Tu vi đột phá, hết thảy tựa như nước chảy mây trôi. Kinh mạch bắt đầu được hồn lực như trường giang đại hải cọ rửa và khuếch trương, hồn hạch cùng tinh thần hạch tâm trong cơ thể cũng theo đó bành trướng. Tinh thần hạch tâm biến hoá không lớn, dù sao cũng đã ở mức độ Cửu giai đỉnh phong. Nhưng hồn hạch lại lớn hơn một vòng, khiến sản lượng Huyền Thiên Công càng thêm hùng hậu. Sóng năng lượng khổng lồ xoay tròn xung quanh cơ thể hắn, tiếp tục hấp thu sinh mệnh lực nuôi dưỡng bản thân.
Đường Tam lúc này, rõ ràng còn chưa đến mười bốn tuổi nhưng lại cho người khác cảm giác hắn đã thành niên. Khí tức trên người cũng không ngừng lưu chuyển, tựa hồ đang không ngừng thăng hoa. Trong quá trình đột phá không có chút gian nan nào.
Trương Hạo Hiên đứng cách hắn không xa, yên lặng nhìn tên đệ tử này của mình dễ như trở bàn tay đột phá Bát giai, trong nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
Mười ba tuổi, mười ba tuổi Bát giai! Chuyện này trong lịch sử tổ chức là chưa từng có từ trước đến nay, ngay cả thiên phú của Mỹ công tử cũng không làm được a! Nhưng Đường Tam hết lần này đến lần khác đều làm được, hắn hiện tại càng ngày càng tin tưởng, Đường Tam chính là cứu tinh mà trời cao ban cho nhân loại.
Đột phá thuận lợi, sau khi hơi do dự, Đường Tam bắt đầu dung hợp thêm lạc ấn, không phải là Hoàng kim huyết mạch Kim Tiền Báo, bởi vì Thuấn Di của nó giống với Khổng Tước Biến. Hắn chọn dung hợp chính là Cửu giai Tượng yêu.
Đừng nhìn bọn nó bị nhóm Đường Tam đánh bay dễ dàng như vậy, nhưng thực tế, Chiến Tranh Tiễn Đạp nếu được dùng tốt sẽ có uy năng tương đối kinh khủng. Quan trọng hơn là, huyết mạch chi lực của Tượng yêu sẽ làm tăng cường độ thân thể Đường Tam thật lớn. Đương nhiên hắn vẫn để lại một chỗ trống, khi gặp được huyết mạch phù hợp thì có thể dung hợp. Bởi vì lúc nào đó cũng có thể thu hoạch được chỗ tốt.
Khi Đường Tam mở mắt ra đã là giữa trưa, hắn đã hoàn thành đột phá rồi.
Bắt đầu từ giờ khắc này, Đường Tam, Bát giai!
Lúc này bốn người Vũ Băng Kỷ vẫn còn đang minh tưởng. Gần đây đều khẩn trương chiến đấu, đối với thể xác và tinh thần của bọn họ tiêu hao không nhỏ.
Trương Hạo Hiên cảm thụ được khí huyết ba động mạnh mẽ của Đường Tam liền hỏi, "Đây là đột phá sao?"
"A?" Đường Tam nghi ngờ nhìn lão sư.
Trương Hạo Hiên có chút bất đắc dĩ nói, "Ý của ta là, ngươi đột phá cũng quá dễ dàng rồi. Nếu nhân loại cũng tu luyện đơn giản như ngươi thì thật là ..."
Đường Tam cười nói, "Đây chính là chỗ tốt khi tích luỹ đủ nhiều a! Một mực áp chế không đột phá, tích luỹ càng nhiều thì khi đột phá tựa như nước chảy thành sông. Khi người đột phá Thần cấp hẳn sẽ có cảm giác như vậy."
"Hiện tại đi sao?" Trương Hạo Hiên hỏi.
Đường Tam nói: "Không vội, ngài hãy chuẩn bị thật kỹ trước. Từ giờ trở đi, ngài hãy hấp thu sinh mệnh năng lượng ngay dưới Hoàng Kim Thụ, hấp thu càng nhiều càng tốt. Không cần cố kỵ bất kỳ điều gì, chỉ toàn lực hấp thu."
"Nếu ta bùng nổ thì làm sao? Hiện tại ta luôn có cảm giác không thể khống chế được, tuỳ thời đều có thể đột phá. Vạn nhất đột phá ở chỗ này thì phiền toái rất lớn." Đột phá Thần cấp có động tĩnh cực lớn, Hoàng Kim sơn cốc muốn không bại lộ là chuyện khó có thể xảy ra.
Đường Tam nói: "Sẽ không, ta sẽ hộ pháp cho ngài, không để ngài tuỳ tiện đột phá. Tin tưởng ta. Sau khi ngài hấp thu đủ sinh mệnh năng lượng thì chúng ta sẽ ra biển."
Trương Hạo Hiên nhìn hắn thật sâu, sau đó cắn răng gật đầu nói: "Được." Hắn sở dĩ đáp ứng hắn tự nhiên là vì tên đệ tử này chưa từng làm hắn thất vọng.
Trương Hạo Hiên khoanh chân ngồi dưới Hoàng Kim sơn cốc, bắt đầu minh tưởng, hấp thu sinh mệnh năng lượng.
Đường Tam ở bên cạnh hắn. Tu vi tăng lên làm hắn nhạy cảm hơn với năng lượng, và khả năng khống chế cũng càng mạnh.
Giống như Trương Hạo Hiên nói, huyết mạch chi lực của trấn trưởng đại nhân này đang sôi trào mãnh liệt, mặc dù hắn toàn lực áp chế nhưng đã sắp không chịu được rồi.
Khoé miệng Đường Tam toát ra một nụ cười thản nhiên, bằng vào nhân lực thì áp chế không được, nhưng thần lực thì lại có thể. Trương Hạo Hiên đột phá Thần cấp cũng không phải vấn đề gì lớn, hắn tích luỹ đã nhiều năm, lại có sinh mệnh năng lượng nuôi dưỡng hơn một năm qua.
Chỗ tốt lớn nhất của Hoàng Kim Thụ không phải là cung cấp sinh mệnh lực, mà là nó cung cấp sinh mệnh năng lượng cấp độ cao nhất. Thông qua nó chiết xuất, thiên địa linh khí ở thế giới này sẽ ngưng tụ thành sinh mệnh năng lượng tinh khiết không gì sánh bằng. Phải biết rằng, trên thế giới này linh khí đúng là nồng đậm, sinh mệnh năng lượng luyện ra cũng vô cùng tinh khiết. Đây cũng là lý do các thiếu nữ Hồng Hồ tộc có thể tiếp tục tiến lên dù huyết mạch chi lực rất mỏng manh.
Đường Tam mang bọn Vũ Băng Kỷ tới cũng là vì muốn sinh mệnh lực của bọn họ thăng hoa, nhất là Độc Bạch, Trình Tử Chanh cùng Cố Lý. Bọn họ muốn tăng lên, huyết mạch chi lực mỏng là vấn đề lớn nhất, mà sinh mệnh lực cấp cao và tinh khiết có thể kích phát huyết mạch chi lực của bọn họ. Mặc dù sẽ không hiệu quả tốt như hấp thu huyết dịch cao giai, nhưng đó cũng là một phương pháp. Nếu không, Độc Bạch muốn đột phá Lục giai sẽ rất khó khăn, mà ở nơi này thì có thể.
Trong kế hoạch của Đường Tam, trước khi đến Tổ đình sẽ tận khả năng để các đồng bạn tiến lên, ít nhất Cố Lý tăng lên Thất giai, thay đổi nhảy vọt về chất. Độc Bạch thì tăng lên Lục giai. Chuyện này giúp bọn họ tăng lên, cũng giúp chính Đường Tam tiến bộ. Lục giai Thì Quang Biến không chỉ thi triển thời gian ngưng trệ, còn có thời gian gia tốc. Chờ đến Thất giai, nói không chừng sẽ có được kỹ năng hắn hy vọng nhất là thời gian ngược dòng a!
Về phần Lục giai Thiên Hồ Biến, từ tình huống Ngũ giai mà phán đoán, Ngũ giai có thể khống chế vận khí trong một khu vực nhất định, như vậy, Lục giai rất có thể sẽ tăng cường khống chế vận khí cá thể. Chuyện này cũng quan trọng không kém với hắn.
Trạng thái Trương Hạo Hiên lúc này chính là cấp độ sinh mệnh đã có chỗ thăng hoa sau khi rèn luyện hơn một năm, lúc này đã kích phát lực lượng sâu trong huyết mạch, để hắn có thể trùng kích bình cảnh Thần cấp.
Trong mắt Đường Tam loé lên một vòng vàng kim nhàn nhạt, một luồng áp lực vô hình lặng lẽ phóng xuất ra. Đó là khí tức Thần Thức, chỉ là Đường Tam khống chế nên nó hiện ra rất yếu ớt. Nhưng Thần Thức yếu ớt này rơi trên người Trương Hạo Hiên lập tức làm khí huyết đang sôi trào bình ổn lại, Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Chi Hải cũng theo đó bị áp chế xuống.
Trương Hạo Hiên vốn bắt đầu chịu đựng cơn đau nhức lập tức nhẹ nhàng thở ra, hắn đang ở trạng thái minh tưởng, mặc dù không biết bên ngoài có chuyện gì xảy ra nhưng cũng mơ hồ hiểu được biến hoá trên người mình có quan hệ với Đường Tam.
Cứ như vậy, Trương Hạo Hiên bắt đầu tích luỹ sinh mệnh năng lượng.
Bốn người Vũ Băng Kỷ sau khi kết thúc minh tưởng lần thứ nhất thì ngay lập tức cảm nhận được tu luyện ở chỗ này có hiệu quả cực tốt. Sinh mệnh lực nồng đậm so với bất kỳ thiên tài địa bảo nào cũng tốt hơn, trợ giúp bọn họ rất nhiều khi tu luyện. Bọn họ tất nhiên muốn ở chỗ này tiếp tục tu luyện.
Đường Tam một mực thủ hộ bên người Trương Hạo Hiên, mỗi khi năng lượng trong cơ thể hắn muốn bạo động, Đường Tam sẽ dẫn động Thần Thức của mình giúp hắn áp chế. Cứ như vậy, Trương Hạo Hiên tích luỹ rất nhiều sinh mệnh năng lượng, cảm giác chướng bụng cũng ngày càng mạnh.
Rút cuộc, sau ba ngày, khi Trương Hạo Hiên cảm giác được bản thân không thể hấp thu được nữa thì tỉnh lại từ trong minh tưởng, mở hai mắt ra.
Người đầu tiên hắn thấy chính là Đường Tam đang ở ngay bên cạnh.