Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Trên bầu trời, dưới nhiều ánh mắt đang chăm chú quan sát, Tiêu Viêm trực tiếp vung tay chộp lấy luồng sáng màu đen. Khoảnh khắc khi bàn tay hắn chạm vào luồng sáng, Tiêu Viêm có thể cảm giác được rõ ràng từ bên trong không ngờ truyền ra nhịp tim đập rất mơ hồ. Cảm giác tại nơi đó như có một sinh vật đang tồn tại vậy.

"Chẳng dè Tịnh Liên Yêu Hỏa này đã tu luyện tới tình trạng như vậy, quả thật chẳng khác gì con người."

Cảm giác được bên trong luồng sáng đang phong ấn Tịnh Liên Yêu Hỏa lại truyền ra nhịp tim đập, trong lòng Tiêu Viêm thoáng lấy làm lạ, vừa muốn nhanh chóng lui ra thì không gian xung quanh hắn trong tích tắc đã như ba đào cuộn trào kịch liệt. Một thân ảnh phá không mà ra, đại thủ vỗ mạnh xuống dưới, trực tiếp phong tỏa đường lui của Tiêu Viêm.

"Tịnh Liên Yêu Hỏa không phải là vật ngươi có thể động đến!"

Đột nhiên nghe thấy tiếng quát lạnh vang lên bên tai, Tiêu Viêm thoáng rùng mình: "Điện chủ Hồn Điện? Lão khốn này khôi phục cũng thật nhanh đó chứ. "

Trong lòng chợt rúng động, Tiêu Viêm lập tức ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy Điện chủ Hồn Điện như một con chim ưng khổng lồ bay vụt đến, trên bàn tay to lớn đấu khí đen tuyền lặng yên ngưng tụ, nhắm thẳng Tiêu Viêm mà hung hăng chộp xuống. Xem bộ dáng này, hiển nhiên lão đã tung đòn sát thủ.

Tốc độ của Điện chủ Hồn Điện nhanh như chớp giật, lại thêm không gian xung quanh bị ngưng đọng đã khiến Tiêu Viêm vô pháp tránh né.

"Yêu Hỏa thì không có, trái lại Hỏa liên đang sẵn đây, ta tặng cho lão vậy!"

Đối mặt với nguy cơ nhưng Tiêu Viêm vẫn không chút hoảng loạn, tu luyện nhiều năm như vậy rồi, có tình huống nào hắn còn chưa gặp qua, tự nhiên không bởi vì sự xuất hiện của Điện chủ Hồn Điện mà khiến cho tinh thần rối loạn. Hắn cực nhanh lui về sau vài bước, đồng thời nơi bàn tay đột ngột bùng lên những rung động ẩn chứa một lực lượng hủy diệt hùng hồn khiến tay áo Tiêu Viêm nát thành bụi phấn, một đóa hỏa liên năm màu đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

Ngũ sắc hỏa liên chân chính do năm loại Dị Hỏa dung hợp tạo thành – Hủy Diệt Hỏa Liên!

Đối mặt với nhân vật hùng mạnh như Điện chủ Hồn Điện, Tiêu Viêm không dám khinh thường chút nào, vừa xuất thủ đã dùng tới tuyệt chiêu mạnh nhất. Có điều tiếc là hiện tại thực lực hắn tăng trưởng quá đột ngột, nói cách khác là nhất thời hắn không thể dung hợp năm loại Dị Hỏa một cách hoàn hảo.

Hỏa liên thành hình, Tiêu Viêm lạnh lùng nhìn bóng người đang càng lúc càng lớn dần trong mắt. Khoảnh khắc đó không ngờ tâm tưởng hắn lại lãnh tĩnh dị thường. Tốc độ nhanh như chớp của Điện chủ Hồn Điện dưới sự quan sát tập trung của Tiêu Viêm cũng rõ ràng hẳn lên.

"Tặng cho lão này!"

Điện chủ Hồn Điện nhanh đến đáng sợ, thân ảnh lóe lên vài cái đã lập tức xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, và cũng ngay lúc đó, thân thể căng cứng giống như thân cung đang kéo cong hết mức của Tiêu Viêm trong tích tắc được buông thả, đóa Hủy Diệt Hỏa Liên trong tay trực tiếp đập thẳng vào mặt Điện chủ Hồn Điện.

"Nổ cho ta!"

Trong khoảnh khắc đóa sen lửa được tung ra, ánh mắt Tiêu Viêm chợt lóe lên một tia ngoan độc. Không ngờ hắn chẳng cần lui lại mà trực tiếp dẫn nổ đóa sen lửa hủy diệt kia. Tốc độ Điện chủ Hồn Điện quá nhanh, nếu để lão có thời gian, không chừng lão có thể sẽ tránh khỏi được phạm vi mà đóa sen lửa phát ra uy lực lớn nhất.

"Tên điên này..."

Động thái liều mạng của Tiêu Viêm đã khiến Điện chủ Hồn Điện tức giận mắng lớn. Thân thể lão ngay tại thời khắc đó thoáng sựng lại rồi đột ngột giật lùi ra sau, nhưng khi lão sắp sửa nhảy lui thì đóa sen lửa đã ầm ầm nổ tung…

"Ầm...."

Một tiếng nổ cực lớn vang rền khắp trời khiến tai mọi người như ù đi không còn nghe thấy gì. Tiếng nổ mạnh mẽ tới mức mãi đến khi nó lan tận chân trời mà thiên địa vẫn như chìm vào trong một sự tĩnh mịch kỳ lạ. Trên bầu trời, một cơn lốc lửa khổng lồ cao mấy nghìn trượng bùng ra, một đầu cắm xuống khiến đất đá hóa thành biển nham thạch nóng chảy hừng hực, một đầu vươn thẳng thông lên trời cao, cuồn cuộn xoay tròn. Không gian phảng phất như không chịu nổi phải vặn vẹo mà truyền ra những âm thanh như muốn rạn nứt tan vỡ....

Từng ánh mắt hoảng sợ nhìn cảnh tượng trên, dưới cơn bão lửa đầy bá đạo kia, bọn họ quả thật nhỏ bé như loài kiến hôi vậy.

"Tên chết tiệt kia…"

Hồn Phong ngưng trọng nhìn bão lửa, công kích khủng khiếp như vậy, dù là y dùng toàn lực cũng chưa chắc đã có thể đón đỡ.

"Điện chủ sẽ không sao chứ?" Phó điện chủ Hồn Điện đột ngột xuất hiện, trầm giọng hỏi.

"Uy lực của Dị Hỏa dung hợp dĩ nhiên không yếu, nhưng thực lực của tên Tiêu Viêm kia còn thấp kém lắm. Muốn giết Điện chủ ư, nghĩ dễ dàng vậy sao?" Hồn Phong thản nhiên nói: "Chuẩn bị đi, nếu có cơ hội, lập tức ra tay đoạt lấy Tịnh Liên Yêu Hỏa!"

Phó điện chủ Hồn Điện gật đầu, mắt chăm chăm nhìn lên không trung.

Cơn lốc lửa cực lớn quay cuồng tàn phá khắp bốn phương tám hướng trên trời cao gần mười phút mới chậm rãi tan đi. Khi bão lửa tan dần, bên dưới biển nham thạch nóng chảy cũng xuất hiện một cái vực không đáy rộng chừng vạn trượng. Từ xa nhìn lại, tựa hồ như miệng của Ác ma đang há ra toang hoác, thâm sâu không thể dò.

"Xẹt..."

Theo bão lửa tiêu tan, khoảng không cách đó không xa cũng thoáng rung động, hai bóng người đồng thời xuất hiện. Một trong đó là Tiêu Viêm với sắc mặt nhợt nhạt, mà người kia, dĩ nhiên là Tử Nghiên.

"Ngươi thật quá điên đi mà, nếu hãm thân trong đó, ngươi cũng sẽ bị Hỏa Liên hủy diệt đó!" Trên vầng trán Tử Nghiên ẩn ước quầng sáng màu tím, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, giận dỗi nói.

Tiêu Viêm cười cười không nói, nhìn lại chỗ bão lửa vừa tiêu tan, nơi ấy, một bóng người đạp trên hư không chầm chậm bước ra.

"Quả nhiên là không chết được..."

Thấy thế, Tiêu Viêm không khỏi lắc đầu, thoáng hiện nỗi thất vọng. Nguồn: http://truyenfull.vn

"Không hổ là kẻ có thể khiến cho người Hồn Điện ta thất bại nhiều lần. Đích thật đã có thể khiến lão phu nhìn ngươi với con mắt khác xưa."

Bóng người chậm rãi đi tới trong mây khói đó chính là Điện chủ Hồn Điện. Lão vẫn sống sót ngay bên trong Hủy Diệt Hỏa Liên nhưng sắc mặt cũng có phần nhợt nhạt, đồng thời bên khóe miệng rịn ra một dòng máu nhỏ. Hiển nhiên, việc ngang ngạnh chống chọi trực tiếp với hỏa liên cũng không lấy làm thoải mái gì!

"Vụt vụt..."

Nhìn thấy Điện chủ Hồn Điện còn sống, sắc mặt đám Huân Nhi cũng khẽ biến, lập tức động thân bay vụt tới vây xung quanh Tiêu Viêm, rồi cảnh giác nhìn chằm chặp vào Điện chủ Hồn Điện.

"Lúc trước hai ngươi liên thủ, có phải là để thăm dò thực lực của ta hay không? Nếu quả thực là vậy, lúc bấy giờ ta có thể sẽ khiến hai vị phải giật mình tí chút đấy."

Điện chủ Hồn Điện lãnh đạm liếc nhìn đám Huân Nhi, sau đó dừng lại trên người Tử Nghiên và Cổ Nam Hải, cười to một cách quái dị rồi vung tay biến ảo một cái thủ ấn. Khi thủ ấn kết thành, khí tức của Điện chủ Hồn Điện dưới ánh mắt khiếp hãi của mọi người đột nhiên tăng vọt. Chỉ trong mươi hơi thở ngắn ngủi đã trực tiếp xung phá cảnh giới Tứ tinh Hậu kỳ, mơ hồ vươn tới cảnh giới Đấu Thánh Ngũ tinh Sơ kỳ.

"Ngũ tinh Đấu Thánh!"

Cảm thụ khí tức của Điện chủ Hồn Điện trong nháy mắt trở nên vô cùng mạnh mẽ, vẻ mặt đám người Tiêu Viêm trở nên hết sức khó coi. Điện chủ Hồn Điện này không ngờ lại ẩn tàng thực lực đến tận bây giờ.

"Lão đã là Ngũ tinh Đấu Thánh mà vẫn dám ra tay sao? Xem ra lão không coi ước định của các chủng tộc Viễn cổ là cái gì rồi!"

Cổ Nam Hải trầm giọng nói. Nếu Điện chủ Hồn Điện vỏn vẹn chỉ là Tứ tinh Hậu kỳ, y và Tử Nghiên liên thủ thì chẳng cần phải sợ. Nhưng nếu quả thật lão là Ngũ tinh Đấu Thánh, với thực lực hai người bọn họ, đơn giản là không có chút hi vọng chiến thắng.

"Ha ha, lão phu chỉ may mắn đạp một chân vào lĩnh vực của Ngũ tinh Đấu Thánh mà thôi, như thế mà nói, không chân chính được xem là Ngũ tinh Đấu Thánh, cho nên cũng không tính là phá vỡ ước định!"

Điện chủ Hồn Điện cười nhạt, rồi không nhiều lời vô ích, chân đạp hư không tiến thẳng lại chỗ đám người Tiêu Viêm: "Giao bổn nguyên Yêu hỏa ra đây!"

"Nằm mơ..."

Nhãn thần Tử Nghiên trổ nên lạnh lẽo hẳn, nàng khoa chân bước tới, ánh sáng vàng rực bùng lên rồi ngưng tụ thành một con Kim long cực lớn, giương nanh múa vuốt nhắm thẳng Điện chủ Hồn Điện vọt tới.

"Vỡ cho ta..."

Nhưng đối mặt với công kích của Tử Nghiên, Điện chủ Hồn Điện chỉ khẽ lắc đầu, lão bấm tay điểm vào hư không, chỉ thấy con Kim long còn cách xa mười trượng kia đột nhiên vỡ tung ra thành từng mãnh vụn.

"Hự..."

Kim long tan vỡ, khiến Tử Nghiên có cùng liên hệ phải kêu lên một tiếng đau đớn, liên tục lui nhanh về phía sau.

Nhìn thấy Tử Nghiên tiếp một chiêu đã bị thương, mọi người không khỏi biến sắc. Chênh lệch giữa Ngũ tinh Đấu Thánh và Tứ tinh Hậu kỳ Đấu Thánh quả thật quá lớn. Nếu là lúc trước, Điện chủ Hồn Điện nhất định không có khả năng khẽ vung tay là đã đánh bại Tử Nghiên dễ dàng như vậy.

"Ta và Tử Nghiên vừa rồi hao lực quá nhiều, mà lão gia hỏa kia không hiểu sao tựa hồ có thể khôi phục rất nhanh. Bây giờ dù ta và Tử Nghiên có liên thủ sợ rằng cũng không thể địch lại lão." Cổ Nam Hải thấp giọng nói.

"Thái Hư Cổ Long tuy mạnh mẽ đấy, nhưng muốn vượt giai khiêu chiến e rằng quá khó. Mau đem bổn nguyên Yêu hỏa giao ra, bổn Điện chủ sẽ nể công liên thủ lúc trước mà tha cho hai người bình yên rời đi!"

Điện chủ Hồn Điện chắp tay sau lưng, Hồn Phong và Phó điện chủ cũng đã xuất hiện bên cạnh, âm trầm nhìn chằm chặp vào đám người Tiêu Viêm.

Ánh mắt Tiêu Viêm chợt lóe sáng, cánh tay đang nắm giữ luồng sáng màu đen đã nổi gân xanh. Thực lực của Điện chủ Hồn Điện quá ư mạnh mẽ, mạnh đến nổi hắn dùng đến Hủy Diệt Hỏa Liên rồi mà cũng vô pháp khiến lão trọng thương. Nhưng nếu bắt hắn phải buông tha bổn nguyên Yêu hỏa thì cũng là chuyện không thể rồi.

"Sớm nghe ngươi giảo hoạt như hồ ly! Được, đã vậy hôm nay bổn Điện chủ nhất định sẽ không cho ngươi có cơ hội đào tẩu đâu!"

Nhìn thấy ánh mắt Tiêu Viêm lóe lên, Điện chủ Hồn Điện khẽ cười nhạt. Lão dẫm mạnh vào hư không, thân ảnh như ma mị xuyên qua mấy người rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, sau đó vung chưởng chộp xuống thiên linh cái của hắn.

"Tiểu bối, mau chịu chết…"

Chiêu thức nọ của Điện chủ Hồn Điện hầu như đã được thi triển đến mức cực điểm. Người bình thường chỉ thấy không gian rung lên một trận thì bàn tay của lão đã cách thiên linh cái Tiêu Viêm không đến một tấc.

"Hậu bối thì đã sao? Há để mi nói chết là chết..?"

Đương khi Điện chủ Hồn Điện gần chộp được Tiêu Viêm thì đột ngột một bàn tay thon gầy xuất hiện ngay trên đỉnh đầu hắn, hất bắn tay của lão ra, đồng thời một thanh âm khàn khàn chậm rãi vang lên.
Nhấn Mở Bình Luận