thương mà Bạch Cẩn Phàm vừa mới thốt ra từ miệng kia toàn bộ đều lọt hết vào hai bên tai của cô. Trong mắt của Bạch Cẩn Phàm, Bạch Sở Sở không phải là gái điếm thì chính là thứ phụ nữ tham tiền hám của. Danh dự của cô đều bị vấy bẩn bởi người đàn ông này mất rồi.
Tiếc thay cho Bạch Sở Sở một lòng yêu hắn bao nhiêu năm như thế, nhưng đánh đổi lại cô chỉ nhận được những lời sỉ nhục, những âm thanh lạnh lếo đến thấu xương kia. Bạch Sở Sở yêu hẳn như thế, chẳng lẽ hắn lại không nhìn ra được hay sao? Nếu như Bạch Cẩn Phàm không yêu cô, nhưng hai người lớn lên dưới một mái nhà, ắt hẳn Bạch Cẩn Phàm cũng phải hiểu rõ con người và tính cách của Bạch Sở Sở chứ.
Nhưng không hề như thết
Bạch Cẩn Phàm dường như đã bị thù hận che mờ đi lý trí, hắn không suy nghĩ gì cả mà buông lời xúc phạm, buông lời tổn thương cho người con gái ấy. Chẳng những không xót thương, mà thậm chí người đàn ông này lại càng tàn nhẫn hơn như thế.
"Bạch Cẩn Phàm, tôi không hề như vậy, mong anh tôn trọng tôi một chút!"
Đối diện với đôi mắt quật cường đang nhìn chằm chằm mình kia, ánh mắt của Bạch Sở Sở dường như có một chú hận ý hướng về phía của Bạch Cẩn Phàm hắn, Bạch Sở Sở cuối cùng cũng đã chịu gọi tên của Bạch Cẩn Phàm, cô thật sự sắp không chịu nổi sự chèn ép, sự vu oan giá hoạ kia rồi. Bạch Cẩn Phàm cong môi cười, nụ cười của hắn pha một chút khinh bỉ cùng với sự hứng thú. Không ngờ Bạch Sở Sở như vậy mà dám chống lại hắn như thế.
"Tôn trọng? Một con điếm rẻ mạt như cô mà cũng muốn được tôn trọng ư? Nhưng xin lỗi, cô không xứng để cho người ta tôn trọng mình. Loại phụ nữ bẩn thỉu không biết giữ mình như cô thì chỉ nhận được sự khinh miệt của người đời thôi. Muốn tôi tôn trọng loại phụ nữ bẩn thỉu từng là kẻ giết người như cô, đừng có hòng!" Từng âm thanh lạnh lẽo sắc bén của Bạch Cẩn Phàm vang lên giữa không gian tĩnh mịch ấy, những âm thanh ấy như những lưỡi dao sắc nhọn đâm xuyên vào trái tim đầy vết thương kia của Bạch Sở Sở.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!