Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 296:

 

Ma ma quản sự vội vội vàng vàng từ bên ngoài đi vào nói: “Nghe nói Chân Định đã bị người Tây Hạ công phá rồi.”

 

Vân Nương trợn to hai mắt, con thoi trong tay cũng rơi trên mặt đất: “Ngươi nói… cái gì? Sắp đánh trận rồi? Chân Định hướng bắc, cái kia… không phải biên cương phía bắc sao?” Lúc nàng ở kinh thành có nghe nói, vững chắc nhất chính là biên cương phía bắc.”

 

Cho nên trên triều đình mới có người vạch tội Hàn Chương nuôi giặc nâng cao thân phận.

 

Bà tử cũng nói: “Trước đó vài ngày không phải là có quân đội đến Chân Định sao, làm sao mà… những năm này, biên cương phía bắc đều chưa từng bị đánh bại.”

 

Ma ma quản sự nói: “Nếu như biên cương phía bắc có Hàn Tướng quân ở đó, nhất định sẽ không bị đánh bại… lần này là Thái tử đi… Thái tử da mỏng thịt non đã bao giờ gặp phải loại chiến trận này, thấy người Tây Hạ liền sợ hãi bỏ thành chạy trốn, kết quả ra khỏi thành liền bị người Kim bắt.”

 

Vân Nương mờ mịt luống cuống, nếu như biên cương phía bắc bị công phá thì sẽ thế nào? Thái Nguyên cách biên cương phía bắc gần như vậy, những người Tây Hạ kia liệu có đến Thái Nguyên hay không.

 

Ma ma quản sự uống một hớp trà nóng, nói tiếp, “Hoá ra mấy ngày nay kêu chúng ta dệt vải đưa đi, đều là chuẩn bị cho thương binh dùng, trong thành dựng lên hơn bốn mươi quân trướng, bên trong toàn là thương binh… Cố Đại tiểu thư đó dẫn người đến quân trướng cứu người, ta đi xem một cái, những người đó khắp người đều là máu, có người lúc mang vào thành chỉ còn lại một chút hơi tàn, Cố Đại tiểu thư liền nói… không chữa được rồi.”

 

Cố Đại tiểu thư, nói là Cố Lang Hoa sao? Cố Lang Hoa lại cũng tới Thái Nguyên, vậy Hàn Chương đâu? Phủ Vinh quốc công đâu? Có phái người qua đó không.

 

Trong lòng Vân Nương nóng lên, nhưng lập tức nàng giống như bị tạt nước lạnh, cứng đờ tại chỗ.

 

Phủ Vinh quốc công đã không còn quan hệ gì với nàng rồi.

 

Tiếng huyên náo ồn ào truyền tới, Vân Nương không khỏi nhìn ra ngoài, “Đó là tiếng gì thế.”

 

Đang nói, nữ quyến trong am đường rối rít mặc y phục ra ngoài.

 

Sắc mặt ma ma quản sự bình tĩnh, “Nữ quyến trong nhà đều đến chi trưởng rồi, hộ viện cũng điều hết qua bên kia.”

 

Lúc Vân Nương trở về trong tộc có nghe tẩu tử chi trưởng nói, phía dưới tổ trạch của chi trưởng có một cái hầm đất, chính là để phòng bị chiến sự dùng đến.

 

“Vậy chúng ta thì sao?” Vân Nương đứng lên, “Có phải chúng ta cũng phải qua đó hay không.”

 

Trong am đường còn có nhiều người như vậy.

 

Ma ma quản sự không nhịn được cười ra tiếng, nhìn vẻ mặt ngây thơ của Vân Nương, “Nữ quyến đứng đắn trong tộc còn chưa trốn hết, khi nào thì có thể đến phiên các ngươi. Các ngươi hãy cầu cho thành Thái Nguyên không bị công phá, nếu không mọi người chỉ có một con đường chết.”

 

Đang nói chuyện, trời đã dần dần sáng lên.

 

Tiếng trống dồn dập truyền tới.

 

Trong tiếng trống truyền đạt cả sự khủng hoảng.

 

Không biết là ai nói, “Đây là đang công thành sao?”

 

Vào giờ phút này trong lòng tất cả mọi người chỉ còn lại sự sợ hãi.

 

Công thành, nhất định là đang công thành rồi.

 

Nếu như quân đội Đại Tề không ngăn cản được, người Tây Hạ sẽ vào trong thành, Vân Nương gần như tê liệt tại chỗ.

 

Mơ, đây nhất định là một cơn ác mộng.

 

Nước mắt Vân Nương không ngừng rơi xuống.

 

“Khóc cái gì mà khóc,” Ma ma quản sự bên ngoài tiến vào, “Vẫn chưa đến lúc cho các ngươi khóc đâu, mau… buộc những áo giáp này lại, nhanh lên một chút, Tam lão gia của nhị phòng nhận việc này ở chỗ Tri phủ đại nhân, lát nữa quản gia sẽ qua đây lấy.”

 

Vân Nương ngẩng đầu nhìn một cái, trên áo giáp còn có vết máu khô, Vân Nương không nhịn được muốn thét chói tai.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận