Dịch: Đức Thành
Phương pháp dùng hồn kỹ Mạch Đao thế đặc thù như vậy, đây cũng là lần đầu tiên đám người Lam Hiên Vũ được thấy.
Lam Mộng Cầm phía sau cũng lộ vẻ kinh ngạc, vì đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy võ hồn dung hợp kỹ của Lam Hiên Vũ và Đống Thiên Thu đó! Một cái chớp mắt vừa rồi nàng cũng có cảm giác. Bản thân nàng cũng có thuộc tính Băng Tuyết nên cảm thụ của nàng là rõ ràng nhất, trong nháy mắt đó, nhiệt độ Thâm Lam Ngưng Thị tạo ra tuyệt đối thấp hơn âm một trăm độ, hơn nữa còn là nhiệt độ bạo phát đột ngột. Chính điểm này mới khiến Đại Đỗ Tử Điêu lập tức bị đông lại. Mà trọng yếu nhất là nó đã cắt ngang sự liên hệ của Đại Đỗ Tử Điêu với vầng Tử Dương trên bầu trời.
Thông qua quan sát về những con quái thú thủ lĩnh vừa rồi là có thể phát hiện, thực chất thì thực lực bản thân của chúng là không bằng hồn thú vạn năm, nhưng nếu chúng mượn lực từ hai vầng mặt trời Lam Dương và Tử Dương, như vậy thì sẽ có thể trực tiếp bộc phát ra uy lực của một hồn thú vạn năm.
Băng Thiên Lương là người đầu tiên lao đến, hắn đụng trực tiếp vào tầng băng, điện quang chói mắt hoàn toàn ngưng tụ trước người hắn mà bộc phát ra một vụ nổ thật lớn. Tầng băng nổ tung, Đại Đỗ Tử Điêu bị nổ bay ngược ra ngoài. Băng Thiên Lương cũng bị lực nổ đánh bật lên không trung.
Nhưng đúng lúc này, một đoàn ánh sáng tím bùng nổ từ trên thân thể Đại Đỗ Tử Điêu, vầng Tử Dương trên bầu trời mờ đi một chút, một đạo sáng tím chói mắt bắn thẳng đến hướng Băng Thiên Lương. Sự liên kết của Đại Đỗ Tử Điêu cùng Tử Dương vẫn không bị cắt đứt hoàn toàn, nó vẫn còn có thể mượn lực lượng Tử Dương.
Tất cả mọi người đều không khỏi kinh hãi, nhưng uy lực của cột sáng tím này rõ ràng đã yếu hơn con trước kia sử dụng, hẳn là đã bị Thâm Lam Ngưng Thị ảnh hưởng. Lúc này thực lực của Băng Thiên Lương đã bắt đầu hiển lộ hoàn toàn, đệ nhị Hồn Hoàn lóe sáng, điện quang đột nhiên tràn thân thể hắn mà ra, tạo thành một bóng người ngay trước người hắn, thân ảnh kia khoanh tay trước ngực, sau đó hóa thành một tia điện lớn mà hung hăng đụng vào cột sáng tím. Cũng trong nháy mắt thân ảnh kia xuất hiện, Băng Thiên Lương lập tức được giải trừ trạng thái bị khóa chặt, thân thể lóe lên rồi hướng về nơi xa, nhưng sắc mặt hắn lúc này cũng đã hoàn toàn trắng bệch.
"Oành_____!"
Thân ảnh do lôi điện tạo thành nổ tung trên không, hóa thành hào quang đầy trời mà biến mất vô tung, nhưng Băng Thiên Lương thoạt nhìn lại lông tóc không tổn hại. Có thể đi tới vòng khảo hạch tổng hợp của học viện Sử Lai Khắc thì có mấy ai là đơn giản đâu?
Đúng lúc này, một cột hỏa trụ lớn bắn ra từ vầng Diệu Dương trên đỉnh đầu Lâm Đông Huy, vừa vặn xuyên qua nơi tầng băng bị nổ tung, hung hăng đánh vào thân thể Đại Đỗ Tử Điêu, nó vừa bị Băng Thiên Lương đánh cháy đen giờ lại bốc cháy.
Vũ Thiên súc thế đã đủ, lập tức vọt tới phụ cận, mạch đao trong tay hắn ngang tàng chém xuống. "Phốc" một tiếng, mạch đao lại theo miệng vết thương mà hung hăng chém vào lồng ngực Đại Đỗ Tử Điêu, bổ ra một miệng vết thương dài đến hơn một mét. Đại Đỗ Tử Điêu rên rỉ một tiếng, ánh sáng tím trên người nó chợt bùng nổ, đánh bay Vũ Thiên, tầng băng trên người cũng nổ tung toàn bộ.
Sinh mệnh lực thật cường đại, thế này vẫn còn không chết?
Đúng lúc này, một đạo tiễn mang xuất hiện, đầu mũi tên đột nhiên thay đổi hướng bay, đang bắn ngang bỗng lướt dựng thẳng lên, trực tiếp chui vào trong cơ thể Đại Đỗ Tử Điêu. Lại một đạo ánh bạc theo đó mà giáng xuống từ trên trời, Bạch Long thương ngang tàng đâm vào trong mắt Đại Đỗ Tử Điêu, Lưu Phong bắn người mà lên, Bạch Long Phản phóng thích, tránh đi lần cắn trả giãy chết của nó.
Thân thể khổng lồ của Đại Đỗ Tử Điêu ầm ầm ngã xuống đất, mọi người chung quanh đều không khỏi có chút thở dốc. Băng Thiên Lương lách mình mà lên, lại thêm hai kích cho con Đại Đỗ Tử Điêu đã bị trọng thương ban đầu, diệt đi tính mạng của nó một cách triệt để, mãi tới lúc này, rốt cuộc mới xem như có thể kết thúc trận chiến.
Nguyên Ân Huy Huy chống Tử Tinh Linh Cung xuống mặt đất, biểu lộ trên khuôn mặt đẹp có chút bất định, ánh mắt vô thức nhìn về phía mọi người chung quanh. Dĩ nhiên hắn biết những người này là đến đây tham gia khảo hạch cùng hắn.
Nơi xa, Lam Mộng Cầm thu hồi thanh ngọc cầm trong tay, nhẹ nhàng bước tới bên người Lam Hiên Vũ, nàng đón lấy Đống Thiên Thu đã có chút suy yếu đang nắm tay hắn.
Đống Thiên Thu không nói gì thêm, lập tức khoanh chân ngồi dưới đất mà minh tưởng. Thời điểm ngồi xuống, nàng lại vô thức mà nhìn thoáng qua Lam Hiên Vũ. Có vẻ lần này Thâm Lam Ngưng Thị có chút khác biệt, mình tiêu hao đã ít hơn rất nhiều so với trước kia, ước chừng còn lại ba thành hồn lực. Mà dường như uy lực của Thâm Lam Ngưng Thị lại được tăng cường. Dù tầng băng bị đánh vỡ, nhưng mãi đến cuối cùng, Đại Đỗ Tử Điêu cũng chỉ là miễn cưỡng phản kích mà vẫn không thể chuyển động, có nghĩa lúc đó trạng thái đóng băng tê liệt vẫn chưa giải trừ.
Lam Hiên Vũ thoạt nhìn cũng không có gì thay đổi, có vẻ tiêu hao không lớn, hắn nhanh chân đi tới hướng Nguyên Ân Huy Huy. Lưu Phong mấy lần lách mình đã đến bên một sườn núi địa thế tương đối cao, quan sát đến tình huống chung quanh. Những người khác cũng đều phân tán ra, chỉ có Tiền Lỗi tốc nhanh nhảu đi tới bên người Lam Mộng Cầm, lộ ra một bộ dáng tìm kiếm che chở.
"Ngươi không sao chứ?" Lam Hiên Vũ đi tới trước mặt Nguyên Ân Huy Huy mà hỏi.
Nguyên Ân Huy Huy yên lặng lắc đầu, do dự một chút mới mở miệng nói: "Cảm ơn."
Lam Hiên Vũ mỉm cười nói: "Không cần cám ơn, nói không chừng sau này mọi người còn là đồng học đó, cũng nên hỗ trợ lẫn nhau mà. Ngươi tiêu hao không nhỏ, còn bị thương, không bằng cứ ở đây nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta hộ pháp giúp ngươi."
Nguyên Ân Huy Huy sửng sốt một chút, đáy mắt mơ hồ có một đạo quang mang lóe lên. Hắn cùng Lam Hiên Vũ đều thuộc loại người dáng dấp đẹp tới mức đặc biệt. Mà bởi vì những biến hóa sau huyết mạch biến dị, hiện tại Lam Hiên Vũ lại càng nhiều hơn mấy phần khí khái hào hùng. Đôi mắt to của hắn trong suốt vô cùng, lúc mỉm cười lại càng dễ cho người ta hảo cảm mãnh liệt.
"Yên tâm khôi phục đi, có chúng ta ở đây rồi." Lam Hiên Vũ gật đầu với hắn rồi trực tiếp đi tới hướng Băng Thiên Lương. Nguyên Ân Huy Huy nhìn bóng lưng hắn rời đi, lại nhìn thi thể đám quái thú xung quanh một chút, hắn hít sâu một hơi rồi lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Lam Hiên Vũ đi tới bên người Băng Thiên Lương: "Ngươi thế nào rồi?"
Băng Thiên Lương nói: "Tiêu hao có chút lớn, nhưng vẫn ổn."
Lam Hiên Vũ nói: "Xem tình huống vừa rồi thì quái thú nơi này đều có ý thức lãnh địa, phiến khu vực này hẳn là thuộc về hai con Đại Đỗ Tử Điêu thủ lĩnh, hiện tại chúng nó chết rồi, bên này tạm thời là an toàn, ngươi tới chỗ Nguyên Ân Huy Huy khôi phục một chút đi. Ta cùng Lưu Phong, Vũ Thiên, Lâm Đông Huy, Tiền Lỗi, Lam Mộng Cầm, mấy người bọn ta sẽ ở chung quanh hộ pháp cho các ngươi."
"Được." Băng Thiên Lương gật đầu, nhanh chóng đi minh tưởng.
Lúc trước phối hợp như vậy, chính hắn cũng cảm thấy hết sức thông thuận. Lam Mộng Cầm dùng kỹ năng mạnh mẽ kia hạ Đại Đỗ Tử Điêu xuống đất, ngay sau đó là lực khống chế cực mạnh của Thâm Lam Ngưng Thị, từng điểm mạnh của mọi người đều lần lượt phát ra, cuối cùng đã ép Đại Đỗ Tử Điêu thủ lĩnh không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất, lập tức bị bọn hắn đánh giết. Cảm giác này thật sự rất tốt. Mà không hề nghi ngờ, thu hoạch lần này của bọn hắn là khá nhiều. Hai con Đại Đỗ Tử Điêu thủ lĩnh, coi như một con là cho Nguyên Ân Huy Huy, vậy còn một con tất nhiên sẽ thuộc về bọn hắn.
Theo tình huống chiến đấu lúc trước là bọn hắn hoàn toàn có khả năng khẳng định, muốn đối phó với một con quái thú thủ lĩnh sẽ cần trên dưới mười người, hơn nữa, còn nhất định phải có hồn kỹ giống hồn kỹ thứ năm của Nguyên Ân Huy Huy, hoặc một năng lực mạnh mẽ như võ hồn dung hợp kỹ của Lam Hiên Vũ cùng Đống Thiên Thu. Bằng không mà nói, coi như có hơn mười người phối hợp ăn ý cũng không nhất định có thể kích giết được quái thú thủ lĩnh, còn có thể bị nó giết ngược. Thu được tinh hạch quái thú thủ lĩnh, không thể nghi ngờ sẽ có thể tăng điểm của bọn hắn trên phạm vi lớn.
Sau khi bố trí tốt tất cả, Lam Hiên Vũ lại lập tức công việc lu bù lên, hắn không chút do dự tới lấy tinh hạch của hai con quái thú thủ lĩnh này. Đó là loại tinh hạch óng ánh sáng màu tím long lanh, khi nó vào trong tay, Lam Hiên Vũ lập tức cảm thấy trong cơ thể mình phảng phất như có năng lượng bị dẫn dắt. Đó là tinh thần lực biến hóa?