Độc Bất Tử cười ha ha một tiếng, nói:
- Như thế không phải rất tốt sao? Tránh khỏi phiền phức bôn ba chạy tới chạy lui. Dù gì học viện Sử Lai Khắc các ngươi cũng cam đoan sẽ đem khế ước này công bố ra mà.
Huyền lão nhíu mày, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo tựa hồ đối với cục diện như vậy đã sớm có đoán trước, người có loại ý nghĩ như Độc Bất Tử cũng không phải chỉ có một, các cường giả từ các đại tông tộc và học viện cũng đều đối với khế ước của hắn tràn đầy hứng thú.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lên tiếng:
- Chư vị tiền bối không cần nóng lòng, liên quan tới điểm ấy, vãn bối có cái đề nghị. Đầu tiên, chúng ta phải phân thành mấy bước. Bước đầu tiên, là mời các vị sau khi trở về tông môn, chọn lựa vãn bối ít nhất Hồn Tôn trở lên, hơn nữa có được vũ hồn hệ tinh thần đưa tới học viện Sử Lai Khắc chúng ta, như thế cũng có thể thống nhất tiến hành huấn luyện cho tốt. Sử Lai Khắc chúng ta đã đáp ứng công khai phương pháp khế ước Hồn Linh, thì tuyệt sẽ không nuốt lời.
Lời vừa nói ra, chư vị đại năng hồn sư trên mặt tỏa sáng, nhao nhao gật đầu, ánh mắt nhìn vào Hoắc Vũ Hạo thân thiết đến không thể thân hơn.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Nhưng mà. . .
Ánh mắt chư vị đại năng dừng lại, đều an tĩnh nhìn chăm chú vào hắn, theo bọn hắn nghĩ, Hoắc Vũ Hạo nhất định là có điều kiện gì. Nhưng vì có thể khế ước Hồn Linh, coi như hắn vì học viện Sử Lai Khắc hoặc là vì chính hắn đưa ra điều kiện gì, mọi người cũng chỉ có thể đáp ứng. Dù sao, Hồn Linh đối với sự phát triển giới hồn sư tương lai, có ảnh hưởng mang tính lịch sử a! Ai có thể đi ở phía trước, liền có thể so với người khác phát triển trước một bước. Ai sẽ từ bỏ?
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Nhưng mà, cũng không phải không có quy củ. Đầu tiên, hồn sư chúng ta cùng hồn thú tiến hành khế ước Hồn Linh nhất định phải xây dựng trên cơ sở song phương tự nguyện. Dự tính ban đầu của chúng ta cũng không phải vì hồn sư tăng cường thực lực mới tiến hành nghiên cứu Hồn Linh, mà vì giảm bớt chúng ta giết chóc hồn thú, điều hòa mâu thuẫn giữa nhân loại chúng ta cùng hồn thú.
- Bất luận là nhân loại chúng ta, hay là hồn thú, đều là một phần tử của đại lục, đều là một phần của hệ sinh thái. Nếu giết chóc hồn thú quá độ, tương lai cũng chắc chắn dẫn đến bản thân nhân loại chúng ta đi về diệt vong. Cho nên, điểm này mời các vị nhất định phải nhớ rõ ràng.
Mặc dù lúc này hắn đối mặt đều là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, nhưng Hoắc Vũ Hạo lại không có nửa điểm luống cuống, thời điểm nói ra mấy câu đó, sắc mặt của hắn hết sức nghiêm túc, ngưng trọng.
Chư vị đại năng cũng khẽ gật đầu, bọn họ đều là nhân vật được mọi người kính trọng trong giới hồn sư, tình huống số lượng hồn thú trên đại lục giảm mạnh, cao giai hồn thú hiếm thấy bọn hắn đều rất rõ ràng. Cho nên, lời nói này của Hoắc Vũ Hạo so với lợi ích Hồn Linh mà nói mặc dù có chút đơn bạc, nhưng mà vẫn khiến bọn hắn có chỗ xúc động.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói:
- Cho nên, vì dự tính này, chúng ta liền không thể để dung hợp hồn linh trở nên tràn lan. Một khi tràn lan, liền sẽ có các loại tình huống xuất hiện, khiến chuyện tốt biến thành chuyện xấu. Bởi vậy, ta đề nghị thành lập một tổ chức chuyên môn dung hợp khế ước Hồn Linh. Tổ chức này sẽ phụ trách tiến hành điều hòa cùng hồn thú, định kỳ đến tiến hành dung hợp hồn linh.
- Thành lập một tổ chức? Ngươi muốn thành lập tổ chức như thế nào?
Độc Bất Tử nghi ngờ hỏi.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Tổ chức này có công năng chủ yếu là giám thị, giám thị hồn sư cùng hồn thú tiến hành khế ước Hồn Linh. Đồng thời, chỉ có hồn sư hệ tinh thần thuộc về tổ chức này mới có thể được truyền thụ phương pháp sử dụng khế ước. Mà một khi gia nhập tổ chức, người sở hữu vũ hồn hệ tinh thần liền không thể rời khỏi.
Nghe hắn nói, các vị Phong Hào Đấu La không khỏi đều hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ đều là người thông minh, rất rõ ràng Hoắc Vũ Hạo đề nghị thành lập cái tổ chức này, một khi phát triển sẽ có được lực lượng khổng lồ như thế nào.
Người chủ trì nắm trong tay tất cả khế ước, mang ý nghĩa nắm giữ nguồn gốc tất cả Hồn Linh! Tác dụng của Hồn Linh bọn hắn đều đã trông thấy, nhất định là phương hướng mưu cầu của tất cả hồn sư trong tương lai. Dưới loại tình huống này, nếu như một tổ chức nắm trong tay phần lực lượng này, đối với hồn sư mà nói, sẽ có lực ước thúc khổng lồ đến cỡ nào?
- Cái tổ chức này thuộc về Sử Lai Khắc các ngươi?
Độc Bất Tử không chút do dự chất vấn. Tổ chức dạng này nếu như nắm giữ trong tay học viện Sử Lai Khắc, vậy thì Sử Lai Khắc không còn là thiên hạ đệ nhất học viện, chỉ sợ trực tiếp sẽ phải bỏ đi hai chữ học viện, nhảy lên trở thành đệ nhất thiên hạ.
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tiền bối không cần lo lắng, Sử Lai Khắc chúng ta cũng không có dã tâm như thế. Cái tổ chức này thuộc về mọi người, do mọi người cùng nhau giám thị. Ta đề nghị, tam đại đế quốc riêng phần mình tuyển ra vài tông tộc và học viện phái ra đại diện, sau đó học viện Sử Lai Khắc chúng ta cũng phái ra đại diện, cùng nhau tạo thành Nghị Sự Đường của cái tổ chức này. Hết thảy quyết định tương lai của tổ chức đều do nghị sự đường thống nhất tiến hành. Còn quy củ gia nhập Nghị Sự Đường sẽ phải mời chư vị các tiền bối và tam đại đế quốc cùng nhau chế định.
Nghe hắn vừa nói như vậy, mọi người mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Huyền lão mặt lộ vẻ mỉm cười, nhưng vẫn không nói gì thêm. Hoắc Vũ Hạo, Ngôn Thiểu Triết bọn hắn lúc vừa mới bắt đầu nghiên cứu Hồn Linh cũng đã nghĩ đến tổ chức như thế.
Nếu không có giám thị, lực lượng liền sẽ bị lạm dụng, thủ đoạn đối phó hồn thú của nhân loại nhiều lắm, ai có thể nghĩ tới tương lai Hồn Linh có xuất hiện biến số như thế nào? Bởi vậy, đem khế ước bình đẳng tiến hành khống chế trong một trình độ nhất định là chuyện phải làm. Nhưng mà, điều này hiển nhiên không phải thứ mà một nhà Sử Lai Khắc có thể khống chế.
Nếu như chỉ do học viện Sử Lai Khắc tiến hành khống chế, có lẽ, trong lúc nhất thời sẽ đem thực lực của học viện Sử Lai Khắc bành trướng cực lớn. Nhưng mà, đến lúc đó, bọn hắn cũng liền biến thành địch nhân của toàn bộ Đấu La Đại Lục. Đạo lý thất phu vô tội, hoài bích có tội a!
Cho nên, cái tổ chức này chỉ có thể thuộc về tam đại đế quốc cộng thêm Sử Lai Khắc cùng nhau thành lập. Nhìn qua, học viện tựa hồ bị thua thiệt, nhưng mà, học viện Sử Lai Khắc chỉ bằng vào một tòa thành thị cùng một học viện, lập tức tăng lên tới địa vị cùng tam đại đế quốc bình khởi bình tọa, đây đã là một loại thành công. Hơn nữa, nghiên cứu Hồn Linh là do học viện Sử Lai Khắc hoàn thành, tam đại đế quốc cũng nói không được cái gì, chỉ sẽ cảm thấy bản thân chiếm tiện nghi mà thôi.
Dưới loại tình huống này, bất luận là ai đều sẽ không phản đối. Còn tương lai giám thị như thế nào, còn cần cẩn thận thương lượng thêm.
Thú Thần Đế Thiên cũng một mực đang bên cạnh lẳng lặng lắng nghe, thẳng đến sau khi Hoắc Vũ Hạo nói ra lời này, trên mặt hắn mới hiện lên vẻ tươi cười.
Ba, ba, ba!
Đế Thiên vì Hoắc Vũ Hạo vỗ tay, lên tiếng:
- Giám thị, cái từ này rất tốt. Hi vọng nhân loại các ngươi có thể làm được. Ta cho rằng Vũ Hạo nói rất đúng, cá nhân hồn sư tiến hành dung hợp hồn linh cơ hồ là chuyện không thể nào. Bất luận như thế nào, hồn thú chúng ta cùng nhân loại các ngươi vốn là địch nhân. Chỉ có những hồn thú cùng các ngươi hoàn thành khế ước dung hợp Hồn Linh, mới chân chính là đồng bạn cùng bằng hữu của các ngươi. Nhưng mà, các ngươi muốn làm thế nào để tìm hồn thú thích hợp đây? Một điểm này các ngươi rất khó làm được. Chỉ có bản thân hồn thú chúng ta mới có thể làm được. Nếu như các ngươi quả thật có thể thành lập một tổ chức hữu hiệu, vậy thì chúng ta bên này cũng muốn phái ra đại diện gia nhập.
Các vị Phong Hào Đấu La nghe hắn vừa nói như vậy, con mắt lập tức đều sáng lên.
Hồn thú gia nhập tổ chức cũng không phải chuyện xấu, mà là đại hảo sự a! Nghĩa là, Đế Thiên đã cơ bản đã tán đồng thí nghiệm lần này, mà một khi Đế Thiên điều động đại diện gia nhập vào tổ chức, trong tương lai cần đến hồn thú tiến hành dung hợp hồn linh, dĩ nhiên sẽ do Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên này thống nhất tiến hành điều khiển. Cứ như vậy, muốn dung hợp Hồn Linh liền sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
- Tốt, làm đi. Bản Thể Tông chúng ta ủng hộ.
Sau khi Độc Bất Tử ngắn ngủi suy tư, vỗ mạnh cái đùi, làm người thứ nhất biểu thị đồng ý.
Huyền lão ngồi ở bên cạnh lão nhếch nhếch miệng:
- Mặc dù ta tán thưởng ngươi ngỏ lời đồng ý, nhưng mà, ngươi lần sau có thể vỗ cái đùi của bản thân được không?
- Tự vỗ đùi mình đau lắm.
Độc Bất Tử một chút cũng không xấu hổ, ngược lại làm ra một bộ dáng vô cùng đắc ý, làm cho Huyền lão đành phải bất đắc dĩ lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!