Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Nghe Hứa Tự Nhiên nói nhiều như vậy, Đường Tam cuối cùng cũng hiểu được ý của hắn. Hắn chính là hy vọng Đường Tam có thể giành được kết quả tốt trong cuộc thi, được Hoàng Giả công nhận, qua đó thúc đẩy sự ủng hộ của Hoàng Giả với Khổng Tước Yêu tộc và thành Gia Lý.

Đường Tam bĩnh tĩnh nói: "Được Hoàng Giả công nhận cũng không dễ dàng, hơn nữa ta chỉ là nhân loại, dù có đạt được thành tích nhất định trong tranh tài thì cũng không được Hoàng Giả quá coi trọng."

Hứa Tự Nhiên nói: "Không thể nói như vậy. Ngươi không phải là nhân loại bình thường. Ngươi đã chiến thắng bốn trận trong Tổ đình tinh anh đại tái, đánh bại các đối thủ khác nhau, hơn nữa các đối thủ của ngươi đều là huyết mạch cấp một. Liệt Dương Hoa Tinh tộc còn hơn thế, chính là cường giả trong cường giả. Nếu cứ như vậy, ngươi có khả năng đứng đầu tiểu tổ. Ở Tổ đình tinh anh đại tái có một truyền thuyết, người đứng đầu tiểu tổ đều có khả năng trở thành Đại Yêu Vương trong tương lai, hơn nữa xác suất rất lớn. Một nhân loại bình thường không được coi trọng, nhưng nếu là nhân loại cấp bậc Đại Yêu Vương thì sao? Trong lịch sử nhân loại các ngươi chưa từng có Đại Yêu Vương a! Nếu ngươi có thể trở thành một tồn tại như vậy, làm sao lại không có Hoàng Giả coi trọng chứ? Theo một nghĩa nào đó, ngươi cũng đại diện cho nhân loại. Nhân loại tuy nhỏ yếu nhưng số lượng khổng lồ, bọn họ giúp đỡ ngươi trở thành Nhân Vương cũng không phải không có khả năng."

Đường Tam nhìn hắn, trong lòng tự nhủ ngươi nghĩ nhiều rồi. Mục đích của ngươi không phải đơn giản là hy vọng ta có thể nhận được sự ủng hộ của Hoàng Giả, từ đó củng cố địa vị cho Khổng Tước Yêu tộc sao. Bất quá, đây cũng là một trong những mục đích của hắn. Về sau muốn trợ giúp cho Mỹ công tử, nếu chỉ lấy lực lượng cá nhân hiện tại của hắn thì chưa đủ.

"Ta sẽ cố gắng hết sức." Đường Tam nói.

Hứa Tự Nhiên lại tiếp tục: "Tu La huynh, ngươi bây giờ cùng tiểu công chúa dự thi, như vậy đã đại biểu Thành chủ đại nhân công nhận ngươi. Vì vậy ngươi cần cố gắng hơn, tốt nhất là có thể đứng đầu tiểu tổ. Ngươi ở tổ thứ ba, dựa theo tranh tài hiện tại, thắng hai đến ba trận nữa thì có thể tiến vào 16 người đứng đầu. Vận khí tốt, nếu có luân không thì chỉ cần hai trận là được. Tiến vào vòng chung kết chẳng những có ban thưởng phong phú, đó cũng là một bước lên trời. Mà năm nay mới xuất hiện thi đấu hai người, nghe nói được Tổ đình đặc biệt coi trọng. Ngươi cùng tiểu công chúa cần cố gắng hơn nữa, thời điểm vô cùng trọng yếu ta đề nghị ngươi từ bỏ thi đấu cá nhân, tập trung thi đấu hai người, phụ trợ tiểu công chúa đi càng xa hơn. Như vậy, đối với thành Gia Lý chúng ta càng có ý nghĩa hơn."

Còn có mục đích này, để cho mình chủ yếu trợ giúp Mỹ công tử tấn cấp, cái này còn cần ngươi nói sao?

"Hứa huynh yên tâm, ta nhất định sẽ tận khả năng phụ tá tiểu công chúa tiếp tục chiến thắng. Thực lực của tiểu công chúa rất mạnh, ta tin tưởng nàng sẽ tiếp tục tiến xa hơn."

Hứa Tự Nhiên than nhẹ một tiếng, nói: "Mấy ngày nay xem thi đấu ta mới hiểu được vì sao Thành chủ đại nhân lại để tiểu công chúa kế thừa vương vị. Tiểu công chúa thực sự quá ưu tú a! Chuyện này các huynh đệ tỷ muội của nàng không thể so sánh được. Tiểu công chúa hiện tại vẫn chưa tới 18 tuổi đã có thực lực như vậy, tương lai không chừng có thể tái hiện quang huy của Khổng Tước Đại Yêu Hoàng. Tương lai nếu nàng thành Hoàng, vậy ngươi chính là phụ tá của Hoàng Giả."

Đường Tam mỉm cười nói: "Đó là vinh hạnh của ta."

Tiếp theo, Hứa Tự Nhiên lại nói bóng gió một chút liên quan đến thực lực của Đường Tam, nhất là vấn đề liên quan đến huyết mạch. Đường Tam đều nói vòng vo đôi chút. Lúc hắn rời đi, những thứ Hứa Tự Nhiên để thuộc hạ chuẩn bị đã chuẩn bị xong. Không cần đến ngày mai, hôm nay đã trực tiếp đưa cho Đường Tam. Còn có vé vào cửa ngày mai, tất cả đều được chuẩn bị sẵn sàng.

"Tu La huynh, vậy thì phía sau ngươi tiếp tục cố gắng lên. Chờ khi ngươi khải hoàn (thắng trận trở về), thương hội chúng ta nhất định sẽ gửi lễ vật chúc mừng." Hứa Tự Nhiên chân thành nói.

"Đa tạ Hứa huynh, ta sẽ cố gắng hết sức."

Sau khi nhận được đồ vật từ Hứa Tự Nhiên, Đường Tam không trở về nơi ở của mình mà đi đến núi Thiên Dương tiếp tục tu luyện. Sau khi dung hợp lạc ấn Nuốt Thi Tinh, hắn có rất nhiều không gian để hấp thu nhiều hơn Âm Dương nhị khí.

Hôm nay đối mặt với cường giả Thì Quang Ngạc, dựa vào chiến thuật dung hợp nhiều loại huyết mạch, đặc biệt trong tình huống tinh thần chấn nhiếp, Âm Dương nhị khí lại lần nữa thể hiện ra tác dụng cường hãn. Lực lượng chí dương chí âm khi vào cơ thể địch nhân thì sức chiến đấu của đối thủ cơ hồ ngay lập tức tan rã. Ngay cả Hoàng Kim Mãnh Mã tộc cũng không chịu đựng được thì không cần nói đến các chủng tộc khác. Âm Dương nhị khí tăng lên có tác dụng cực lớn làm Đường Tam chỉnh thể tăng lên.

Theo tính toán của Đường Tam, Âm Dương nhị khí kèm theo Lam Ngân Hoàng, nếu chỉ đánh giá cấp độ của Âm Dương nhị khí thì khoảng là Thất giai. Nói cách khác, là Thất giai sau khi Thiên Dương cùng Địa Âm dung hợp, loại huyết mạch này thậm chí không thể dùng huyết mạch cấp một phổ thông để hình dung. Hiện tại bởi vì lạc ấn này ở vị trí phía sau nên sớm đã rục rịch muốn tiến lên phía trước. Được Đường Tam chấn áp nên nó mới không xuất hiện xung đột với các lạc ấn khác. Nhưng đây là chuyện không thể tránh khỏi, Đường Tam chỉ hy vọng có thể để nó xuất hiện sau một thời gian nữa, tránh ảnh hưởng đến việc tham dự tranh tài.

Tương lai nếu Âm Dương nhị khí tăng lên Cửu giai thì e rằng sẽ không thể trấn áp được. Nhưng còn một thời gian nữa mới đến. Lực lượng Nuốt Thi Tinh làm Lam Ngân Hoàng tăng lên, nhiều nhất cũng có thể làm Âm Dương nhị khí tăng lên Bát giai. Âm Dương cùng tồn tại, thuỷ hoả tương dung làm tốc độ tăng lên thật nhanh. Mỗi ngày hắn hấp thu rất nhiều Âm Dương nhị khí, chỉ cần thân thể Đường Tam chịu đựng được thì tốc độ tăng lên kia sẽ không giảm xuống.

Tuy nhiên, hiện tại lạc ấn Lam Ngân Hoàng vẫn chưa đủ vững chắc. Lam Ngân Hoàng là chất kết dính để hai khí dung hợp, từ đó hình thành vòng xoáy Âm Dương. Nhưng vòng xoáy này không có hạch tâm, không giống với Huyền Thiên Công có hạch tâm tồn tại nên dù sử dụng như thế nào cũng không xuất hiện hỗn loạn. Hồn hạch chính là hạch tâm của Huyền Thiên Công.

Nhưng Lam Ngân Hoàng không được. Cấp độ của Lam Ngân Hoàng không đủ. Mặc dù sau khi thôn phệ nhiều lạc ấn cũng đã có huyết mạch cấp hai, nhưng Âm Dương nhị khí là gì? Chỉ một loại huyết mạch dung hợp đã là cấp một, mà Âm Dương cùng dung hợp thì tăng lên gấp bội. Lam Ngân Hoàng muốn trở thành hạch tâm của bọn chúng, trước mắt là chuyện không thể nào.

Đối với chuyện này, trong lòng Đường Tam kỳ thật đã có tính toán. Muốn để Âm Dương nhị khí thực sự ổn định như Huyền Thiên Công, vậy Lam Ngân Hoàng nhất định phải đồng thời hấp thu huyết mạch của Thiên Dương và Địa Âm, để lạc ấn chí dương chí âm có thể dung hợp vào trong Lam Ngân Hoàng, để Lam Ngân Hoàng hoàn toàn tiến hoá. Khi đó, trong quá trình này Âm Dương nhị khí sẽ chân chính dung hợp, từ đó sinh ra một lạc ấn thực sự. Nhưng việc dung hợp này rất khó. Đến lúc đó, Âm Dương nhị khí xung đột không chỉ ở phương diện năng lượng, mà còn là xung đột huyết mạch, Đường Tam thật sự sợ thân thể mình sẽ không chịu đựng được. Vì vậy, hắn vẫn luôn lo lắng. Muốn làm điều này thật sự quá gian nan. Trước mắt chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, trước tiên vững chắc đem Âm Dương nhị khí tăng lên Cửu giai rồi nói tiếp. Chờ sau khi cảnh giới của mình càng thêm vững chắc, hắn sẽ suy nghĩ có nên đem Âm Dương nhị khí tiến hoá chung cực hay không. Nếu quá trình tiến hóa này được hoàn thành, lạc ấn này sẽ là huyết mạch siêu cấp một, rất có thể là mấu chốt để hắn thành Thần trong tương lai.

Bởi vì cái gọi là kế hoạch không thể theo kịp biến hoá, sau khi đến Tổ đình, đối với Đường Tam, cánh cửa đến thế giới này mới chân chính được mở ra. Để hắn lần nữa sắp xếp lại việc tu luyện của bản thân cũng như đối mặt với thế giới này như thế nào.

Thời gian còn lại trong ngày hôm đó, mãi cho đến đêm, hắn đều đi qua đi lại giữa hai ngọn núi.

Nhấn Mở Bình Luận