- Chết tiệt, Trương Bưu ngươi đang làm gì?
Đái Hạo đưa mắt nhìn xung quanh, bỗng nhiên phát hiện tiểu đội trưởng Trương Bưu nhảy xuống vách núi, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Cũng ngay lúc này, sau khoảnh khắc ngắn ngủi, tiểu đội Bạch Hổ Thân Vệ cơ hồ là trăm miệng một lời quát to:
- Công Tước đại nhân bảo trọng.
Ngay sau đó, bọn hắn từng người ngậm miệng lại, bên trong ánh mắt bao hàm vẻ kiên quyết cùng dứt khoát, lập tức nhảy xuống vách núi.
- Chết tiệt, nhanh đi ngăn cản bọn hắn.
Đái Hạo đối mặt Sơn Băng Địa Liệt Đạn có thể giữ cho thần sắc không đổi, lúc này sắc mặt rốt cục đại biến, đôi hổ mâu song đồng của hắn bỗng nhiên trở nên đỏ bừng, quay đầu hét lớn về phía bốn tên cận vệ của mình.
Nhưng mà, bốn tên cận vệ luôn luôn nghe lệnh lại đứng yên không nhúc nhích, càng có vẻ như đang chặn ánh mắt của hắn.
Tên cận vệ có cấp bậc Hồn Thánh khác cất tiếng đau buồn:
- Công Tước đại nhân mau chạy đi, các huynh đệ đều vì an toàn của ngài mà tận trung a! Nếu như người thương tiếc bọn hắn, lập tức liền rời khỏi nơi này.
Một lát sau, trên trăm tên Bạch Hổ Thân Vệ, ngoại trừ Đái Hoa Bân và Chu Lộ ra thì đã tất cả đều biến mất ở vách núi đen như mực.
Đái Hoa Bân ngây người, Chu Lộ cũng ngây người.
Một màn thảm liệt như vậy lại xuất hiện trước mặt hắn. Bọn hắn dù sao vẫn là thanh niên chưa tới hai mươi tuổi. Cho dù Đái Hoa Bân là con của Bạch Hổ Công Tước, nhưng hắn cũng chưa từng nhìn qua cảnh tượng thảm liệt như vậy a!
Trong đầu Đái Hoa Bân phảng phất hiện lên câu nói khi xưa của phụ thân, mỗi một vị Bạch Hổ Thân Vệ đều hạng người trung liệt, dặn dò hắn và ca ca phải đối xử tử tế với bọn họ.
Hai tròng mắt của Bạch Hổ Công Tước lúc này đã đỏ như máu, ánh mắt bỗng nhiên trở nên dữ tợn, tay phải nâng lên một chút, liền mở ra cái hộp vừa rồi Hoắc Vũ Hạo cho hắn. Cường thế rót vào hồn lực!
Một vầng hào quang màu bạc to lớn lập tức bay lên không, đem màn đêm xung quanh thắp sáng lên. Sau đó liền xông thẳng lên cao.
Khi ánh sáng màu bạc vừa ổn định thành một quang cầu trên bầu trời, lập tức xuất hiện một một chùm sáng màu bạc bắn ngược từ trên trời xuống đất, rơi vào trước người Đái Hạo. Hai tay của Bạch Hổ Công Tước liền làm ra động tác cầm nắm về phía cột sáng. Lập tức, một quả cầu ánh sáng màu vàng nhạt xuất hiện bên trong cột sáng màu bạc.
Quang cầu này có đường kính khoảng chừng một mét, giống như một vòng thái dương từ từ dâng lên, cùng với ánh sáng màu bạc trên bầu trời giao hòa, chiếu sáng rực rỡ. Khi quang cầu màu vàng dần dần bay lên đến độ cao của quang cầu màu bạc, cả hai lập tức hô ứng lẫn nhau, xoay tròn trên không trung, đan dệt ra một quả cầu ánh sáng kim ngân song sắc to lớn.
Không sai, cái hộp mà Hoắc Vũ Hạo đưa cho Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo chính là hồn đạo khí cấp chín do Tinh Không Đấu La nghiên cứu chế tạo thành công, Nhật Nguyệt Thần Châm.
Với tu vi hiện tại của Hoắc Vũ Hạo vẫn không cách nào sử dụng được hồn đạo khí cấp chín, nhưng Đái Hạo lại có thể. Phương pháp sử dụng Nhật Nguyệt Thần Châm cũng không khó, chỉ cần phóng thích, tỏa định đối thủ, công kích. Khó khăn lớn nhất của nó chỉ là yêu cầu hồn lực và tỏa định đối thủ.
Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo mặc dù vừa mới tấn thăng cấp bậc Phong Hào Đấu La không lâu, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn tương đối hiểu rõ đối với vũ hồn Bạch Hổ, với tư cách là một trong những Thú vũ hồn cao cấp nhất, sau khi Đái Hạo tấn thăng làm Phong Hào Đấu La, thực lực nhất định sẽ bay vọt về chất, hoàn toàn không phải Phong Hào Đấu La bình thường có khả năng bằng được. Hơn nữa hắn đang lúc tráng niên, chính là thời điểm khí huyết và tinh thần đều thịnh vượng nhất, tương lai rất có thể trở thành một vị Siêu Cấp Đấu La.
Dưới loại tình huống này, để hắn thi triển Nhật Nguyệt Thần Châm sẽ không có vấn đề quá lớn.
Lúc này, Đái Hạo mặc dù trong lòng tràn đầy bi phẫn, nhưng khi Nhật Nguyệt Thần Châm vừa bay lên, làm hắn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Lúc này hắn chỉ cảm thấy tinh thần lực của mình cũng đang bị kéo lên không trung.
Tầm mắt của hắn được phóng đại cực lớn, tinh thần lực vẫn tiếp tục bị kéo dài ra. Nguyên bản không cách nào thấy được bóng dáng địch nhân, lúc này lại nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Nhật Nguyệt Thần Châm trên bầu trời bắt đầu xoay tròn, hồn lực của hắn cũng đồng dạng tiêu hao với tốc độ kinh người. Hơn nữa, sau khi kim ngân song sắc ánh sáng bay lên không trung, thế công từ phía địch nhân rõ ràng giảm bớt.
Đây chính là tác dụng của uy hiếp, uy hiếp đến từ hồn đạo khí cấp chín.
Kim ngân song sắc quang đoàn trên bầu trời giống như một cặp mắt băng lãnh nhìn chăm chú lên mặt đất, tìm kiếm mục tiêu của nó.
Nhật Nguyệt Thần Châm với tư cách là một trong những kiện hồn đạo khí cấp chín cấp cao nhất, khiến cho yêu cầu sử dụng nó vô cùng hà khắc, cần phải trải qua ba ngày hấp thu nhật nguyệt tinh hoa mới có thể phát huy tác dụng. Hơn nữa tại thời điểm sử dụng còn cần tiêu hao đại lượng hồn lực. Sau ba lần công kích lại phải hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, bổ sung năng lượng.
Nhưng mà, cũng chính bởi vì nó có yêu cầu hà khắc, mới càng khiến cho uy lực của nó càng kinh khủng. Yêu cầu càng cao, cũng liền mang ý nghĩa lực phá hoại càng mạnh. Cho dù là Siêu Cấp Đấu La cũng không nguyện ý bị nó công kích chính diện a!
Đặc điểm lớn nhất của Nhật Nguyệt Thần Châm là lực phá hoại toàn thuộc tính. Dưới tác dụng của tinh hoa Nhật Nguyệt, bất luận phòng ngự thuộc tính nào đối với nó cũng đều mất đi hiệu quả. Hơn nữa nó vẫn là công kích có tính xuyên thấu, hồn đạo khí cấp chín công kích xuyên thấu, với phạm vi bao trùm ba mươi cây số, đây là khả năng công kích lớn tới mức nào a!
Địch nhân hiển nhiên đã nhận ra lai lịch của Nhật Nguyệt Thần Châm nên mới tạm dừng thế công lại. Bọn hắn rất rõ ràng, dưới sự giám sát của Nhật Nguyệt Thần Châm, bọn hắn đã không còn chỗ che thân!
Bạch Hổ Công Tước, không, hiện tại hẳn nên xưng là Bạch Hổ Đấu La Đái Hạo, trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ uy nghiêm đáng sợ, thông qua Nhật Nguyệt Thần Châm lạnh lùng nhìn chăm chú về phía địch nhân phương xa. Hơn nữa, thông qua dò xét, hắn có thể thấy rõ ràng số lượng và màu sắc hồn hoàn trên người những địch nhân này.
Hết thảy mười hai tên địch nhân, trong đó có bốn tên vậy mà đều hiện lên chín hồn hoàn, nói cách khác, là bốn tên Phong Hào Đấu La, trong đó thậm chí còn có hồn đạo sư cấp chín tồn tại. Nếu không thì lúc trước Sơn Băng Địa Liệt Đạn cũng đã không được phóng ra.
Ngoại trừ bốn tên Phong Hào Đấu La ra, còn lại tám người có tu vi thấp nhất cũng là Hồn Thánh. Còn có bốn tên cường giả cấp bậc Hồn Đấu La.
Lúc này, trên người của bốn tên Phong Hào Đấu La đều sáng lên một vầng kim quang, chính là Vô Địch Hộ Tráo. Mà trong tám tên địch nhân còn lại, cũng có bốn người phóng ra Vô Địch Hộ Tráo. Toàn bộ mười hai người hoàn toàn phân tán ra, rốt cuộc cũng không dám tiến lên nửa bước.
Đây chính là lực uy hiếp của Nhật Nguyệt Thần Châm!
Xem như bản thân Hoắc Vũ Hạo đưa Nhật Nguyệt Thần Châm cho Bạch Hổ Công Tước chỉ sợ cũng không nghĩ đến, sau khi nó được phóng ra lại có thể khiến đối thủ sợ hãi như thế.
Hoắc Vũ Hạo suy đoán hoàn toàn chính xác, những địch nhân này chính là đến từ đế quốc Nhật Nguyệt, chuyên môn đến đây tiến hành ám sát.
Địa vị của Bạch Hổ Công Tước ở đế quốc Tinh La hết sức quan trọng. Có lực khống chế cực mạnh đối với quân đội. Nếu như có thể đem hắn ám sát, không thể nghi ngờ sẽ có trợ giúp cực lớn đối với việc phát động chiến tranh trong tương lai của đế quốc Nhật Nguyệt.
Toàn bộ mười hai tên thích khách trước đó đã chuẩn bị đầy đủ, không những có nội ứng bên phía Soái Trướng của Bạch Hổ Công Tước, hơn nữa còn thi triển ra hồn đạo khí trinh sát trên không trung vừa mới nghiên cứu ra. Trong mười hai tên thích khách càng có hai vị đều là hồn đạo sư cấp chín. Bọn hắn bày ra các loại hồn đạo khí bẫy rập tạo thành thiên la địa võng ở khoảng cách không đến ba mươi dặm về phía trước. Chỉ cần Bạch Hổ Công Tước bước vào bẫy rập của bọn họ, bọn hắn có lòng tin cho dù Bạch Hổ Công Tước có được thực lực Siêu Cấp Đấu La cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nhưng mà, khiến bọn hắn tuyệt đối không ngờ tới rằng chính là, sau khi Bạch Hổ Công Tước ra khỏi quân doanh chưa được bao lâu vậy mà liền đột nhiên quay đầu. Sự biến hóa này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn hắn.
Một vị hồn đạo sư cấp chín cầm đầu lập tức liền ý thức được hành động đã bại lộ. Nhưng mà, Bạch Hổ Công Tước dù sao đã rời khỏi doanh địa, ra khỏi quân doanh. Bên cạnh hắn chỉ có trăm tên hộ vệ, đây đã là thời cơ tốt nhất mà bọn hắn có khả năng tranh thủ được.
Kết quả là phải triển khai phương án tác chiến thứ hai, dùng Sơn Băng Địa Liệt Đạn chặn đường, tranh thủ thời gian cho bọn hắn chạy tới, chuẩn bị không tiếc bất cứ giá nào đánh giết Bạch Hổ Công Tước.
Hiện tại đã thực hiện được mục tiêu, Bạch Hổ Công Tước càng là ngây thơ đến nỗi không tự mình phá vây, vậy mà lưu lại bảo hộ thuộc hạ. Chuyện này khiến bọn hắn vui mừng quá đỗi.
Nhưng mà, thời điểm kim ngân song sắc ánh sáng lần lượt bay lên, tất cả bọn hắn đều ngây ngẩn cả người.
Trong mười hai tên thích khách đến từ đế quốc Nhật Nguyệt, hơn phân nửa đều hồn đạo sư. Nhất là hai vị hồn đạo sư cấp chín, tuyệt đối có kiến thức rộng rãi.
Đổi lại thành thích khách thông thường, có lẽ sẽ không để ý đến hai quả cầu ánh sáng bay lên không nhưng lại không có tản mát ra bất kỳ uy thế gì. Nhưng bọn hắn chắc chắn sẽ không! Người không biết không sợ, nhưng người biết sẽ càng sợ hãi tột cùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!