Khuôn mặt của Nam Cung Dạ ngày càng khó coi, nhiệt độ trong xe càng ngày càng thấp.Quản Vũ lái xe đuổi sát Lãnh Nhược Băng, hai tay không ngừng run rẩy.
Anh nghĩ rằng mình đã là cao thủ về kỹ năng xe hơi nhưng anh không ngờ rằng Lãnh Nhược Băng lại ở trên anh.
Cô rốt cuộc là ai?Câu hỏi này đương nhiên cũng nảy ra trong lòng Nam Cung Dạ, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, chỉ cần anh khẽ động cửa kính ô tô bên cạnh có thể nứt ra.Mục Thịnh Hi cảm thấy cuối cùng đã xác minh được suy đoán của mình vì vậy anh lạnh lùng nói: "Nam Cung, quả nhiên cô ta không đơn giản.”“Im miệng!” Nam Cung Dạ đột nhiên quay đầu hét lên với Mục Thịnh Hi sau đó nhanh chóng quay đầu lại nhìn chằm chằm chiếc xe của Lãnh Nhược Băng, quả cầu lửa giận không ngừng phập phồng.Không dám chọc Nam Cung Dạ khi anh đang trong cơn thịnh nộ, vì vậy trong xe rất yên tĩnh, ngay cả hơi thở cũng trở nên thận trọng.Lãnh Nhược Băng không có thời gian để bận tâm những gì Nam Cung Dạ đang nghĩ, từ đầu đến cuối không giảm tốc độ xe bởi vì chiếc xe phía trước luôn chạy nhanh.
Phía trước có ba chiếc xe, Ôn Di ngồi ở chiếc xe giữa.
Đánh giá tình hình trước mắt có thể thấy chủ nhân ngồi ở xe ở giữa, vệ sĩ ngồi ở hai xe trước sau.
Lãnh Nhược Băng nhanh chóng tính toán một chút, có tám vệ sĩ.Cuối cùng xe cũng lái vào một đoạn đường thoáng, lượng xe qua lại trở nên rất ít, dường như xe phía trước đang đi đến biệt thự ven sông ở ngoại ô.Lãnh Nhược Băng nhanh chóng suy nghĩ, quyết định dừng ba chiếc xe ở đây, nếu đến biệt thự ven sông không biết sẽ có bao nhiêu vệ sĩ xuất hiện, chỉ sợ một mình cô sẽ không xử lý được.Vì vậy cô nhìn nhanh tình hình đường xá, đánh tay lái sang trái, nhấn ga vượt lên ba chiếc ô tô trước sau đó cô lấy một con dao gọt hoa quả sẵn trên xe nhằm vào lốp xe của chiếc xe phía trước, giây tiếp theo cô nghe thấy tiếng phanh gấp, sau đó chiếc xe bị trượt từ bên này sang bên kia cuối cùng mất lái tông vào hàng rào, xe lật người chết.Hai xe phía sau đều phanh gấp dừng lại.Lãnh Nhược Băng không dừng lại bởi cô nhìn thấy vệ sĩ của chiếc xe đằng sau đang cầm khẩu súng lục đen nháy, tay cô không tấc sắt không thể lấy trứng chọi đá.
Cô nhất định phải sử dụng thủ đoạn.Vì vậy cô không ngừng tăng tốc, người đằng sau cho rằng cô muốn chạy, bốn tên vệ sĩ còn lại, hai người bảo vệ chủ tử, hai người đuổi theo cô.Lãnh Nhược Băng cong môi lạnh lùng đầy mê hoặc, đột nhiên quay người tiếp đón chiếc xe đang tăng mã lực đuổi theo.
Cô đánh giá chiếc xe đuổi theo mình là một chiếc xe bình thường mà chiếc xe cô lái là xe của Nam Cung gia - xe sang hàng đầu thế giới, nếu hai chiếc xe va chạm xe của đối phương nhất định sẽ bị phá hủy.Bên kia rõ ràng là không ngờ Lãnh Nhược Băng sẽ làm điều này, hai vệ sĩ há hốc mồm kinh ngạc nhưng không đợi họ phản ứng lại chỉ nghe thấy một tiếng "rầm", bọn họ đi đến đoạn đường cuối cùng của cuộc đời.Mặc dù Lãnh Nhược Băng không bị thương nhưng chiếc xe của cô đã hư hỏng nặng không thể lái được nữa.
Thế là cô lắc đầu vì bị chấn động đến choáng váng, nhanh chóng xuống xe, sở soạn lấy súng trên người đối phương, không chút do dự bắn hai tên thị vệ cuối cùng, kỹ thuật bắn của cô rất chính xác, hai tên vệ sĩ đó còn chưa hoàn hồn sau vụ tai nạn xe vừa rồi đã bị bắn xuyên mi tâm chết thẳng cẳng.Lãnh Nhược Băng không do dự, chân trái và chân phải hung hăng giẫm một cái, gót giày tinh tế giẫm mạnh sau đó vẽ một đường thẳng tuyệt đẹp như mũi tên đứt dây, chạy như bay đến chiếc xe Ôn Di bị nhốt bên cạnh chỉ súng vào ông già trên xe..