Chương 318:
Sau thất bại nặng nề, liền có tin đồn thất thiệt truyền tới, người Tề mượn được lửa trời, đây chính là sự trừng phạt của trời cao với Đại Hạ, tin đồn thất thiệt này lập tức chọc giận Bệ hạ, Bệ hạ sai người trong quân doanh bắt người khắp nơi, những binh lính lan truyền tà thuyết mê hoặc lòng người này đều bị chém làm đôi.
Nếu như đây là thời bình, ước chừng còn có chút tác dụng, nhưng mà “Lửa trời” của người Tề đã khiến rất nhiều binh lính sợ vỡ mật, Bệ hạ tức giận giết người, càng tăng thêm bầu không khí sợ hãi.
Tên Bùi Khởi Đường này rốt cuộc là người như thế nào.
Người Tề không phải chỉ có Tướng quân Hàn Chương bách chiến bách thắng khiến người ta phải khiếp sợ sao? Vì sao tên Bùi Khởi Đường này lại lợi hại như vậy.
“Đã bắt được người chưa?” Lý Thường Hiển lớn tiếng quát hỏi, “Các ngươi dẫn theo năm vạn nhân mã đi bắt một tên Bùi Khởi Đường, bây giờ người đâu rồi? Đi đâu rồi?”
Người Tướng quân đầy máu, cúi đầu, “Tên đó kiêu dũng thiện chiến, bị chúng thần vây quanh, thiếu chút nữa thì… hắn trốn thoát rồi… có điều Trương Tướng quân đã đuổi theo.”
Bùi Khởi Đường dẫn người ra khỏi thành đốt lương thảo của bọn chúng, món nợ này hắn nhất định phải đòi lại, tuyệt đối không thể để cho Bùi Khởi Đường còn sống mà quay về thành Diêm Châu.
“Không bắt được Bùi Khởi Đường, các ngươi cũng không cần phải quay về phục mệnh nữa,” Lý Thường Hiển hung ác nói, “Ngươi hiểu chưa hả?”
Còn không bắt được Bùi Khởi Đường, thì chỉ có một con đường chết.
Tướng quân quỳ xuống, “Vi thần tuân mệnh.” Hắn lảo đảo đứng lên, lúc rời đi không khỏi nhìn Ninh Lệnh ở bên cạnh một cái, ánh mắt tràn đầy vẻ mệt mỏi, sợ hãi.
Chuyến đi này chắc chắn sẽ thua.
Võ tướng mất đi ý chí chiến đấu, chẳng khác nào đang nghênh đón cái chết.
Bản lĩnh của Bùi Khởi Đường bọn họ đều đã trông thấy rồi, cho dù ai ở trước mặt hắn cũng phải sinh lòng khiếp sợ, người Tề làm thế nào có thể bồi dưỡng được một tên tướng lĩnh trí dũng song toàn như vậy, theo thời gian nhất định sẽ khiến cho thiên hạ phải liếc nhìn.
Ninh Lệnh không khỏi ngẩn ra, Bùi Khởi Đường cùng lắm chỉ là một võ tướng, hắn ta sao lại có thể có loại cảm giác này.
Ninh Lệnh mới nghĩ tới đây, thám báo đã xông vào trong thành, “Đại nhân, bên phía Hồng Châu có gì đó không đúng lắm.”
Trên mặt thám báo đầy vẻ ngạc nhiên, tựa như xảy ra chuyện gì khiến hắn không thể tưởng tượng được.
“Hồng Châu làm sao?”
Bùi Khởi Đường bị Trương Tướng quân bao vây, không thể nào xuất hiện ở Hồng Châu.
“Viện quân của Hàn Chương tới rồi sao?” Ninh Lệnh hỏi.
Thám báo lắc đầu, “Chưa… chưa tới… ”
Không phải là Bùi Khởi Đường cũng không phải là Hàn Chương, Ninh Lệnh thở phào nhẹ nhõm, sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra đâu.
Thám báo nói: “Là lang trung… là y công… đột nhiên xuất hiện rất nhiều y công, bọn họ đang lật thương binh trên chiến trường.”
Hồng Châu là đất Tề, y công của người Tề ra chiến trường cứu thương binh là chuyện rất bình thường.
Thám báo nói: “Ngay cả những thương binh bị trọng thương chúng ta không cứu về bọn họ cũng mang đi.” Đây là hắn tận mắt chứng kiến, hắn nhìn thấy người Tề mang hết thương binh Tây Hạ này tới thương binh Tây Hạ khác đi.
“Nói bậy,” Ninh Lệnh trợn tròn mắt, “Sao có thể có chuyện như vậy.”
Thám báo nói như vậy, trong lòng hắn ta khó nén khỏi kinh ngạc, hai quân đánh nhau, đáng sợ nhất là xảy ra điều gì đó khác thường, nhất định sẽ dẫn tới kết quả mà bọn họ không tưởng được.
Nhất định có người giúp người Tề bày mưu tính kế.
Lần này rốt cuộc bọn họ gặp phải kẻ nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!