Dịch: Đức Thành
Việc này đã không thể dùng hai chữ "Kỳ dị" để hình dung nữa rồi, quả thực phải gọi là Thần Tích. Nhưng điều đáng nói là lại không bất kì khí tức gì xuất hiện, rất hiển nhiên, đây là tình huống xuất hiện bị động mà không phải do Lam Hiên Vũ chủ động điều khiển. Với cái tu vi nhị hoàn của hắn, coi như là có song sinh Võ Hồn rồi chủ động điều khiển thì cũng không thể ngăn cản được ba gã thực lực mạnh hơn hẳn một bậc, đã vậy lại còn hợp lực công kích như thế kia.
Hiện tại ngay chính bản thân Lý Hãn cũng không hiểu nổi tâm tình của mình đang thế nào nữa rồi, vừa có thể thở dài một hơi, lại cảm thấy có chút thích. Cái này gọi là gì đây? Cứ chiến đấu với tên trước mặt này thì Võ Hồn của mình sẽ mất hiệu lực, chẳng phải sau này mình vĩnh viễn không thể là đối thủ của hắn sao? Vô luận thực lực của mình mạnh bao nhiêu thì cứ ở trước mặt hắn sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa gì, loại cảm giác này đối với bất kì ai cũng tuyệt đối không dễ chịu.
Cảm thụ lúc này của Gia Vũ cũng không khác hắn là bao, loại cảm giác này tuyệt đối cực kì khó chịu. Nhưng vô luận nói như thế nào thì bọn hắn cũng đã có một lần cơ hội tiếp tục tham gia khảo hạch.
Lăng Y Y nói: "Tốt rồi, các ngươi khôi phục một lát đi đã. Sau đó... Lam Hiên Vũ, ngươi phụ trợ cho ba người bọn hắn, để bọn hắn dùng công kích như ban nãy đánh ta."
"Ta phụ trợ bọn hắn?" Lam Hiên Vũ có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh hắn đã hiểu ý của Lăng Y Y, sau đó ánh mắt của hắn liền phát sáng lên.
Lúc trước, hắn và Diệp Linh Đồng cũng chính là loại tình huống này, Diệp Linh Đồng cứ công kích hắn là Võ Hồn sẽ mất hiệu lực. Mà Lam Hiên Vũ cũng đã muốn thử một chút với nàng, xem rốt cuộc mình có thể tăng phúc cho nàng hay không. Mãi đến sau này thi hải tuyển hắn mới có thể thí nghiệm một chút. Nhưng lúc ấy lại quá vội nên hắn cũng chưa tìm hiểu được gì sâu, sau đó thì hai người lại trở mặt.
Lúc này, toàn bộ tình huống lại một lần nữa xuất hiện, có vẻ mình cũng có thể áp chế những võ hồn loại hải dương, có thể thí nghiệm một lát thì tất nhiên là rất tốt.
Nghỉ ngơi chừng mười lăm phút thời gian, lúc này Lý Hãn cùng Gia Vũ mới một lần nữa khôi phục sự khống chế đối với Võ Hồn, sau đó ba người liền mang ánh mắt phức tạp mà đi tới đứng cùng Lam Hiên Vũ.
Không có chút gì do dự, Lam Hiên Vũ trực tiếp phóng xuất ra ngân văn Lam Ngân Thảo, phân biệt quấn quanh bên hông ba người, sau đó ý bảo bọn hắn có thể bắt đầu.
Ánh trăng mọc lên từ biển, kiếm ngư nhờ biển mà sinh tồn. Cơn sóng gió động trời lại một lần nữa xuất hiện. Khi bọn hắn thi triển Hồn Kỹ, ba nhánh ngân văn Lam Ngân Thảo được Lam Hiên Vũ quấn lên hông bọn hắn cũng lập tức phát sáng lên, một màn kỳ dị xuất hiện ngay trong nháy mắt này. Một vòng hào quang màu ánh lam lặng yên hiển hiện từ trên người Lam Hiên Vũ, ngay trong nháy mắt vòng lam nhạt này xuất hiện, tầng sóng lớn đột nhiên trở nên khác hẳn.
Song biển vốn đang lừng lẫy, trong nháy mắt này có vẻ lại trở nên yếu đi vài phần, nhưng trên tầng sóng lại có thêm một vòng nhàn nhạt màu vàng, trông như ánh trời chiều rọi xuống mặt biển vậy, một màn này làm cho người ta một cảm giác hoa mỹ kỳ dị.
Mà cảm thụ của Lăng Y Y lúc này lại hoàn toàn khác, vốn dĩ tầng sóng này căn bản không đủ tạo thành uy hiếp đối với nàng, nhưng trong nháy mắt vòng quang huy màu vàng kia xuất hiện thì Lăng Y Y lại không khỏi biến sắc. Bởi vì nàng cảm giác được rất rõ ràng, vốn chỉ là tam vị nhất thể dung hợp kỹ, Hải Thượng Sinh Minh Nguyệt lúc này lại đột nhiên biến đổi.
Tinh khí thần của Lý Hãn, Lý Bân cùng Gia Vũ lập tức hợp lại làm một, thân ảnh ba người cũng hoàn toàn biến mất ngay sau đó. Mà sau khi được vòng quang huy màu vàng dung nhập vào, tầng sóng biển nhìn qua rất bình tĩnh kia lại sinh ra một sự uy hiếp cực lớn. Lăng Y Y chỉ cảm thấy dường như mình đã rơi vào trong một vòng xoáy khổng lồ. Đây đã không còn là tam vị nhất thể dung hợp kỹ, mà là tam vị nhất thể Võ Hồn dung hợp kỹ! Bị cuốn vào trong đó, ngay cả tinh thần chi hải của Lăng Y Y cũng bị quấy động theo. Thực sự là bay vọt về chất. Uy lực một kích này đâu chỉ đơn giản là mạnh hơn lúc trước?
"Keng"
Một tiếng thanh thúy vang lên, một đạo cầu vồng đã thừa dịp sóng biển chưa vây kín hoàn toàn mà bắn ra, lập tức bắn đến mặt cỏ bên kia. Mà tầng sóng lớn này lại như Cự Long trên biển, nhào tới đuổi theo Lăng Y Y.
Lăng Y Y hét lớn một tiếng, một đám Hồn Hoàn bay lên từ dưới chân nàng, trọn vẹn bảy cái Hồn Hoàn xuất hiện trên thân thể, bốn tím ba đen, hai tay hợp lại trên đỉnh đầu, một đạo cường quang như lưỡi dao sắc bén chợt hiện ra.
Hải Long bị một phát chém này của nàng phân thành hai, hóa thành sóng cả phóng tới hai bên mà quật đổ một mảng cây cối. Mà vòng cường quang kia của nàng cũng để lại một khe rãnh thật sâu trên mặt đất.
Lý Hãn, Lý Bân và Gia Vũ đã hoàn toàn biến mất. Mái tóc Lăng Y Y hơi có vẻ lộn xộn, khuôn mặt ửng đỏ, một kích vừa rồi, nàng đã phải dùng tới tám phần hồn lực. Tuy đã hóa giải được công kích, cũng đánh chết luôn ba kia tiểu tử kia rồi, thế nhưng nàng là tu vì gì chứ?! Bản thân Hải Long đúng là không đủ để tạo thành tổn thương đối với nàng, nhưng vấn đề là công kích này còn có thể trùng kích tinh thần ngau sau đó. Mà nơi trọng yếu nhất của hồn sư chính là tinh thần chi hải, một khi bị thương thì sẽ rất khó lành lại. Đây cũng không phải thứ có thể trị bằng hồn kỹ trị liệu, cho nên nàng cũng không dám khinh thường.
Ba người Lý Bân đã biến mất, Lam Hiên Vũ vẫn còn đứng ở một bên, lúc này hắn đang mang một vẻ mặt vô tội mà nhìn nàng. Khóe miệng Lăng Y Y khẽ giật giật, không biết vì sao nàng lại có ý nghĩ muốn đánh tiểu tử này một trận. Đôi mắt to kia của ngươi còn làm vẻ vô tội mà nhìn ta, làm như mọi chuyện vừa rồi chẳng có bất cứ quan hệ nào tới ngươi vậy. Thật sự không liên quan tới ngươi sao? Không có ngươi thì tam vị nhất thể dung hợp kỹ lại có thể biến thành tam vị nhất thể Võ Hồn dung hợp kỹ sao? Không chỉ là uy lực tăng lên gấp mấy lần, trong đó còn bổ sung tinh thần trùng kích!
Có điều, trình độ tăng phúc của tiểu tử này thật sự chỉ là nhị hoàn thôi sao? Từ tình huống vừa rồi mà xem, sự gia nhập của hắn đã lập tức khiến hồn kỹ của đám người Lý Hãn sinh ra biến chất. Biến hóa tới loại trình độ này cũng không đơn giản chỉ là tăng phúc. Võ hồn của tiểu tử Lam Hiên Vũ này thật sự là quá đáng giá nghiên cứu.
Khó trách viện trưởng lại coi trọng hắn như vậy. Tiểu tử này... thật sự phải "Cắt miếng" mà nghiên cứu cho thật tốt mới được.
Ra khỏi mô phỏng khoang thuyền, Lam Hiên Vũ lập tức thấy được ba người Lý Hãn, bọn hắn đã ra từ sớm, hơn nữa đều là sắc mặt tái nhợt với một bộ dạng suy yếu. Lam Hiên Vũ không khỏi tò mò nói: "Rời khỏi Đấu La thế giới mà hồn lực của các ngươi vẫn không khôi phục sao?"
Lý Hãn cười khổ: "Hồn lực thì có khôi phục, nhưng Tinh Thần Lực thì bị rút sạch rồi. Mô phỏng khoang thuyền không khôi phục được Tinh Thần Lực."
Lam Hiên Vũ mở trừng hai mắt mà nhìn, lúc này Lăng Y Y cũng đi ra: "Nói lại những cảm thụ của các ngươi một chút đi."
Lý Hãn nhìn Lam Hiên Vũ một cái: "Có vẻ tất cả hồn lực và Tinh Thần của bọn ta đều bị rút kiệt trong khoảnh khắc đó, mà tất cả đều hoàn toàn không chịu sự khống chế của bọn ta, hình như có một cỗ lực lượng đặc thù dẫn dắt công kích của bọn ta đánh về phía trước."
Lăng Y Y lập tức quay đầu, có chút nghiến răng ngứa ngáy mà nói: "Là ngươi khống chế tầng sóng đó tới đánh ta sao?"
Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt mờ mịt mà nói: "A? Ta không biết nha, ta thật sự không biết. Ta cái gì cũng không có làm!" Ngay sau đó, hắn lại lập tức bày ra một bộ dáng đơn thuần, thậm chí còn có chút ủy khuất.
Khóe miệng Lăng Y Y khẽ giật giật một lát: “Tốt, rất tốt!”
“Được rồi, ba người các ngươi về nghỉ trước đi, có thể cho các ngươi cơ hội tham gia khảo hạch hay không thì ta còn phải xin chỉ thị cỉa Viện trưởng. Lam Hiên Vũ đi theo ta, ta dẫn ngươi đi tham gia khảo hạch cá nhân."
Lam Hiên Vũ nói: "Cái này... Có thể trước hết để cho ta nghỉ ngơi một lát không? Ta vừa mới tiêu hao cũng rất lớn đấy."
Rốt cuộc Lăng Y Y vẫn nhịn không được mà đưa tay gõ đầu hắn: "Ngươi tiêu hao cái gì? Ngươi thần hoàn khí túc như thế thì tiêu hao lớn ở đâu hả?
"Lòng ta mệt mỏi a! Ta sợ quá, Lăng tỷ tỷ!" Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt ủy khuất mà rên rỉ.
"Ngươi có đi không!" Lăng Y Y có chút nổi giận.
"Ta đi, ta đi!" Lam Hiên Vũ vội vàng lên tiếng.
Lúc trước, tầng sóng lớn kia đúng là do hắn khống chế. Trên thực tế thì khi vòng quang huy màu vàng đó xuất hiện trên tầng sóng, Lam Hiên Vũ đã phát hiện ngay lập tức, lực lượng khổng lồ vừa được dung hợp này đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của mình. Lúc ấy thời gian ngắn ngủi, hắn thậm chí còn cảm thấy mình khống chế luồng năng lượng khổng lồ này vô cùng thuận tay, cũng không có tiêu hao gì, chỉ đơn giản như khống chế chút thủy nguyên tố mà thôi. Cái loại cảm giác này nói như thế nào đây, giống như hắn chỉ việc dẫn dắt Tinh Thần Lực của đám người Lý Hãn đi khống chế luồng năng lượng, mọi tiêu hao đều là ba người Lý Hãn gánh chịu, nhưng quyền khống chế lại do hắn nắm giữ.
Loại cảm giác này thực sự quá kỳ diệu, hơn nữa Lam Hiên Vũ cũng rất thích, thế nên ánh mắt của hắn khi gặp lại ba người Lý Hãn đã trở nên thân mật hơn hẳn. Đây cũng là lần đầu tiên hắn sinh ra loại cảm giác này. Chẳng lẽ mình đặc biệt có duyên với những hồn sư có Võ Hồn loại hải dương sao?
Lăng Y Y gọi thêm một chiếc xe tới đón ba người Lý Hãn, Lam Hiên Vũ thừa cơ lấy số liên lạc của cả ba, sau đó mới lên xe theo Lăng Y Y.
"Lăng tỷ tỷ, khảo hạch cá nhân là kiểm tra cái gì vậy?" Lam Hiên Vũ hỏi dò.
Lăng Y Y nghiêm mặt nói: "Tự chọn."
Lam Hiên Vũ "A" một tiếng: "Vậy có bao nhiêu hạng mục?"
"Đến nơi tự nhìn đi."
"Vậy có khó không? Ta có thể thi đậu chứ?"
"Ngươi im miệng đi!"
Ánh mắt Lăng Y Y khẽ động, một tầng Tinh Thần Lực lập tức phủ xuống thân thể Lam Hiên Vũ, hắn phát hiện mình đã không mở nổi miệng, không có cách nào nói chuyện nữa rồi.
Tinh Thần Lực còn có thể dùng như vậy sao?