Nguồn: TruyenYY
Theo tiếng cười to của Tiêu Viêm vang vọng khắp chân trời, cái tam sắc hỏa liên to bằng cái bồn nước trong bàn tay cũng mạnh mẽ hóa thành một luồng hỏa mang, nhắm tới Phượng Thanh Nhi trên bầu trời mà lướt đi! Hỏa liên lướt qua, không gian chấn động kịch liệt làm xuất hiện một khe nứt không gian đen nhánh lướt theo luồng hỏa mang đó, giống như một loại mực nước được hắt vẫy vào phía chân trời hư vô, cái loại bóng ánh màu đen thâm thúy này làm cho linh hồn người khác có cảm giác kinh hãi.
Hỏa liên bay ra, giống như kéo theo năng lượng của thiên đại, cuồng phong nổi lên, năng lượng trong thiên địa cũng trở nên dữ dội dị thường, làm cho vô số người phải trợn mắt há mồm, uy lực kinh khủng như thế, cho dù là các cường giả đã bước vào Đấu Tông nhiều năm sợ rằng cũng khó có thể làm được.
Trên bầu trời, Phượng Thanh Nhi nhìn thấy đóa hỏa liên đang dữ dội lướt đến kia, sắc mặt lạnh như băng một lần nữa bị chấn động, nàng chân chính cảm nhận được một cỗ hơi thở hủy diệt. Dưới cỗ hơi thở này, cho dù là nàng thì trong lòng cũng không thoát khỏi xuất hiện chút sóng biển sợ hãi, đến lúc này, nàng rốt cuộc đã hiểu, từ đầu tới cuối, bản thân mình đã xem thường người thanh niên không chênh lệch tuổi mấy với mình.
Nàng vẫn luôn cho rằng, Tiêu Viêm có thể làm được những chuyện khiến người ta khiếp sợ kia, chẳng qua là cũng chỉ nhờ vào ngoại lực, nhưng mà hôm nay, sau khi đóa hỏa liên tam sắc này hiện thân, mặc dù trong tâm của nàng có chút không cam lòng, cũng đã phải coi trọng thực lực của Tiêu Viêm. Nếu không như vậy, e rằng, người bị chịu thiệt cuối cùng chính là cô ta.
Theo đóa hỏa liên kia cắt ngang qua bầu trời, mang theo vô số năng lượng cuồng bạo làm cho không gian dao động, khuôn mặt xinh đẹp đó cũng trở nên ngưng trọng, bàn tay trắng nõn nà vung lên, luồng hào quang đen nhánh đang lượn lờ trong chân trời kia cũng nhanh như chớp quay về, dưới ánh mắt của mọi người, lại lần nữa tiến vào bên trong con Hắc Phượng Hoàng hư ảo ở phía sau.
Lúc luồng hào quang đen nhánh kia tiến vào, trong nhất thời con Hắc Phượng Hoàng hư ảo kia cũng trở nên rất chân thật, cổ uy áp đáng sợ cũng trở nên rất nồng đậm.
- Thánh Tượng Yêu Túc Kiềm!
Ngọc thủ của Phượng Thanh Nhi nhanh như chớp kết xuất thành vô số đạo ấn ký làm cho người ta hoa cả mắt, cái miệng nhỏ nhắn kia cũng chợt quát lạnh lên.
Tiếng quát vừa dứt, chỉ thấy con Hắc Phượng Hoàng hư ảo kia như phục sinh sống dậy, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng Phượng hót, rồi đột nhiên thân thể của Hắc Phượng Hoàng lớn lên, đem cả thân thể của Phượng Thanh Nhi bao bọc vào trong.
Sau khi đem thân thể của Phượng Thanh nhi bao bọc lại, luồng hào quang quanh con Phượng Hoàng cũng biến động, một lát sau, không ngờ đã ngưng tụ lại thành một cái chuông đen nhánh khổng lồ cỡ vài chục trượng! Cái chuông này có thể tích rất lớn, cả bề mặt đen nhánh, có điêu khắc một con chim thật lớn đang vỗ cánh tung bay, vô cùng quỷ dị! Từ trong cái chuông này không ngừng có luồng hào quang lượn lờ xung quanh, cái chuông này cũng thật quỷ dị, rõ ràng là do năng lượng biến hóa thành nhưng lại chân thật như vật chất, thậm chí ngay cả luồng hào quang màu đen lưu chuyển chung quang cũng rất chân thật.
Đột nhiên lại cô đọng ra một cái chuông đen nhánh thật lớn, tất nhiên là dẫn tới những tiếng kinh hãi cùng xôn xao toàn trường. Cái chuông này từ xa nhìn lại, lại gây cho người ta cảm giác một cỗ khí thế đáng sợ không thể xuyên thủng được, trình độ chắc chắn làm cho người ta phải sợ hãi, chỉ sợ, một kích toàn lực của một ít cường giả Đấu Tông cũng là không làm gì được nó đi.
- Yêu Hoàng Chung.
Trên bàn tiệc, tứ đại tôn giả hai mắt nheo lại nhìn cái chuông thật lớn kia, sắc mặt cũng có chút ít ngưng trọng, đối với một ít nhân vật cường giả cao tầng, danh tiếng của thứ này cũng là không tồi.
- Tục truyền, cái Yêu Hoàng Chuông này chính là đấu kỹ di truyền viễn cổ của tộc Thiên Yêu Hoàng, chính là do một tiền bối trong Thiên Yêu Hoàng đã đạt đến Đấu Thánh sáng chế, lực phòng ngự vô cùng đáng sợ, lại có thể thi triển công kích âm ba sắc bén, công thủ vẹn toàn, cực kỳ khó giải quyết…chính là bí quyết của tộc Thiên Yêu Hoàng, những người cùng cảnh giới rất khó để đánh tan nó…Nhưng mà nha đầu kia cũng mới chỉ luyện được chút da lông mà thôi, nếu để cho mấy lão bất tử trong tộc Thiên Yêu Hoàng thi triển, chỉ sợ phương viên mấy trăm dặm cũng sẽ bị Yêu Hoàng Chuông bao phủ, tiếng chuông vừa vang lên, sinh cơ trong đó đều bị hủy hết…
Từng tiếng chậc chậc than sợ hãi của Kiếm tôn giả vang lên, vuốt chòm râu nói.
- Nhưng mà đáng tiếc…Thánh Tượng Yêu Hoàng Chuông này cũng phải cần có huyết mạch của tộc Thiên Yêu Hoàng mới có thể thi triển được…
Ánh mắt của Hoàng Tuyền tôn giả lộ lên tia nóng cháy, chợt có chút thở dài tiếc nuối, đến cảnh giới của bọn họ, rất ít vật có thể hấp dẫn được bọn họ. Nhưng cái Thánh Tượng Yêu Hoàng chuông này lại là một trong số đó, dựa vào thực lực của hắn, nếu thi triển Yêu Hoàng Chuông này, chỉ sợ chỉ cần dựa vào lực lượng của bản thân cũng có thực lực chống lại hai gã cường giả Đấu tôn.
- Hoàng Tuyền tôn giả cũng chớ có váng đầu ( ngu ngốc), tộc Thiên Yêu Hoàng này vô cùng cố chấp, ngay cả thi thể tộc nhân của bọn họ sau khi chết cũng sẽ không để người ta chạm vào, huống chi là đấu kỹ bảo bối như vậy?
Lôi tôn giả ảm đạm cười nói.
Nghe vậy, Hoàng Tuyền tôn giả sắc mặt hơi hơi thay đổi biến, chợt cười cười, nói:
- Nói giỡn mà thôi, bổn tôn cũng không có ngu đến trình độ như vậy.
Địa vị của tộc Yêu Hoàng kia tại giới ma thú, cũng giống như là Hồn Điện và Đan Tháp tại Trung Châu, là một loại thế lực vô cùng khủng bố. Hoàng Tuyền Các mặc dù không yếu nhưng nếu đem so với nó thì lại kém đi không ít. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Yêu Hoàng Chuông tuy mạnh, nhưng chỉ vẻn vẹn một chút da lông, còn không ra được cái gì cả….
Phong Tôn Giả nhìn thoáng qua Yêu Hoàng Chuông thật lớn kia, lại là cười nói.
Đối với lời này của hắn…lần này thì lại không có ai cãi lại, Yêu Hoàng Chuông của Phượng Thanh Nhi tất nhiên mạnh, nhưng cái tam sắc hỏa liên kia cũng vô cùng khủng bố, đặc biệt trong đó lại ẩn chứa một loại lực lượng hủy diệt, cho dù là những cường giả như Lôi tôn giả, lúc này cũng là hơi có chút hồi hộp.
Lấy nhãn lực của đám người Lôi tôn giả, tự nhiên biết, lần va chạm này chính là lần quyết định thắng lợi, nhưng phần ai thắng ai thua, xem tình huống trước mắt, cho dù là bọn họ cũng không dám nói.
Cái chuông đen nhánh kia vừa cô đọng thành hình, thì đóa hỏa liên kia cũng vừa cắt ngang bầu trời mà đến, nếu như so sáng với thể tích khổng lồ của Yêu Hoàng Chung thì chỉ có thể dùng hai chữ bé nhỏ để hình dung hình thể của đóa hỏa liên. Tuy nói thể tích bé nhỏ, nhưng cỗ năng lượng khủng bố ẩn chứa trong đó lại làm cho người ta không dám nảy sinh lòng khinh thường.
Đóa hỏa liên đó dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, giống như là một hạt cát, lấy khí thế mạnh mẽ va chạm vào cái chuông lớn!
- Đang!
Chỉ một thoáng va chạm, một tiếng chuông kêu như sấm rền vang lên, âm ba khổng lồ, vô cùng chân thật, cuồng mãnh từ trong chuông khuếch tán ra ngoài, dao động dị thường, ngay cả mây đen trên bầu trời cũn bị khuấy động làm sôi trào.
Tiếng chuông vừa mới vang lên, một âm thanh trầm thấp cũng vang lên, trong nháy mắt, cái đóa hỏa liên tam sắc to như bồn nước kia cũng là lặng yên nổ mạnh! Lần nổ này, âm thanh cũng không vang dội, nhưng lại đột nhiên bùng phát ra ngọn lửa ba màu, giống như là sóng lớn vạn trượng trong biển rộng, ầm ầm dựng lên, chỉ trong nháy mắt, khắp chân trời đều là lửa! Độ nóng cấp tốc tăng lên, bên trong sơn mạch Phong Lôi lập tức có vài chỗ bị thiêu tốt, từng làn sương khói bốc lên trời cao.
Sóng lửa phô thiên cái địa kia, vào giờ khắc này giống như là che đậy cả thiên địa, trong tầng tầng mây đen ở trên Phong Lôi sơn mạch lóe lên vài tia lôi điện, mây đen lúc này giống như là chuột gặp mèo, dưới sự thổi quét của ba loại dị hỏa, nhanh chóng đau thương chạy trốn tiêu tán.
Ngay tại thời khắc tam sắc hỏa liên bạo phát thì phía trên Lôi Sơn cũng lâm vào hỗn loạn! Trên núi Lôi Sơn, vô số người đổ mồ hôi, thậm chí dùng cả đấu khí cũng không thể ngăn cách hoàn toàn cái nóng này, những người này đều là trợn mắt há mồm lên nhìn ngọn lửa ba màu vô biên vô bờ, trong lúc nhất thời, dĩ nhiên tâm thần vô cùng run rẩy. Nếu như biển lửa này lan tràn thêm nữa, chỉ sợ là toàn bộ ngọn núi Phong Lôi này cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn!
Trên bàn tiệc, sắc mặt của tứ đại tôn giả vào giờ khắc này cũng đã biến hóa kịch liệt, bọn họ cũng không ngờ tới, Tiêu Viêm có thể thi triển được loại đấu kỹ khủng bố như vậy, lực phá hoại như thế, cho dù là những cường giả có thực lực của lục tinh Đấu Tông cũng rất khó đạt tới, mà hiện tại, lại được thi triển bởi một người chỉ mới là nhất tinh Đấu Tông…
Lấy nhãn lực của bọn họ, tự nhiên biết, hiện giờ Tiêu Viêm đang là tự thi triển lực lượng của chính mình, không hề dùng lực lượng của ngoại vật, mà cũng chính là bởi như vậy, cho nên trong lòng của bọn họ càng thêm chấn động mãnh liệt.
Mà bên cạnh Lôi tôn giả, lúc này Phí Thiên cũng là đang trợn mắt há mồm, nhìn ngọn lửa tam sắc kia, khuôn mặt của hắn lúc này vô cùng buồn cười. Dưới sự bộc phát của đóa hỏa liên tam sắc, ngay cả hắn, tự trong đáy lòng cũng cảm giác được một cỗ hơi thở nguy hiểm đến tận thấu xương tủy, nếu như chính hắn đối mặt với sự công kích của ngọn hỏa liên này, có lẽ bằng vào thực lực của bản thân mà còn sống sót, nhưng điều kiện trước hết là chính bản thân hắn cũng phải trả giá rất đắc.
"Người này, thật sự rất nguy hiểm…"Hít sâu một hơi, sắc mặt của Phí Thiên dần trở nên nghiêm trọng, sức nặng của Tiêu Viêm trong lòng hắn cũng là tăng lên.
Vô số ánh mắt nhìn biển lửa trên trời cao, tại trong biển lửa kia, cái chuông đen nhánh vẫn vững vàng đứng đó, nhưng mà lúc này ở mặt ngoài, luồng hào quang màu đen lượn lờ dưới sự thổi quét của ngọn lửa tam sắc, cũng làm nên từng gợn sóng năng lượng
Nhìn tháy cái chuông đen nhánh kia dưới sự tác động của ngọn lửa tam sắc không có biến động to lớn gì, Lôi tôn giả cũng là không nhịn được mà khẽ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Phượng Thanh Nhi có thể kiên trì qua đợt công kích này, như vậy cuộc tỉ thí này, thắng lợi tuyệt đối sẽ nằm trong tay nàng.
Răng rắc!
Nhưng mà, ngay lúc Lôi tôn giả vừa thở phào, một âm thanh rất nhỏ mà thanh thúy, lại là tai bầu trời yên tĩnh mà lặng lẽ vang lên.
Âm thanh này mặc dù rất nhỏ, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái tai của Lôi tôn giả, bàn tay lập tức nắm chặt căng thẳng lại, chậm rãi ngẩng đầu, đồng tử hơi co lại nhìn về cái chuông đen nhánh thật lớn phía trên, chỉ thấy, ở nơi đó, từng khe, từng cái khe nhỏ đang lặng yên lan tràn…