Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

[Đấu La Đại Lục 2] - Tuyệt Thế Đường Môn

- Chúng ta nhanh thông báo Quân Bộ chứ? Để bọn hắn nghĩ biện pháp đem nó đánh xuống.

Đái Lạc Lê nói ra.

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, lên tiếng:

- Không cần, chính chúng ta làm là được. Đệ còn chưa từng bay phải không? Ca mang đệ thể hội một chút cảm giác bay lượn trên không trung.

Đái Lạc Lê vẫn chưa tới Hồn Tông, vẫn không dùng được hồn đạo khí phi hành, tự nhiên là cũng chưa từng bay lần nào. Không chờ hắn kịp phản ứng, Hoắc Vũ Hạo đã đem một tay nâng dưới nách hắn. Ngay sau đó, Đái Lạc Lê đã cảm thấy ánh sáng xung quanh nhè nhẹ vặn vẹo mấy lần, sau đó, hắn và Hoắc Vũ Hạo đã đằng không bay lên, giống như thiểm điện bay về hướng không trung.

Biến hóa đột nhiên làm hắn suýt nữa lên tiếng kinh hô.

- Ca, ca cũng quá lộ liễu đi. Coi chừng bị đánh xuống.

Đái Lạc Lê miễn cưỡng ngăn chặn thanh âm của mình, hướng Hoắc Vũ Hạo nói ra. Hắn vừa nói vừa nhìn sang Hoắc Vũ Hạo, không nhìn thì thôi, mà đã nhìn thì càng thêm giật mình. Bởi vì, sau lưng Hoắc Vũ Hạo cũng không nhìn thấy hồn đạo khí phi hành tồn tại. Nói cách khác, hiện tại Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn bằng vào hồn lực mang theo hắn phi hành.

Dùng hồn lực phi hành, điều này có ý nghĩa gì? Mang ý nghĩa tu vi Hồn Thánh a!

- Ca, ca thật chỉ lớn hơn ta một tuổi?

Đái Lạc Lê đều có chút cà lăm. Mười chín tuổi Hồn Thánh, chuyện này... cũng không hợp lẽ thường đi.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lên tiếng:

- Đúng a! Đệ không phải đã thấy bộ dáng ban đầu của ta sao? Chẳng lẽ ta nhìn rất già?

Đái Lạc Lê ánh mắt sáng rõ:

- Ca, ca là thiên tài.

- Không, ta là quái vật.

Hoắc Vũ Hạo thuận miệng hồi đáp khẩu hiệu của học viện Sử Lai Khắc.

Lúc này Đái Lạc Lê cũng phát hiện ra, đối với bọn hắn bay lên, bên trong Ngự Minh Thành căn bản cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Hết thảy lực lượng đối không đều không có dấu hiệu phát động. Nhưng vì sao lại thế thì hắn lại tuyệt không hiểu được.

- Ta am hiểu năng lực tinh thần. Vũ hồn của ta là con mắt, hệ tinh thần. Bản thân có hồn kỹ có thể che giấu bản thân. Đệ có thể hiểu thành ẩn thân đi. Ta đem hai người chúng ta đều ẩn thân, khí tức cũng bao trùm lại. Bọn hắn tự nhiên không phát hiện được.

Hoắc Vũ Hạo kiên nhẫn giảng giải cho đệ đệ mình.

Đái Lạc Lê lúc này mới chợt hiểu, cúi đầu hướng mặt đất nhìn lại, chỉ thấy Ngự Minh Thành dưới chân hai người đã trở nên càng ngày càng nhỏ. Nhưng hắn ở bên cạnh Hoắc Vũ Hạo thậm chí không cảm giác được không trung có bất kỳ khí lưu trùng kích. Loại cảm giác này thật sự quá kích thích.

- Cảm giác bay lượn thật sảng khoái, thật kích thích a! Đệ muốn cố gắng tu luyện thật tốt. Chờ đệ đến Hồn Tông, liền có thể sử dụng hồn đạo khí phi hành.

Đái Lạc Lê phấn khởi nói ra.

Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:

- Còn có kích thích hơn đây này. Chờ một lúc nói cho đệ biết.

Dứt lời, hắn mở ra hồn đạo khí phi hành cánh bướm sau lưng, lần nữa gia tốc.

Nơi này đã ra khỏi phạm vi tham trắc của Ngự Minh Thành, sử dụng hồn đạo khí phi hành cũng không có gì. Với thực lực bây giờ của Hoắc Vũ Hạo, thuần túy sử dụng hồn lực, hơn nữa còn mang theo một người là căn bản không có khả năng bay đến ba ngàn mét không trung.

Ngự Minh Thành phía dưới đã càng ngày càng nhỏ, thậm chí dần dần biến mất trong đêm tối. Xung quanh là mảng lớn, mảng lớn hắc ám, lại không có bất luận khí lưu trùng kích, chuyện này khiến Đái Lạc Lê dần dần có chút cảm giác không chân thực. Phảng phất đang được Hoắc Vũ Hạo dẫn tới một cái thế giới khác.

Phi thăng tới ba ngàn mét cũng cần một đoạn thời gian. Hoắc Vũ Hạo phát hiện, sau khi bay lên hơn một ngàn mét, hồn lực tiêu hao của bản thân liền bắt đầu biến lớn. May mắn có hồn đạo khí phi hành phụ trợ, nhưng hồn lực trong đó cũng đồng dạng sẽ gia tăng tiêu hao. May mắn có Bình Sữa bổ sung mới duy trì lượng tiêu hao. Nhưng tốc độ bay lên cũng theo đó giảm bớt một chút.

Tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo đã sớm tỏa định được kiện hồn đạo khí tham trắc siêu cao đó. Trình độ phức tạp của thứ này đã tiến vào phạm vi hồn đạo khí cấp tám. Có thể khống chế cự ly xa lơ lửng phi hành, dò xét. Đây tuyệt đối là phương hướng phát triển phương diện trinh sát trong tương lai.

Trải qua gần mười phút phi hành, Hoắc Vũ Hạo mới rốt cục mang theo Đái Lạc Lê đi tới trước mặt một trong những thành quả cao cấp nhất của khoa kỹ hiện nay.

Bản thể của kiện hồn đạo khí tham trắc siêu cao này là một quả cầu khổng lồ, nửa phần dưới dùng thủy tinh tổng hợp chế tác, nửa phần trên có bốn cánh buồm kim loại khiến nó duy trì lơ lửng. Bên trong là mười hai cái Bình Sữa dùng để cung cấp nhu cầu có thể hao tổn.

Thời điểm phi hành sẽ thu lại cánh buồm, sau khi đến vị trí chỉ định mới có thể lại mở ra, phụ trợ nó bảo toàn trạng thái lơ lửng. Nó còn có thể tự hành điều chỉnh góc độ, vị trí của bản thân, ứng đối các loại khí trời ác liệt. Vì nghiên cứu nó, đế quốc Nhật Nguyệt dùng thời gian rất nhiều năm sau khi Bình Sữa Kín xuất hiện mới hoàn thành. Bằng không mà nói, nó căn bản không cách nào bay liên tục.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, kim quang trong mắt lóe lên, Đái Lạc Lê lập tức liền nhìn thấy, xung quanh hồn đạo khí tham trắc siêu cao xuất hiện dao động vặn vẹo kịch liệt.

Bản thân hồn đạo khí tham trắc siêu cao không phát ra bất cứ ánh sáng nào, lẫn vào trong trời đêm, nhưng quang văn vặn vẹo đang hiện ra lại có màu vàng nhạt, cho nên nhìn qua hết sức rõ ràng. Lúc này Đái Lạc Lê cũng mới chân chính thấy rõ ràng dáng vẻ của kiện hồn đạo khí này! Thể tích của đồ chơi này có đường kính cũng bất quá chừng hai mét mà thôi.

Trong ánh sáng vặn vẹo, hồn đạo khí tham trắc siêu cao bắt đầu rung động nhè nhẹ, giống như đang muốn giãy ra. Đáng tiếc, đối mặt Tinh Thần Triền Nhiễu đã đạt tới cảnh giới tinh thần lực thực chất của Hoắc Vũ Hạo, tất cả giãy dụa đều phí công.

Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng tiến lên, một tay vẫn như cũ nâng lấy Đái Lạc Lê, một tay khác nhanh chóng nhấn mấy lần bên trên hồn đạo khí tham trắc siêu cao. Từng cái Bình Sữa Kín nhanh chóng bị tháo ra, thu vào trong hồn đạo khí trữ vật. Sau khi dỡ xuống toàn bộ mười hai cái Bình Sữa, hồn đạo khí tham trắc siêu cao cũng liền mất đi năng lượng. Tất cả dao động hồn lực toàn bộ biến mất, chỉ nương theo mấy cái cánh buồm còn miễn cưỡng có thể lơ lửng giữa không trung.

Đối mặt đại gia hỏa này, Hoắc Vũ Hạo trực tiếp đem trữ vật hồn đạo khí Ngọc Bích Tinh Quang của bản thân lấy ra, bảo thạch lóe lên ánh sáng, đại gia hỏa như thế liền bị hắn thu lấy.

Đái Lạc Lê há to miệng, trong lòng thầm nghĩ, vị ca ca này của bản thân đến cùng là làm cái gì a! Chẳng những tu vi kinh người, ngay cả hồn đạo khí cũng đều quen thuộc như thế. Chuyện này nếu đổi lại là hắn, hắn căn bản cũng không biết nên ra tay như thế nào. Chỉ có thể đơn thuần thông qua công kích hủy diệt nó.

Hoắc Vũ Hạo mới không nỡ lòng hủy đi đây, đây chính là hồn đạo khí cấp tám trình độ khoa kỹ cực cao, thứ này lấy về cho Hiên lão sư cẩn thận nghiên cứu, nghiên cứu lĩnh vực dò xét siêu cao, chí ít có thể với tiết kiệm thời gian nghiên cứu mười năm trở lên a!

Mấy ngày nay Hoắc Vũ Hạo cũng không uổng phí thời gian. Hắn đã sớm dùng Tinh Thần Tham Trắc nhiều lần quét xem kiện hồn đạo khí tham trắc siêu cao này, đồng thời tìm được từng tiết điểm mấu chốt của nó. Nếu như không phải hắn lập tức dùng Tinh Thần Triền Nhiễu cắt đứt liên hệ giữa nó và quân đội đế quốc Nhật Nguyệt bên đó, cái đồ chơi này còn có thể tự hành phóng thích Hồn Đạo Hộ Tráo cấp bảy bảo hộ bản thân đây. Nếu chuyện đó xảy ra, nó tất nhiên sẽ nhanh chóng co vào, sau đó bay đi.

Đế quốc Nhật Nguyệt đối với nó bảo hộ không thể nói là không nghiêm mật, đáng tiếc, lại gặp Hoắc Vũ Hạo có thể bằng vào hồn kỹ Mô Phỏng giấu diếm được dò xét.

- Ca, ca thu nó làm gì đây?

Đái Lạc Lê một mặt hiếu kỳ hỏi.

Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:

- Đương nhiên là để nghiên cứu. Ca của ngươi không chỉ là hồn sư, hơn nữa cũng là hồn đạo sư. Đúng, ngươi không phải mới vừa cảm thấy phi hành rất kích thích sao? Muốn xem thứ kích thích hơn không?

Đái Lạc Lê phấn khởi lên tiếng:

- Còn cái gì kích thích hơn?

- Như thế này.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, cánh tay nâng dưới nách hắn nhẹ thả ra, Đái Lạc Lê còn không kịp phản ứng, đã tự do rơi xuống giữa không trung.

- A!

Mọi chuyện thảy phát sinh thật sự quá đột nhiên, đến mức Đái Lạc Lê một điểm tâm lý chuẩn bị đều không có, tiếng kêu thảm thiết thê lương kéo dài trên không. Cảm giác mất trọng lượng mãnh liệt lập tức làm hắn sợ hãi đến cực điểm.

Hoắc Vũ Hạo lơ lửng ở đó, trên mặt vẫn như cũ mang theo vẻ mỉm cười, lẩm bẩm tự nhủ:

- A, không tệ. Dưới trạng thái sợ hãi, cường độ tinh thần lực rõ ràng tăng mạnh. Gần một bước gia tăng trình độ vũ hồn biến dị.

Cảm giác rơi tự do thật là quá kích thích, kích thích đến mức bụng dưới của Đái Lạc Lê căng lên, phảng phất tùy thời đều có khả năng tè ra quần.

Vũ hồn không tự chủ phóng ra, có thể thấy rõ ràng, từng cọng lông màu trắng trên người hắn tán phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt, chữ Vương trên trán càng trở nên đỏ tươi như máu. Tiếng kêu thảm thiết đã đình chỉ, hắn liều mạng thôi động hồn lực của bản thân phóng ra bên ngoài cơ thể, ý đồ chậm lại một chút tốc độ rơi xuống.

Rời khỏi Hoắc Vũ Hạo bảo hộ, hắn mới chính thức hiểu được không trung nguy hiểm đến cỡ nào, nhiệt độ so với mặt đất thấp hơn nhiều lắm, ý lạnh âm u cùng hắc ám tột cùng, đều làm trong lòng hắn không ngừng sinh ra sợ hãi mãnh liệt. Càng quan trọng hơn là, hắn căn bản không có biện pháp để giảm tốc độ rơi xuống của bản thân. Với tu vi hiện tại của hắn, còn hoàn toàn không cách nào khống chế hồn lực của bản thân đến triệt tiêu hạ xuống xung lực.

Nguyên nhân vì sao? Tại sao phải hại ta.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận