Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 256:

 

Vinh Quốc công nói đến đầu danh trạng, nhất định là thứ mà Thái hậu có thể lấy ra dồn Hàn gia vào chỗ chết.

 

Nếu như Hàn gia không phản bội Thái hậu, cũng nguyện ý bảo vệ Ninh Vương, thì đầu danh trạng này sẽ vĩnh viễn không lộ ra.

 

Lang Hoa không khỏi nói: “Là thứ gì thế?” Loại chuyện này là nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

 

Vinh Quốc công mím môi một cái, “Là văn kiện điều binh lúc Khánh Vương chuẩn bị mưu phản viết cho Hàn gia.”

 

Khánh Vương mưu phản?

 

Lang Hoa không khỏi kinh hãi, nói như vậy là Khánh Vương thật sự chuẩn bị mưu phản, nếu không tại sao có thể có văn kiện điều binh.

 

Kiếp trước án Khánh Vương mưu phản rõ ràng đã tra xét ra, Khánh Vương là bị Thái tử vu oan, kiếp này sao nàng lại nghe được câu trả lời ngược lại từ trong miệng Vinh Quốc công chứ.

 

Mặc dù trong lòng có nghi vấn, Lang Hoa vẫn lẳng lặng nghe như cũ.

 

Vinh Quốc công nói: “Trên văn kiện điều binh kia đích xác là bút tích của Khánh Vương,” Nói tới chỗ này ông ta thấp giọng, “Sau khi Huệ Vương chết, triều đình kinh sợ, phụ thân ta cũng đã thất vọng với triều đình, cộng thêm Hàn gia và phủ Khánh Vương sớm có liên lạc, thường xuyên qua lại nên quan hệ hai nhà càng thêm thân cận, phụ thân ta đã ước định với Khánh Vương, nếu như Khánh Vương bị buộc phải khởi binh, Hàn gia nhất định góp sức đi trước, liền dùng “Sơn Hà Thư” đệ tứ thủ thi làm tự nghiệm, cứ như vậy sẽ không xảy ra sai sót.

 

“Kết quả, Hoàng thượng đột nhiên xuất binh lùng bắt Khánh Vương, nhà chúng ta cũng không nhận được bất kỳ thư tín gì, sau khi Khánh Vương bị giết, Thái hậu mới đưa phong thư này ra.”

 

“Cũng không biết phong thư này làm sao lại rơi vào trong tay Thái hậu.”

 

Lang Hoa cẩn thận suy nghĩ, nếu như Khánh Vương không chết, Thái hậu hẳn sẽ không lấy bức thư đó ra.

 

Nhưng Khánh Vương chết rồi, Thái hậu muốn không chế Hàn gia, mới lợi dụng phong thư này làm thành đầu danh trạng của Hàn gia.

 

Ánh mắt Vinh Quốc công trở nên sâu xa, “Ta vẫn cảm thấy chuyện này có điều kỳ lạ, nhưng lại không nghĩ ra, có lẽ là vì Thái hậu cài người vào phủ Khánh Vương, nhưng so sánh giữa Hoàng thượng và Khánh Vương, Thái hậu hẳn càng hy vọng Khánh Vương sẽ thắng hơn, không nên ở thời khắc mấu chốt tạm giấu lá thư đi, khiến cho Khánh Vương mất đi cơ hội kháng cự cuối cùng. Nếu như phong thư này là Hoàng thượng hoặc Thái tử chặn lấy được, Hàn gia chúng ta hẳn đã sớm bị chém ngang lưng rồi.”

 

Lang Hoa nói: “Có khi nào là sau khi Khánh Vương bị bắt, Thái hậu mới lấy được phong thư này không. Phủ Khánh Vương bị tịch thu tài sản, Thái hậu mới sai người giữ lại văn thư khả nghi. Có điều, không thuyết phục là, nếu như Khánh Vương đã viết thư muốn Hàn gia giúp đỡ, thì hẳn là đã có chuẩn bị, làm sao mà chưa đánh trận nào đã bị triều đình bắt như vậy được.”

 

Nàng từng gặp những người bên cạnh Bùi Khởi Đường, tất cả bọn họ đều sẽ liều mạng vì Khánh Vương.

 

Triều đình muốn lùng bắt Khánh Vương ở Giang Chiết, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

 

Vinh Quốc công nhìn Lang Hoa, mặt đầy vui mừng, không nghĩ tới nàng có thể có kết luận đó trong thời gian nhanh như vậy, trong lòng ông ta lại không thể không tiếc nuối, nếu như Hàn chương có thể cưới Lang Hoa vào nhà, như vậy cả tộc Hàn thị dù có trải qua phong ba gì, đều có thể có được một con đường sống.

 

Vinh Quốc công nói: “Ta không thể lấy được đáp án, điều bí mật này tương lai chỉ có thể do mọi người tháo gỡ, đến lúc đó đừng quên đến thắp một nén hương lên mộ, nói cho ta kết quả rốt cuộc là như thế nào, ta ở dưới suối vàng biết được cũng sẽ vui vẻ yên tâm.”

 

Chuyện nên giao phó đã giao phó xong.

 

Vinh Quốc công cười nói: “Kêu Hàn chương vào đi, huynh đệ chúng ta nói mấy câu.”

 

Lang Hoa đứng lên từ từ lui ra ngoài, Hàn chương đã vào phòng. Ánh mắt hai người giao nhau, Lang Hoa từ trong mắt Hàn chương thấy được bi thương.

 

“Đại ca,” Hàn chương ngồi lên ghế gấm, “Huynh thấy thế nào rồi? Vết thương trên chân còn đau không?”

 

Vinh Quốc công trở nên yên tĩnh, “Không đau nữa, từ hôm qua bắt đầu hết đau rồi.”

 

Hàn chương không khỏi chua xót trong lòng, hắn biết đây chính là điềm báo không lành.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận