Nam Cung Dạ rất nhanh đã rời khỏi biệt thự Nhã Các.Sau khi anh rời khỏi, Lãnh Nhược Băng không có việc gì làm, rất muốn gọi điện đến đồn cảnh sát để hỏi tình hình của Ôn Di nhưng lại sợ khiến Nam Cung Dạ hoài nghi, dù sao mới khiến anh yên tâm từ bỏ sát ý nên lúc này cô không thể gây chuyện.Tuy là cuối tuần nhưng cô không có thói quen ngủ muộn.
Quay đi quay lại cuối cùng cô cũng tìm được chuyện thú vị, sử dụng đồng xu một tệ để xây dựng hình dạng của một tòa nhà.Vì vậy cô nhờ quản gia giúp đỡ đến ngân hàng đổi ba hộp tiền một nhân dân tệ sau đó ngồi trong phòng ngủ trên lầu bắt đầu nghiêm túc xây dựng.Rất khó để xây dựng một mô hình bằng tiền xu do vậy cần phải nắm bắt cơ học chính xác, nếu không chỉ cần sai vị trí của một đồng xu thì những nỗ lực trước đó của cô sẽ bị hủy hoại.Lãnh Nhược Băng rất si mê thiết kế kiến trúc, ngoại trừ phác họa cô còn tự tay làm nhiều mô hình kiến trúc khác nhau, thường dùng tiền xu để tạo hình cho đỡ buồn chán vì vậy mỗi đồng xu dưới tay cô lập tức giống như có sinh mệnh tạo ra rất nhiều loại mô hình kiến trúc.Cô chơi rất say mê bất tri bất giác chơi cả sáng, bởi vì ăn sáng muộn nên cô không muốn ăn trưa.Khoảng bốn giờ chiều Nam Cung Dạ trở về Nhã Các, vừa giao áo khoác cho quản gia anh vừa hỏi: “Cô ấy đang làm gì?” Chính anh cũng không phát hiện câu này đã trở thành câu mà anh nhất định phải hỏi mỗi ngày.Quản gia cung kính trả lời: "Lãnh tiểu thư cứ hí hoáy tiền xu trong phòng, tạo ra rất nhiều hình thù kỳ dị, trông rất chăm chú thậm chí còn không ăn trưa.”Nam Cung Dạ nhíu mày, thiết kế bằng tiền xu? Một đồng xu rách có thể xây dựng ra cái gì, rất thú vị sao, thậm chí ngay cả cơm trưa cũng không thèm ăn?Ôm một bụng đầy nghi hoặc lên tầng, nhẹ nhàng đẩy cửa vào phòng, một giây tiếp theo anh phải thừa nhận là mình bị sốc.
Những đồng tiền dưới bàn tay của Lãnh Nhược Băng thực sự đã xây dựng nên nhiều hình dạng kiến trúc đặc biệt, bao gồm cả khách sạn Đế Hoàng, còn có biệt thự Nhã Các.Có rất nhiều đồng xu lơ lửng trên không trung tạo thành một tòa kiến trúc nhưng kỳ diệu là chúng không rơi xuống, có thể so với Thiên Công.Nam Cung Dạ chưa bao giờ nghĩ rằng một đồng xu nhỏ lại có công dụng đáng kinh ngạc như vậy.
Những gì người phụ nữ này biết luôn vượt xa sự mong đợi của anh, cô có bao nhiêu điều mà anh vẫn chưa khám phá?Lãnh Nhược Băng làm rất nghiêm túc, không phải cô không để ý Nam Cung Dạ chỉ là cô không muốn bị ngắt quãng giữa chừng cho nên không phản ứng với anh mà tiếp tục nghịch tiền xu.
Nam Cung Dạ rất hứng thú với chuyện cô đang làm nên cũng không nói gì mà chỉ yên lặng đứng một bên quan sát.Khi đồng xu cuối cùng được đặt xuống Lãnh Nhược Băng mới ngẩng đầu nhìn Nam Cung Dạ cười nhạt một tiếng: "Ngài Nam Cung, anh về rồi.”“Ừm.” Nam Cung Dạ nhàn nhạt lên tiếng, đi về phía trước vài bước, ngồi bên cạnh Lãnh Nhược Băng: "Lãnh Nhược Băng, tôi không ngờ cô có tài hoa nhiều như vậy.”“Cũng chẳng có gì chỉ là tôi hiểu rõ cơ học thôi.”Nam Cung Dạ nâng cằm Lãnh Nhược Băng lên, như có điều suy nghĩ nói: “Tim của cô làm bằng gì, Thất Khiếu Linh Lung*? Những gì cô làm rất khiến người ta ngạc nhiên.”“Ngài Nam Cung, anh đang khen tôi sao?”“Cô có thể chơi súng lục, có thể phi đao, có thể thiết kế các bản vẽ kiến trúc.
Bây giờ còn có thể chơi trò chơi tinh tế như vậy, còn bao nhiêu thứ về cô mà tôi chưa biết?”Ghé qua d.t.r.u.y.e.n ủng hộ BoboTaotao, mọi trang khác đều là a.n.c.a.p“Vậy ngài Nam Cung có muốn biết tim tôi trông như thế nào không?”“...” Nam Cung Dạ nhíu mày, không nói gì thêm anh đang chờ đợi.* Thất Khiếu Linh Lung: Chỉ người rất thông minh, rất có lương tâm..