"Bà đi đâu đấy?" Triệu Vĩnh Tài nhíu mày nhìn Trần Tụ Vân đứng dậy đi về phòng.
Trần Tụ Vân tức giận nói: "Tôi đi ngủ!"
“Cơm tối còn chưa ăn, mới hơn bảy giờ thì ngủ cái gì mà ngủ?" Triệu Vĩnh Tài đặt điếu thuốc xuống, quát.
Trần Tụ Vân không thèm quay đầu, đi vào phòng. đóng săm cửa lại.
Triệu Vĩnh Tài đành phải bất đắc dĩ đứng dậy đi ăn cơm, dù ba con họ gọi thế nào, Trần Tụ Vân cũng không chịu ra ngoài ăn cơm.
"Để con đi tìm chị Hương Tú nói về chuyện để cho chị ấy phụ trách tài vụ”
Triệu Lâm Phong ăn cơm xong, đứng dậy nói.
Triệu Khả Nhi đảo mất, vội vàng đặt bát đũ xuống, đi theo Triệu Lâm Phong ra ngoài.
"Em ra ngoài làm chỉ?" Thấy Triệu Khả Nhi đi theo. ra ngoài, Triệu Lâm Phong hỏi.
Triệu Khả Nhi cười hì hì đáp: "Anh vui rồi chứ? Có phải anh nên cảm ơn em gái của anh không?”
Triệu Lâm Phong nhìn dáng vẻ ranh mãnh của Triệu Khả Nhi, đầu óc mù mờ.
"Cảm ơn em về chuyện gì?"
Triệu Khả Nhi dẩu môi, thở phì phò nhìn Triệu Lâm Phong.
Hữ! Qua cầu rút ván! Nếu em không nói đỡ cho thím Nguyệt Anh và chị Hương Tú, thì mẹ có thể thay đổi cái nhìn vẽ họ không hả? Hai người đẹp hàng đầu tới tay, anh trộm vui mừng đi!"
Triệu Lâm Phong dở khóc dở cười, nói: “Con nhóc này, em thì biết cái gì!"
Triệu Lâm Phong cảm thấy buồn cười, trẻ con thời nay trưởng thành sớm như vậy sao?
Tuy nhiên, hẳn vẫn lục lọi túi quần, tiện tay lấy ra hơn hai nghìn tệ tiền lẻ.
"Đây, cho em này, không được tiêu linh tỉnh!" Triệu Khả Nhi nhìn số tiền lớn trong tay Triệu Lâm Phong, hai mắt sáng ngời, vội vàng căm lấy.
"Wow, cảm ơn anh! Moa!"
Triệu Khả Nhi rất vui. Mặc dù hiện tại trong nhà đã có tiền, nhưng quan niệm của ba mẹ còn chưa thay đổi, vẫn rất tiết kiệm, cũng quản lý Triệu Khả Nhi khá nghiêm khắc.
Con gái mà, ai chẳng thích mấy thứ xinh xinh, Triệu Khả Nhi chưa từng có nhiều tiền như vậy.
Ở huyện Thanh Khê, hai nghìn tệ là tiền lương một tháng của rất nhiều người đấy!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!