Cô không thể nào để mất đi công việc này được, cô cần nó để sống.
Bạch Sở Sở quỳ xuống ở dưới chân của người quản lý kia, cô níu chặt lấy cánh tay của gã đó mà van xin. Đôi mắt đãm lệ cùng gương mặt tái mét, thanh âm nức nở vang xin giữa sự lạnh lẽo của không gian xung quanh.
Người quản lý kia hất tay Bạch Sở Sở ra, gã trừng mắt mà quát tháo cô, "Ngày đầu đi làm mà cô lại có thể làm ra chuyện tày trời như thế, cô xem cô có đáng bị đuổi việc hay không? Vả lại, cô không biết Bạch Cẩn Phàm là người đáng sợ như thế nào à mà lại dám dây vào hắn như thế? Cô không sợ chết à?" Xem ra quản lý thật sự giận dữ trước việc làm ngày hôm nay của Bạch Sở Sở.
Bạch Cẩn Phàm là người như thế nào, tất nhiên Bạch Sở Sở biết điều đó chứ. Không những vậy, cô là người biết rõ hơn ai hết. Nhưng Bạch Sở Sở lại không thể ngờ rằng, độ tàn nhẫn của người đàn ông này lại lên đến mức này.
Hăn ta nhẫn tâm sỉ nhục cô, thậm chí muốn làm nhục Bạch Sở Sở ngay tại nơi này. Chẳng lế Bạch Cẩn Phàm hận cô đến như thế ư? Nhưng cô đã làm gì sai chứ? Hăn cho rằng cô giết chết Vy Vy của hắn, nhưng sự thật đâu phải như thế, không những vậy, trong chuyện này, Bạch Sở Sở còn là người bị hại nữa.
Bạch Cẩn Phàm thông minh tài giỏi như thế, chẳng lẽ hẳn không biết đi điều tra chuyện này hay sao?
Người đàn ông này cứ muốn hủy hoại cuộc sống của cô như vậy!
"Mà cô có thật sự muốn chết đi chăng nữa thì cô làm ơn hãy chết một mình đi, đừng có lôi chúng †ôi chết cùng cô. Bạch Cẩn Phàm không phải là nhân vật dễ đắc tội đâu, chúng tôi không muốn vì cô mà phải chịu liên luy." Gã quản lý ấy tàn nhãn nói, trong lời nói của gã lại chẳng có chút thương cảm nào dành cho người con gái suýt chút nữa đã bị làm nhục kia.
Là cưỡng hiếp đấy!
Điều đó đối với một cô gái, nó kinh khủng khiếp đến nhường nào!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!