Chương 271:
Đông Bình Trưởng Công chúa là một trong số ít người thật tâm đối xử tốt với Hoàng đế.
Lúc Đông Bình đi Tây Hạ kết thân, Hoàng đế ở phủ Thái tử len lén rơi nước mắt.
Hoàng đế nói: “Vì sao trước đó mẫu hậu không chịu nói? Chờ tới bây giờ mới tiết lộ.”
Thái hậu nhìn Lang Hoa trên mặt đất một cái, Lang Hoa hiểu ý, lập tức đứng lên lui ra ngoài.
Hồi lâu Thái hậu mới thở dài, “Ai gia muốn nói, nhưng Hoàng đế có tin không? Nếu khi đó Ai gia nói, trong lòng Hoàng đế do dự, có lẽ cũng sẽ bị người Tây Hạ phát hiện từ đó dấy binh, bây giờ người Tây Hạ sẽ cho là chúng ta đã buông lỏng cảnh giác, đối với Đại Tề chúng ta mà nói chính là thời cơ tốt.”
“Trước đây Tiên hoàng tấn công Tây Hạ, bởi vì đường dài truy kích, lương thảo không không tốt đành phải không công mà về,” Thái hậu khẽ mỉm cười, “Bây giờ người Tây Hạ dâng tới cửa, đại quân của chúng ta liền có thể đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công.”
Ánh mắt Hoàng đế lóe lên, “Mẫu hậu nói có lý, Trẫm lập tức truyền đạt cho Lưu Cảnh Thần tiến cung nghị sự.”
Thái hậu gật gật đầu, “Ai gia đưa tới trả lại một phần đại lễ cho Hoàng đế,” Hơi dừng một chút, “Ai gia nói muốn ăn táo của Tây Bắc, đã để cho thế tử Hoài Nam Vương đưa vào kinh rồi, Hoàng đế có thể giữ thế tử Hoài Nam Vương lại, Hoài Nam Vương tất nhiên sẽ tận tâm tận lực vì triều đình.”
Hoàng đế một lần nữa kinh ngạc.
Hoài Nam Vương chỉ có một con trai nối dõi, giữ thế tử Hoài Nam Vương trong kinh, sẽ không sợ Hoài Nam Vương sinh ra hai lòng.
Thái hậu đứng lên, “Ai gia có thể làm cũng chỉ có những thứ này thôi.”
Lang Hoa ở ngoài điện nghe bên trong truyền tới giọng nói đứt quãng, không nghĩ tới Thái hậu sẽ nói nhiều như vậy ở trước mặt Hoàng thượng, chẳng những nói rõ thế cục bây giờ, còn giải quyết nỗi lo về sau của Hoài Nam Vương.
Đây chính là sự khác nhau giữa Hoàng đế và Thái hậu.
Thái hậu nhìn xa trông rộng hơn, vì Đại Tề có thể tạm thời không để ý đến lợi ích trước mắt, còn tâm tư nghi kỵ của Hoàng đế lại quá sâu.
Thái hậu từ trong đại điện đi ra, Lang Hoa vội vàng tiến lên đỡ lấy, hai người cùng nhau trở lại Cung Từ Ninh.
Thái hậu ngồi trên giường mềm, “Những gì nên nói chúng ta đã nói hết rồi, tiếp theo phải xem Hoàng đế lựa chọn thế nào.”
Thái hậu nói rồi trên mặt lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Lang Hoa thử thăm dò nói: “Thái hậu là sợ Hoàng thượng sẽ không lập tức xuất binh.”
Thái hậu hừ lạnh một tiếng, “Hoàng đế rất đa nghi, cho dù bây giờ hắn thương nghị với Lưu Cảnh Thần, cùng lắm là để cho Hoài Nam Vương bố trí quân binh phòng bị, sau đó hắn sẽ kéo dài thời gian xem tình hình.”
Đây chính là lý do vì sao Bùi Khởi Đường lại đi Tây Bắc, Hoàng thượng tín nhiệm Bùi gia, tất nhiên sẽ lập tức phái người đi hỏi Bùi Khởi Đường.
Sợ là sợ lúc Tây Hạ dấy binh, viện quân của triều đình còn chưa tới, Bùi Khởi Đường phải đối phó là những kỵ binh dùng Thần Tí Cung kia.
Trong lòng Lang Hoa mơ hồ sinh ra lo lắng.
Thái hậu ngẩng đầu lên, “Việc chúng ta nên làm đều đã làm, bây giờ phải xem ý trời rồi.”
“Thái hậu nương nương,” Nội thị đi vào bẩm báo, “Thế tử Hoài Nam Vương đến rồi.”
Lang Hoa biết thế tử Hoài Nam Vương.
Sau khi Lục Anh làm Hộ bộ Thượng thư, thế tử Hoài Nam Vương thường xuyên đến làm khách, cũng đưa một ít lễ vật, dùng cách nói của Lục Anh nói về Thế tử Hoài Nam Vương này là hổ phụ nhưng lại sinh ra một nhi tử hào hoa phong nhã.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!