Bất quá, cũng không phải không có người phiền muộn, muốn nói buồn bực nhất, sẽ phải là chư vị hào Đấu La. Hồn hoàn của bọn hắn đã hoàn chỉnh, vĩnh viễn cũng không có khả năng có được Hồn Linh.
Nhìn vào đám hậu bối có được Hồn Linh, có thể nào không ước ao ghen tị nổi đây?
Thí nghiệm mặc dù thành công, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn bị yêu cầu lưu lại bên phía hồn thú, cùng một phương của hồn sư nhân loại phân biệt rõ ràng.
Ngày thứ nhất thí nghiệm đạt được thành công lớn, nhưng cũng không có nghĩa là kết thúc, còn cần một loạt số liệu nghiên cứu. Ví dụ tình huống hồn sư cùng Hồn Linh dung hợp, tình huống tinh thần lực tiêu hao, có thể hóa thành mấy cái hồn hoàn...
Một người có thể dung hợp bao nhiêu Hồn Linh càng là nghiên cứu trọng yếu nhất. Lại có khế ước bình đẳng của Hoắc Vũ Hạo có thể để hồn sư tự hành thi triển hay không? Muốn hoàn thiện hệ thống Hồn Linh, sự tình cần làm còn rất nhiều.
Đương nhiên, có chút sự tình cũng không cần bản thân Hoắc Vũ Hạo tới làm, phương diện nghiên cứu vũ hồn của học viện Sử Lai Khắc đứng đầu toàn đại lục, chư vị trưởng lão Hải Thần Các, lão sư học viện đã bắt đầu toàn phương vị điều tra và thu thập số liệu. Một khi khế ước bình đẳng có thể do hồn sư trực tiếp sử dụng, địa phương cần Hoắc Vũ Hạo tự mình làm sẽ phải ít hơn nhiều.
Hoắc Vũ Hạo một ngày này vất vả cũng không uổng phí, biến hóa rõ ràng nhất chính là ánh mắt căm thù lẫn nhau giữa nhân loại và hồn thú yếu đi rất nhiều, ít nhất không có phần giương cung bạt kiếm. Hùng Quân cũng từ đầu đến cuối không có lại xuất hiện.
Thí nghiệm Hồn Linh thành công, rốt cục làm tình huống nhân loại và hồn thú vốn luôn không thể điều hòa mâu thuẫn từ xưa đến nay xuất hiện một tia biến hóa. Mặc dù chuyện này còn cần thông qua phần lớn thí nghiệm tiến hành nghiệm chứng, nhưng mà ít nhất đã tìm được phương hướng. Đúng như Thú Thần Đế Thiên đã nói, Hoắc Vũ Hạo sáng tạo ra lịch sử.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nhàn nhạt, mệt mỏi nhắm lại hai mắt, tiến vào trạng thái minh tưởng. Mặc dù tinh thần lực của hắn đủ cường đại, nhưng mà, kết thúc ngày hôm nay vẫn rã rời muốn chết.
Huyền lão tự mình thủ hộ bên cạnh hắn, cho hắn nghỉ ngơi, mà hồn thú bên này, Vạn Yêu Vương, Xích Vương hai vị cũng đồng dạng thủ hộ một bên.
Bất luận đối với nhân loại hay là hồn thú mà nói, địa vị của Hoắc Vũ Hạo đều đã thẳng tắp tăng lên. Trước mắt, hắn là người duy nhất có thể sử dụng khế ước Hồn Linh a!
Muốn nói người hiện tại hưng phấn nhất, hẳn là nhóm hồn sư đã thành công cùng hồn thú dung hợp. Ký kết khế ước bình đẳng, làm bọn hắn trở thành nhóm hồn sư đầu tiên có được Hồn Linh, ít nhất từ trước mắt mà nói, tác dụng của Hồn Linh vượt xa hồn hoàn, dù trong tương lai chỉ có thể có được một Hồn Linh, đối với thực lực của bọn hắn mà nói, cũng được tăng cường cực lớn trong cùng cấp bậc. Thậm chí có ít người cũng bắt đầu hi vọng, nếu như tất cả thí nghiệm sau đó đều thất bại, bọn hắn liền trở thành duy nhất những người duy nhất có được năng lực Hồn Linh. Đương nhiên loại tư tưởng tà ác này chỉ tồn tại ở trong lòng cực ít người.
Mà phần lớn hồn thú thì đang hối hận cùng hâm mộ cực kỳ, nhất là đám hồn sư đồng dạng đạt tới bình cảnh, lại không có dũng khí trở thành đối tượng thí nghiệm đầu tiên càng là như vậy.
Các hồn sư của học viện Sử Lai Khắc còn tốt một chút, dù sao Hoắc Vũ Hạo là người của học viện Sử Lai Khắc, bọn hắn tin tưởng, tương lai bản thân vẫn rất có cơ hội. Nhưng mà, nhóm hồn sư từ bên ngoài đến coi như phiền muộn, bọn hắn cũng không thể vẫn luôn lưu lại Sử Lai Khắc, mà một khi rời đi, lần dung hợp Hồn Linh kế tiếp lại thế nào có khả năng rơi xuống trên người bọn họ đây! Có thể suy ra, trong tương lai, hồn sư cần Hoắc Vũ Hạo trợ giúp dung hợp Hồn Linh nhiều đến thế nào. Chỉ riêng học viện Sử Lai Khắc, lập tức đủ khiến hắn bận rộn.
Ở thời điểm này, Sử Lai Khắc lập tức cho thấy phương diện rộng lượng của bọn họ, chư vị trưởng lão Hải Thần Các ngỏ lời, một khi học viện Sử Lai Khắc nghiên cứu Hồn Linh có đột phá, nhất định sẽ tiến hành phổ biến rộng rãi toàn đại lục, tuyệt sẽ không cất giữ cho riêng bản thân.
Phương diện cam đoan này đạt được tất cả viện quân nhất trí tán thành, bọn hắn sẽ không cho rằng Sử Lai Khắc nói ngoa, trên Đấu La Đại Lục, muốn nói danh dự cùng danh vọng, Sử Lai Khắc tuyệt đối là số một, bọn họ đã nói như vậy, tất nhiên sẽ làm như thế. Bằng không mà nói, bọn họ cũng sẽ không nói cho mọi người biết bí mật Hồn Linh.
Đối với ý nghĩ của học viện Sử Lai Khắc, đại đa số hồn sư cũng tỏ ra là đã hiểu, dù sao, mâu thuẫn giữa hồn sư và hồn thú đã càng ngày càng hiện ra. Trên toàn bộ Đấu La Đại Lục, trong mấy ngàn năm gần đây, ngoại trừ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên ngoài, cơ hồ tất cả nơi ở của hồn thú đều đang bị không ngừng áp súc, hồn thú có tu vi cao giai càng ngày càng ít, đây cũng là bởi vì số lượng hồn sư và hồn đạo sư tăng vọt. Nhất là sau khi hồn đạo sư phát triển, ngay cả hồn thú mười năm, trăm năm đều gặp nạn, cứ thế mãi xuống dưới, sẽ làm con người không cách nào có được hồn hoàn. Đến khi đó, đừng nói hồn sư, cho dù là hồn đạo sư muốn dựa vào chút ít hồn lực để thúc giục hồn đạo khí, chẳng phải là đều thành phế vật?
Hồn Linh xuất hiện, làm mâu thuẫn không thể điều hòa giữa nhân loại cùng hồn thú dịu xuống một mảng lớn, chỉ cần có thể phổ biến rộng rãi, ít nhất sẽ để cho tốc độ giảm xuống của hồn thú được trì hoãn trên phạm vi lớn, cho chúng nó thời gian phồn diễn sinh sống. Đương nhiên, Hồn Linh dù sao vẫn cần đến hồn thú, mà hồn thú sắp gặp tử vong dù sao cũng là số ít, cho nên, Hồn Linh còn chưa đủ hoàn toàn giải quyết vấn đề, chỉ có thể đưa đến tác dụng giảm xóc nhất định. Bất quá, đây ít nhất là một khởi đầu tốt, có nghiên cứu Hồn Linh, trong tương lai, ai có thể nói được Sử Lai Khắc còn có thể nghiên cứu ra cái gì? Lỡ như bọn hắn có thể tìm tới năng lực tốt hơn để thay thế hồn hoàn thì sao?
Trước khi Hồn Linh xuất hiện, nếu có người nói như vậy, tuyệt đại đa số hồn sư nhất định khịt mũi coi thường, nhưng sau khi Hồn Linh xuất hiện, khiến tất cả hồn sư đều thấy được phần thần kỳ, tình huống lập tức trở nên hoàn toàn khác nhau. Bọn hắn có lòng tin đối với Sử Lai Khắc tăng vọt chưa từng có!
Chỉ riêng việc Hoắc Vũ Hạo bằng vào nghiên cứu Hồn Linh cùng thí nghiệm thành công, cũng đủ để hắn lập công chuộc tội với học viện Sử Lai Khắc. Mà thật ra, những vị trưởng lão cấp tiến giống Tống lão, Huyền lão bọn hắn, vốn cũng không cho rằng vấn đề lần này xuất hiện ở trên thân mình Hoắc Vũ Hạo.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Sáng sớm hôm sau, thời điểm phương đông bay lên một tia ánh sáng màu bạc, Hoắc Vũ Hạo lập tức từ trong minh tưởng thanh tỉnh lại, sau khi theo thói quen tu luyện Tử Cực Ma Đồng, lập tức bắt đầu khảo sát nghiên cứu.
Tiến hành khảo sát Hồn Linh của mỗi hồn sư, hỏi thăm cảm thụ của bọn hắn, lại tự mình kiểm tra độ phù hợp giữa bọn hắn cùng Hồn Linh, còn có tình huống bảo tồn thần trí của Hồn Linh.
Sau một ngày cũng đã tập hợp được lượng lớn số liệu. Khi đêm đến, Hoắc Vũ Hạo mời tới mấy vị đại diện bên phía trận doanh nhân loại, cùng với mấy đại hung thú và Thần Thú.
- Chư vị.
Hoắc Vũ Hạo hướng chư vị Đại Năng đang ngồi khom mình hành lễ, dù sao, đây là những đại nhân vật có thể dậm chân một cái rung động toàn đại lục. Nhất là Thú Thần Đế Thiên, có khả năng đệ là nhất cường giả trên toàn Đấu La Đại Lục!
Đế Thiên hướng Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, tâm tình của hắn lúc này trở nên ôn hòa hơn nhiều.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!