Dịch: Đức Thành
Nửa ngày thời gian đó, Nguyên Ân Huy Huy cảm thấy mình căn bản không còn phải gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Tất cả quái thú đều bị những người khác cản ở ngoại vi. Nhất là Lam Hiên Vũ tận lực khiến cho hắn thấy Lam Mộng Cầm có bốn cái Hồn Hoàn màu đen, hắn lại càng cảm thấy mình nên bỏ tất cả chiến lợi phẩm ra chia đều như vậy.
Địa vị chỉ huy của Lam Hiên Vũ vững như bàn thạch, Lam Mộng Cầm cũng không có ý nghĩ muốn rời khỏi. Mặc dù nàng cho rằng nếu mình hành động đơn độc thì thu hoạch sẽ càng nhiều, nhưng thật ra chính nàng cũng không phát hiện một điều, tâm tình của mình đã giống hệt Nguyên Ân Huy Huy. Cùng đoàn đội thì mọi việc trở nên quá dễ dàng, không cần khẩn trương một chút nào. Nàng chỉ cần thi triển một vài kỹ năng khi quái thú tới, sau đó thì cái gì cũng không cần phải để ý đến.
Người hấp dẫn quái thú nhiều nhất không phải thực lực cường hãn như Băng Thiên Lương hay Đống Thiên Thu, mà đó lại là Lưu Phong. Lưu Phong tốc độ rất nhanh, Lam Hiên Vũ cũng phát hiện, lúc này tố chất thân thể của Lưu Phong đã được tăng cường rất nhiều, dưới hình huống không có Kim Văn Lam Ngân Thảo trợ giúp, hiện tại hắn vẫn có thể thể hiện ra tốc độ lúc trước đã được Kim Văn Lam Ngân Thảo phụ trợ, hút được rất nhiều quái thú.
Điều này đã khiến Tiền Lỗi phải có chút ghen ghét, Phong Tử tiến bộ rất lớn. Vậy mà chính mình lại không có gì có thể làm. Điều này khiến hắn có chút cảm giác mình như không tồn tại. Lúc vừa mới bắt đầu hắn còn cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh hắn liền cảm thấy khác hẳn, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì mình sẽ thật sự không đáng được chia chiến lợi phẩm.
Qua một đêm nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, ngoại trừ chút đói, về cơ bản tất cả mọi người đều đã khôi phục về tới trạng thái tốt nhất. Nhìn lại thiết bị định vị một chút. Lúc này bọn hắn đã cách nơi nhảy xuống chừng trên dưới năm mươi cây số. Trong quá trình tiến lên cũng không gặp được những thí sinh khác. Hết sức rõ ràng, đạo đa số đều lựa chọn chạy về hướng căn cứ.
Tiếp tục thâm nhập sâu! Sáng sớm, Lam Hiên Vũ liền không chút do dự hạ đạt mệnh lệnh. Sát hạch còn lại hai ngày thời gian, có kinh nghiệm ngày hôm qua, lần này tốc độ Lam Hiên Vũ dẫn đoàn đội đã trở nên nhanh hơn. Bọn hắn vẫn áp dụng chiến thuật cũ: Hấp dẫn quái thú rồi tiếp tục công kích.
Bởi vì bọn họ đánh giết nhanh chóng hơn, do đó nên số lượng quái thú cũng rõ ràng bắt đầu tăng nhiều. Nhưng lực công kích của Nguyên Ân Huy Huy thật sự là quá mạnh, đám quái thú bị bọn hắn tận khả năng dẫn dắt về cùng một chỗ, ngoại trừ quái thú thủ lĩnh, gần như những quái thú khác đều không thể chống cự Vũ Linh Thủy Triều. Nhất là sau khi Vũ Linh Thủy Triều được Lam Hiên Vũ tăng phúc, lực sát thương lại càng khủng bố.
Thực sự Lam Hiên Vũ rất muốn thử xem Nguyên Ân Huy Huy có thể chịu được hai loại võ hồn của mình đồng thời tăng phúc hay không. Nếu có thể sinh ra năng lực cùng loại với Thâm Lam Ngưng Thị của mình cùng Đống Thiên Thu, vậy coi như mình quá lợi hại rồi. Nhưng dù sao đây cũng không phải khoang thuyền mô phỏng, nên rốt cuộc hắn vẫn không có làm như thế. Chờ trở về thử lại cũng không thành vấn đề. Mà hiện tại Nguyên Ân Huy Huy đã thật sự coi hắn như một người anh lớn.
Nguyên Ân Huy Huy nhìn Lam Hiên Vũ đứng ở nơi đó chỉ huy, phụ trợ cho tất cả mọi người, dẫn theo mọi người không ngừng thu hoạch từng đợt khổng lồ. Chính bản thân Nguyên Ân Huy Huy lại không phải gặp đến bất kỳ nguy hiểm nào, vì vậy nên hắn càng hết sức bội phục Lam Hiên Vũ.
Bọn hắn chỉ dùng không đến nửa ngày thời gian đã đi bằng lộ trình cả ngày hôm qua, giết năm vòng quái thú. Trong đó, chỉ riêng quái thú thủ lĩnh đã có tới bảy con.