Khoé môi của Bạch Cẩn Phàm ngày một giương cao hơn.
Không phải là người phụ nữ này thèm tiền lắm hay sao, giờ hắn cho cơ hội như thế còn không biết nắm bắt à? Bạch Sở Sở ơi là Bạch Sở Sở, để tôi xem cô còn tỏ vẻ quang minh lỗi lạc đó đến bao giờ nữa.
Hai bàn tay của Bạch Sở Sở siết mạnh thành quyền, cô dùng sức đẩy mạnh Bạch Cẩn Phàm ra xa mình, "Bạch Cẩn Phàm, tôi nói lại lần nữa, tôi sẽ không đồng ý đâu. Cho dù anh có bỏ ra bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ không ngủ với anh đâu, mong anh từ bỏ ý định đấy đi. Nếu không thể tự giải quyết, vậy tôi sẽ đi tìm cho anh người phụ nữ khác." Bạch Sở Sở nuốt chặt đau đớn ở trong lòng mà nói ra những lời nói đó.
Đâu một ai biết rằng, khi chính miệng cô nói ra những lời kia, cõi lòng của cô đã tan nát đến mức độ nào. Bảo người đàn ông mình yêu thương nhất suốt bao nhiêu năm nay ngủ với người phụ nữ khác, còn gì đau đớn hơn nữa cơ chứ. Thế nhưng, Bạch Cẩn Phàm không hề yêu cô, Bạch Sở Sở không muốn giao mình cho một người không yêu thương mình như thế.
Bạch Sở Sở quay mặt đi, không dám đố trực tiếp với người đàn ông này. Cô sợ mình sẽ để lộ ra sự đau khổ mà mình đã cố gắng chôn giấu, Bạch Cẩn Phàm thông minh như thế, làm sao hắn lại không nhìn ra cơ chứ. Sắc mặt của người con gái ấy ngày một nhợt nhạt hơn, khó coi hơn.
Tiếng nhạc ngoài kia lại càng vang lớn, hoàn toàn trái ngược với không khí ở trong phòng lúc này.
"Nhưng nếu tôi nhất định muốn cô thì sao?" Bạch Cẩn Phàm bóp mạnh lấy gương mặt gầy gộc của Bạch Sở Sở, ép cô phải nhìn thẳng vào mắt mình. Bạch Cẩn Phàm lúc này chả khác gì muốn ăn tươi nuốt sống cô gái đang đứng ở trước mặt mình ca.
Bạch Sở Sở vô cùng cương quyết, "Tuyệt đối không thể!"
Cô nhân lúc Bạch Cẩn Phàm không đề phòng, cô đẩy người hẳn ra, nhanh chóng chạy khỏi nơi này. Thế nhưng, chỉ vừa mới xoay người đi, cánh tay của Bạch Sở Sở đã bị người phía sau bắt lấy. Cô bỗng nhiên thấy người mình như nhẹ tênh, dường như là đang bay bổng vậy.
Đến lúc đầu óc tỉnh táo lại, Bạch Sở Sở đã năm trên chiếc ghế sô pha ở cạnh đó, Bạch Cẩn Phàm đã áp sát cô, cả người của Bạch Sở Sở đã bị người đàn ông trước mắt chế trụ, cô bị giam lỏng ở trong vòng tay của người đàn ông, không có cách nào thoát ra được. Trong lòng của Bạch Sở Sở bất giác dâng lên một nỗi sợ, Bạch Cẩn Phàm thật sự muốn làm như vậy với cô sao?
Từng hơi thở nồng nặc mùi rượu phả vào khuôn mặt của Bạch Sở Sở, Bạch Cẩn Phàm giữ chặt lấy người con gái phía dưới, 'Muốn chạy ư? Đừng có hòng. Bạch Sở Sở, cô nên biết, Bạch Cẩn Phàm tôi một khi đã muốn thứ gì thì nhất định phải đạt được. Hôm nay, tôi nhất định phải có được cô, cho dù cô có muốn hay không."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!