Lam Tiêu nghiêm túc nói: "Ngươi nhớ kỹ, cho dù phải đối mặt với tình huống như thế nào cũng không thể xúc động. Lần này ngươi quá vọng động rồi, rõ ràng chưa từng lái chiến cơ không gian chính thức, vậy mà dám trực tiếp đi điều khiển, ngươi có biết việc này nguy hiểm tới mức nào không? Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì không hay thì ngươi để ba mẹ phải làm sao bây giờ? Cho nên về sau ngươi nhất định không thể lỗ mãng, gặp việc gì phải nghĩ lại mà làm sau, lấy an toàn bản thân làm trọng. Tương lai nhất định ngươi còn phải gặp những nguy hiểm khác, ngươi phải nghĩ, ba mẹ còn đang chờ ngươi bình an trở về đây. Rõ chứ?"
Lam Hiên Vũ nhìn vào mắt Lam Tiêu, hắn dùng sức mà gật đầu: "Ba, con hiểu. Người yên tâm đi, về sau nhất định con sẽ không xúc động như vậy nữa. Con cũng sẽ học tập tốt, cho mình mau chóng trở nên cường đại, sớm ngày trở thành một vị cường giả có thể bảo hộ ba mẹ."
Lam Tiêu mỉm cười xoa xoa đầu hắn: "Ba biết, vì ngươi muốn bảo hộ chúng ta mới lao ra như vậy. Còn nữa, lần sau không cho phép ngươi nói dối. Nếu không phải việc lần này quá lớn chỉ sợ chúng ta đã bị tên tiểu tử nhà ngươi lừa luôn rồi."
Lam Hiên Vũ có chút lúng túng gãi đầu, vẫn là do hắn quá nhỏ tuổi nên cân nhắc không chu toàn. Nhưng chính hắn cũng không hối hận, thậm chí cũng không cảm thấy nghĩ mà sợ như cha mẹ nói. Nghé con không sợ cọp, lúc này thì thứ nhiều nhất trong lòng hắn là hưng phấn, hưng phấn vì được điều khiển chiến cơ không gian.
Nếu không phải sau đó hắn thấy tận mắt cái thực lực cá nhân khủng bố kia của Nhạc công tử, chỉ sợ sự hưng phấn của hắn còn có thể cường liệt hơn nữa. Hiện tại hắn đã có chút hoài nghi về lựa chọn của mình. Đến tột cùng là hướng về phía hồn sư phát triển tốt hơn hay trở thành quan chỉ huy chiến hạm tốt hơn? Cái nào mới cường đại hơn đây?
Về vấn đề này, hắn quyết định đi tìm hai vị lão sư hỏi cho thật rõ. Vì nếu không làm rõ được cái nghi vấn này hắn sẽ mất đi phương hướng. Mà một khi đã không có một phương hướng cố định thì hắn còn cố gắng tu luyện học tập thế nào được đây?
Ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại củng cố tu vi một chút, sau đó Lam Hiên Vũ liền quay trở về học viện. Mấy năm này, hắn đã thành thói quen với việc huấn luyện cường độ cao, đột nhiên nghỉ ngơi dài như vậy, nếu không phải quãng thời gian này đã trải qua nhiều chuyện như vậy thì hắn thật là có chút không quen đây.
"Quý lão sư, ta có một chút nghi vấn muốn hỏi ngài, ta có thể nói chuyện với ngài một chút chứ?" giữa trưa, Lam Hiên Vũ liền tìm tới Quý Hồng Bân.
Đối với vị đại ma vương này thì những đệ tử khác đều trốn tránh không kịp, nhưng Lam Hiên Vũ lại rất thân thiết với vị Quý lão sư này. Quý Hồng Bân dạy nghiêm khắc, giảng giải cũng rất chi tiết và chăm chú, hơn nữa, tri thức của hắn khá toàn diện, đã cho Lam Hiên Vũ được ích lợi không nhỏ. Ít nhất thì hiện tại hắn cũng đã rõ cái gì là đấu khải, muốn trở thành một gã Đấu Khải Sư cần phải làm những gì, hắn còn học được rất tri thức cao thâm về phương diện võ hồn, ngay cả phương diện hồn thú kỳ viễn cổ, vị Quý lão sư này cũng có những nghiên cứu khác với cha hắn.
Thứ Lam Tiêu nghiên cứu chính là những hồn thú cổ nhưng vẫn phổ biến, mà thứ Quý Hồng Bân nghiên cứu lại là những hồn thú cường đại của thời viễn cổ, nhất là những hồn thú có thể ở cùng một chỗ với nhân loại.
"A? Chuyện gì?" Quý Hồng Bân nghi ngờ hỏi "Đúng rồi, hồn lực của ngươi đã có dấu hiệu đột phá chưa?"
Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Quý lão sư, ta đang muốn nói với ngài đây. Ta đã đột phá đến song hoàn rồi, hơn nữa, không biết vì cái gì nhưng hồn hoàn của ta có vẻ đã sinh ra biến dị, tất cả đều biến thành trăm năm rồi."
"Hả?" Quý Hồng Bân kinh ngạc mà nhìn Lam Hiên Vũ, "Trăm năm? Ta nhớ ngươi đã nói, chính ngươi cũng không rõ hồn linh của mình là cái gì mà.""
Về vấn đề hồn linh, thân là lão sư thì sao Quý Hồng Bân có thể không hỏi Lam Hiên Vũ chứ? Nhưng Lam Hiên Vũ chỉ có thể nói cho hắn biết, đó là một cái hồn linh phụ thân mang về, là một loại thực vật, còn cụ thể là cái gì thì chính hắn cũng không rõ lắm, nhưng hẳn là không phải rất mạnh.
Bởi vì hồn hoàn đầu tiên của hắn là mười năm nên Quý Hồng Bân cũng không có hỏi nhiều. Vì gia đình bình thường mua sắm hồn linh sẽ đều là giật gấu vá vai ở phương diện kinh tế. Nhưng lúc này vừa nghe Lam Hiên Vũ nói như vậy, lòng hiếu kỳ củ Quý Hồng Bân lập tức nổi lên.
Lam Hiên Vũ vừa động ý nghĩ, phóng xuất ra ngân văn Lam Ngân Thảo, hai cái hồn hoàn màu vàng cũng bay từ dưới chân lên ngay sau đó. Vốn dĩ Quý Hồng Bân đã có chút thất vọng về hắn, dù sao thì tốc độ tăng trưởng hồn lực của hắn thật sự là quá chậm. Nhưng giờ khắc này, khi Lam Hiên Vũ phóng xuất võ hồn lại làm vị Quý lão sư này chấn động.
Hai cái hồn hoàn trăm năm chưa nhắc tới, mấu chốt là ngân văn Lam Ngân Thảo đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Thoạt nhìn, ngân văn Lam Ngân Thảo đã là tướng mạo đại biến, không còn là bộ dáng yếu ớt ban đầu, đây quả thực là biến hóa cực lớn a! Trong hiểu biết của Quý Hồng Bân về võ hồn thì loại biến hóa tới trình độ này chỉ có thể là do võ hồn biến dị.
Điều này cũng làm cho hắn không còn truy vấn Lam Hiên Vũ về vấn đề hồn linh nữa rồi, bởi vì bản thân võ hồn biến dị có thể dẫn đến hồn hoàn biến dị theo, do đó trở nên càng cường đại hơn.
Không hề nghi ngờ, chỉ từ bề ngoài đã có thể nhìn ra, cây ngân văn lam ngân thảo này của Lam Hiên Vũ là đang tiến hóa theo chiều hướng tốt, đã như vậy thì Quý Hồng Bân sao có thể không kinh hỉ đây?
"Hồn Kỹ là cái gì? Phóng xuất ra cho ta xem một chút" Ánh mắt Quý Hồng Bân sáng lên, vội vàng nói.
Hồn hoàn thứ hai của Lam Hiên Vũ chợt lóe sáng, một ngọn lửa bùng lên, dưới khống chế của hắn, nó dần ngưng tụ thành một cái hỏa cầu nhỏ mà lơ lửng trước mặt Quý Hồng Bân.
Thấy hỏa diễm, Quý Hồng Bân lập tức ngây ngẩn cả người. Thầy trò đã ba năm, tất nhiên nắm đã quá quen thuộc với võ hồn của Lam Hiên Vũ. Hồn kỹ đầu tiên rõ ràng là khống chế thủy nguyên tố a! Làm sao bây giờ lại tới hỏa nguyên tố? Đây là cái tình huống gì vậy?
Phải biết rằng, đối với hồn sư bình thường thì thủy hỏa là không thể đồng thời xuất hiện, nếu đồng thời xuất hiện thì đó chính là một tồn tại cùng loại với song sinh Võ Hồn tồn tại, so ra hơi kém song sinh võ hồn nhưng cũng cường đại hơn một võ hồn rất nhiều.
Nhưng tình huống này của Lam Hiên Vũ lại càng đặc thù hơn nữa, bản thân hắn đã là song sinh Võ Hồn rồi, giờ lại thêm một loại Hỏa nguyên tố, tình huống này là như thế nào?
Kiến thức của Quý Hồng Bân tất nhiên sẽ lớn hơn Lam Hiên Vũ rất nhiều, lập tức hắn liền ý thức được rất nhiều tình huống.
"Khá lắm, nước lửa đồng nguyên. Thì ra hồn kỹ thứ hai là khống chế hỏa nguyên tố, cái biến dị này cũng thật lợi hại a." Quý Hồng Bân mang vẻ mặt hưng phấn mà đi quanh người Lam Hiên Vũ ba vòng, trong lúc nhất thời, tất cả thất vọng trong lòng hắn đều đã biến mất, thay vào đó chính là phấn khởi mãnh liệt.
"Lão sư, thủy cùng hỏa tương khắc, hai thứ này ở cùng một chỗ liệu có phải không tốt hay không?" Lam Hiên Vũ hỏi dò. Hắn muốn nhìn một chút, xem cách nhìn nhận của Quý lão sư đối với phương diện này là như thế nào đây.
Quý Hồng Bân tức giận nói: "Hồ đồ! Ai nói tương khắc là sẽ nhất định không tốt?! Đôi khi tương khắc còn tốt hơn tương sinh. Ngươi nghĩ thử xem, sau khi hai loại nguyên tố tương khắc trải qua xử lý đặc thù thì va chạm sẽ sinh ra cái gì? Sẽ sinh ra phản ứng cực mạnh! Mà loại phản ứng này sẽ hóa thành luồng năng lượng cực lớn. Đó cũng không phải là một thêm một bằng hai, mà lớn hơn hai rất nhiều, rất có thể nó sẽ còn tăng theo cấp số nhân. Ta đã từng thấy qua hai vị hồn sư, bọn hắn khống chế nguyên tố tương khắc nhưng lại có thể thi triển võ hồn dung hợp kỹ, bộc phát ra lực công kích cực kỳ khủng bố. Mà bản thân ngươi lại đã có được hai loại nguyên tố này, đây quả thực là được trời ưu ái a! Cái này cứ tu luyện là tốt rồi, tăng lực khống chế tới một cường độ nhất định là ngươi sẽ có thể dùng võ hồn dung hợp kỹ một cách thường xuyên!"
Quý Hồng Bân càng nói càng hưng phấn, toàn thân hắn đã trở nên phấn khởi, thậm chí có chút hoa chân múa tay rồi.
Lam Hiên Vũ còn là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống này. Về cơ bản thì cách giải thích của Quý lão sư cùng Na Na lão sư là giống nhau. Hơn nữa, cách Na Na lão sư làm là biểu diễn trực tiếp cho hắn thấy hai loại nguyên tố này va chạm sẽ sinh ra lực bộc phát như thế nào.