Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 289:

 

Từ Tùng Nguyên rốt cuộc hiểu ra tại sao Cố gia phải tới Tây Hạ.

 

Bọn họ cũng không phải là muốn buôn bán thảo dược gì, là ông ta hiểu lầm Cố gia, hiểu lầm những người kia, hiểu lầm Hồ Trọng Cốt.

 

Từ Tùng Nguyên nói: “Là huynh sắp xếp để Cố gia đi tới Tây Hạ sao.”

 

“Không phải ta.” Cố Thế Hoành cười một tiếng, trên mặt là vẻ mặt tự hào, “Là Lang Hoa tự mình đoán được, tất cả những thứ này đều là Lang Hoa sắp đặt.”

 

Chỉ cần nghĩ đến Lang Hoa còn nhỏ tuổi nhưng lại dốc hết toàn lực tới cứu ông, trong lòng ông liền tự nhiên sinh ra ấm áp.

 

Trong lòng Cố Thế Hoành tràn đầy mừng rỡ, còn Từ Tùng Nguyên lại như bị người ta tát mạnh một cái, trên mặt nóng bừng lên.

 

Trước mắt hiện ra ánh mắt khinh miệt kia của Cố Lang Hoa.

 

Ông ta vẫn cho là Cố Lang Hoa vào cung để giảng kinh cho Thái hậu, thúc đẩy chuyện hòa đàm, đều là vì cậy thế quyền quý, ông ta thậm chí còn nhắc nhở Cố gia phải đi con đường đúng đắn, tránh cho tương lai bị người ta nhạo báng.

 

Hoá ra ông ta mới là kẻ bị người khác nhạo báng.

 

Cố Lang Hoa mới mười tuổi, một hài tử mười tuổi, vì cứu phụ thân, lại mạo hiểm lên kinh, đối địch với kẻ như Thẩm Xương Cát.

 

Tính cách đó, sự gan dạ sáng suốt đó, ai có thể so kịp.

 

Không biết vì sao, trong lòng ông ta vô cùng hâm mộ Cố Thế Hoành, có thể sinh ra nữ nhi như vậy là phúc của Cố Thế Hoành.

 

“Lão gia,” Giang Đồ tiên sinh đi vào, “Bên ngoài loạn rồi, nghe nói người Tây Hạ nếm mùi thất bại ở Diêm Châu, Lý Thường Hiển chuẩn bị ngự giá thân chinh, bây giờ người Tây Hạ đang lùng bắt lão gia khắp nơi.”

 

Chu Thăng nói: “Đại tiểu thư nói rồi, Diêm Châu nhất định sẽ đánh thắng trận, người Tây Hạ từ trước đến giờ có thù tất báo, nhất định sẽ tụ họp quân đội lần nữa tấn công Diêm Châu, chúng ta đi thẳng đến Ngân Châu, Đại tiểu thư sẽ tiếp ứng chúng ta ở Ngân Châu.”

 

Từ Tùng Nguyên không khỏi xấu hổ.

 

Bây giờ ông ta phải dựa vào một hài tử mười tuổi mới có thể thoát thân.

 

 

Thái tử mới vừa ăn một cái đùi dê, hưởng thụ rượu ngon quan viên dâng lên, để cho vũ cơ hầu hạ nằm trên giường, mơ mơ màng màng nằm mơ.

 

Mơ thấy hắn mặc long bào mới tinh ngồi trên ngự toạ, nhìn văn võ bá quan quỳ rạp dưới đất.

 

“Thái tử gia, Thái tử gia…”

 

Thái tử mơ mơ màng màng mở mắt ra.

 

“Thái tử gia, không xong rồi, Kim quốc đánh tới rồi.”

 

Kim quốc, Kim quốc là cái thá gì.

 

Thái tử giơ tay khua khua, chẳng qua chỉ là nằm mơ mà thôi.

 

Kim quốc ở xa phía đông của Liêu quốc, chỉ là một nước nhỏ mà thôi, Đại Tề bọn họ sợ cái gì Kim quốc.

 

“Thái tử gia, người mau tỉnh lại đi.” Tưởng lão Tướng quân cắn cắn răng, cầm lấy một ly trà trên bàn tạt vào Thái tử.

 

Nước bất ngờ tạt tới, doạ cho Thái tử mở mắt, “Là kẻ nào?” Thái tử lau mặt một cái, “Kẻ nào dám…”

 

“Thái tử gia,” Tưởng lão Tướng quân không dám trì hoãn, “Kim quốc đánh tới rồi.”

 

“Nói bậy,” Thái tử trợn mắt, “Đừng lừa gạt Bổn cung, Kim quốc ở xa…”

 

“Không xa đâu,” Tưởng lão Tướng quân nói, “Kim quốc đánh bại Liêu quốc, hôm nay đã đến biên giới Đại Tề rồi, chỉ cách chỗ chúng ta một tòa thành thôi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận