Chương 226:
Nàng chỉ muốn cứu được phụ thân.
Đại Tề có thể đánh thắng trận, phụ thân có thể bình an trở lại, nàng đã đủ mãn nguyện rồi.
Bùi Khởi Đường bỗng nhiên kéo tay Lang Hoa, “Ta dẫn nàng đi xem một thứ.”
Lang Hoa rút tay ra, Bùi Khởi Đường ra vẻ thản nhiên, “Ta không có ý gì khác… nàng đi xem một chút thì biết, nhất định sẽ cảm thấy rất mới lạ.”
Bùi Khởi Đường có lúc giống như đứa trẻ vậy, cao hứng lên là không để ý gì cả.
Lang Hoa nhíu mày, “Ngươi buông tay ta ra trước đã.”
Bùi Khởi Đường lúc này mới nhớ ra, ngượng ngùng cúi thấp đầu nói: “Là ta sai rồi, nàng đừng tức giận, ta quên mất.”
Dáng vẻ Bùi Khởi Đường giống như là thật sự không để ý.
Lang Hoa lại nghĩ đến chuyện hắn gặp phải mấy năm qua, sau khi Khánh Vương bị giết, liền sống lang thang chạy trốn khắp nơi, người bên cạnh đều là những người như thế, không giống Lục Anh, từ nhỏ đã theo lão nho học tập, vô cùng để ý những thứ lễ phép này, nàng không thể đòi hỏi Bùi Khởi Đường theo tiêu chuẩn của Lục Anh được.
Lang Hoa nói: “Ngươi muốn cho ta xem cái gì?’
“Xem diều,” Bùi Khởi Đường nói, “Chúng ta vào trong sân xem diều đi.”
Diều có cái gì đáng xem chứ.
Bùi Khởi Đường hứng thú bừng bừng, “Cái này của ta không giống của người khác, cái của ta gọi là diều, của người khác chỉ có thể gọi là diều giấy thôi.
Lang Hoa dĩ nhiên biết diều là cái gì, kiếp trước Hàn Yên bên cạnh nàng làm diều giỏi nhất, mùa xuân, nàng sẽ để cho Hàn Yên thả diều thật cao, nàng ngồi ở trong sân là có thể nghe được tiếng vang “đinh đinh đang đang”, đó là tiếng gió thổi vào dây đàn phía dưới diều phát ra.
Tay nghề làm diều của Hàn Yên là học từ cha nàng, diều bay cao, dây đàn cũng chỉnh tốt, cho dù là thợ chuyên làm diều cũng ít có bản lãnh như vậy.
Mỗi lần Lang Hoa nghe tiếng phát ra từ diều, cảm giác tim mình cũng bay theo lên tận bầu trời.
Mặc dù ngày tháng Hàn Yên sống cùng nàng rất ngắn, nhưng vô cùng trung thành với nàng, cho đến lúc chết còn liều mạng muốn cứu nàng.
Cho nên sau khi đến kinh thành, nàng lập tức bảo Tiêu Ấp đi nghe ngóng xem có thợ làm diều lợi hại hay không, muốn thông qua cái này đi tìm Hàn Yên, đáng tiếc lúc này kinh thành còn chưa thịnh hành chơi diều, cho nên vẫn luôn không có được tin tức của Hàn Yên.
Có lẽ là Bùi Khởi Đường nghe được chuyện này từ trong miệng Tiêu Ấp, cho nên mới làm diều cho nàng.
Lang Hoa đi theo Bùi Khởi Đường ra ngoài nhìn diều.
Trên tay A Mạt giơ một con bướm màu sắc xinh xắn, hai cái đuôi thật dài tung bay trên không trung.
Trên bụng bướm tỉ mỉ buộc hai vòng dây đàn, nhẹ nhàng lay động là có thể nghe được tiếng vang lảnh lót.
Trong lòng Lang Hoa khẽ động, nhìn về phía Bùi Khởi Đường, “Thợ làm diều đang ở đâu?”
Lang Hoa nhướng lông mày lên, nhìn có vẻ rất cao hứng.
Bùi Khởi Đường cười nói: “Không có thợ nào hết, là ta làm đó.”
Lang Hoa tương đối bất ngờ, “Ngươi còn biết làm diều.”
Thấy sự vui mừng trên mặt Lang Hoa mất đi hơn nửa, Bùi Khởi Đường không biết mình đã làm sai điều gì, hay hình mà hắn làm không phải là hình mà nàng muốn? Hắn cũng là từ trong miệng Tiêu Ấp nghe nói Lang Hoa tìm người biết làm diều khắp nơi, mới dựa theo dáng vẻ Tiêu Ấp nói làm cái này đưa cho Lang Hoa.
Bùi Khởi Đường nói: “Nàng nếu không thích, ta sẽ sửa lại một chút.”
Lang Hoa cẩn thận ngắm, “Không cần đâu, như thế rất đẹp rồi.” Rất lâu rồi nàng chưa được nghe tiếng của diều, vừa nghĩ như thế liền hứng thú lại, quay đầu phân phó Tiêu ma ma, “Tìm hai người tới thả diều lên.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!