Trên khuôn mặt già nua của Gia Lão nhất thời hiện ra vẻ ngạc nhiên. Nhìn Tiêu Viêm với ánh mắt khó hiểu, lấy thực lực Đấu Hoàng của Hải Ba Đông mà vẫn không đủ tư cách làm sư phụ của tên tiểu gia hoả này, đến cùng thì hắn có bao nhiêu thực lực?
Dưới bầu trời đêm, đám người Nạp Lan Yên Nhiên sau một lúc chấn kinh vẫn không nói gì, chỉ lặng yên nhìn Hải Ba Đông.
Thậm chí bọn họ còn cho rằng Hải Ba Đông đang nói đùa. Ở Gia Mã đế quốc này, một Đấu hoàng muốn thu nhận đệ tử sợ rằng không biết có bao nhiêu người dẫu là thiên phú kiệt xuất cũng phải tranh nhau xếp hàng. Trở thành đệ tử của Đấu Hoàng cường giả tượng trưng như một tấm vé thông hành trên con đường cường giả sau này.
"A a. Đây là Hải lão nói giỡn thôi, Gia lão đừng để ý làm gì. Chỉ là tiểu tử đã sớm bái sư nên không thể nhận hắn làm sư phụ " Tiêu Viêm vừa lắc đầu vừa cười nói.
Bên cạnh Hải Ba Đông vẫn từ chối đưa ra ý kiến. Cho dù đã khôi phục lại Đấu Hoàng thực lực, nhưng Tiêu Viêm vẫn mang lại cho hắn một cảm giác cực kì nguy hiểm. Hơn nữa, sau khi cùng hai vị đấu hoàng thần bí cường giả thi triển ra kinh khủng cấp bậc Phật Hoả Nộ Liên, lại càng làm cho Hải Đông Ba sinh ra lòng uý kị đối với hắn.
Mặc dù hiện giờ thực lực Tiêu Viêm đã suy giảm sau khi thi triển Phật Hoả Nộ Liên, nhưng trong lòng Hải Đông Ba đã thầm xem Tiêu Viêm là ngang hàng, thậm chí còn vượt qua cường giả như hắn nữa. Cho nên khi nghe Gia lão khuyên Tiêu Viêm nhận hắn làm sư phụ thì không khỏi bật cười.
Nghe vậy, Gia lão khẽ cười cười. Ánh mắt lặng lẽ đảo qua khuôn mặt của Hải Ba Đông, trong lòng càng cảm thấy kinh dị. Theo như nhận biết của Gia lão với Hải Ba Đông thì hắn ít khi nào lại vui đùa như hôm nay.
"Nham Kiêu tiểu hữu, không biết gia sư tục danh là gì? Có thể nói cho ta biết được không? Không chừng lão phu cũng từng gặp qua chăng? " Gia lão hỏi.
"Khụ, xin lỗi Gia lão. Trước khi đi, gia sư đã dặn không nên tuỳ tiện nói ra danh tánh của người. Bất quá, gia sư là người vô danh, cả đời đều ở thâm sơn nên nói ra chắc Gia lão cũng không biết " Tiêu Viêm có hơi chút áy náy nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Một ít cường giả hẳn nhiên tính tình đạm bạc. "Gia lão cười lắc đầu, đối với lời Tiêu Viêm vẫn có vài phần nghi vấn. Có thể làm Hải Đông Ba thốt ra lời tôn trọng, đến ngay cả Gia lão cũng chưa từng được đối xử như vậy. Bởi vậy, sư phụ của Nham Kiêu hẳn là so với Hải Đông Ba còn muốn mạnh mẽ hơn …….
Bất quá, tại Gia Mã đế quốc rộng lớn này, chuyện cường giả ẩn cư tại thâm sơn cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.Gia lão cũng biết một số ít ẩn sĩ cường giả nhưng không biết đích xác địa phương nào. Theo như Giả lão biết thì đây mới chính là cấp cường giả trong truyền thuyết
Nạp Lan kiệt cùng Mễ Nhĩ Đằng Sơn đứng yên trong trời đêm, lặng lẽ đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng phát giác lời nói của Hải Đông Ba không hề là câu nói đùa. Nếu là vậy, sư phụ đằng sau lưng Nham Kiêu đích thực kinh khủng cường giả a.
"Thật may là chưa cùng hắn đối địch …" Hai người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm có chút may mắn. Thân là chưởng quản của một gia tộc, bọn họ hiểu rõ nhất cái loại cấp bậc cường giả này có được loại nào kinh khủng.
"Tốt lắm, tốt lắm. Thời gian không còn nhiều nên mỗi người trở về thôi " Hải Đông Ba ngẩng đầu nhìn trời, rồi từ từ đưa ánh mắt nhìn qua ánh trăng ngáp một cái, rồi vỗ tay nói.
"Ân" Tiêu Viêm cười gật đầu. Danh tiếng Gia Lão hắn đã nghe nhiều lần từ miệng của Hải Đông Ba. Thậm chí lúc tại Diêm Thành đối đầu cùng hai Đấu Hoàng thần bí, cũng nghe họ nhắc đến danh tự này. Ở Gia Mã đế quốc này, chỉ có duy nhất Gia lão có thể đối đầu cùng Mỹ đỗ toa nữ vương cường giả. Hiện nay, không có Dược lão hộ thân, Tiêu Viêm đối với Gia lão cũng có chút kiêng kị. Cùng Gia lão nói chuyện hết sức khách khí.
Nhắc đến Mỹ đỗ toa Nữ vương, bàn tay Tiêu Viêm không tự chủ vuốt vuốt Thất thải thôn thiên Mãng vẫn an tĩnh thu liễm hơi thở ngủ say trong tay áo, nên cường giả như Hải Đông Ba và Gia lão cũng không thể phát hiện.
"Ai. Tiểu gia hoả này cũng là khối nguy hiểm a…" Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu. Nghĩ tới bộ dáng lạnh lùng của Mỹ đỗ toa Nữ vương mà vẫn có chút khiếp sợ. Nữ nhân này mặc dù có vẻ đẹp làm say lòng người nhưng lại xem việc giết người như giết gà. Nếu như không đáp ứng nàng việc cướp lấy phương thuốc Dung linh đan kia, sợ rằng lần thức tỉnh tiếp theo chính là lấy đi cái mạng nhỏ của hắn ……
"Không có sư phụ ở đây, thật đúng là gặp nhiều khó khăn a. Cần phải nhanh chóng lấy được Thất huyễn thanh linh tiên của Nạp lan gia tộc."Thật sự khó chịu a.. Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu. Khi không có Dược lão hắn mới cảm nhận được bản thân mình luôn gặp nguy hiểm.
" A, ngày mai là trận đấu của tiểu tử kia, ta cũng phải đi dự mới được. Hải lão đầu khen không dứt miệng đến tột cùng có bao nhiêu thực lực "Gia lão cười cười nghĩ
Sau đó đem ánh mắt hướng về
đại thụ chi đỉnh thản nhiên nói:
"Tiểu Nguyệt nhi, đã trễ thế này còn chưa chịu theo ta trở về. ""ưc " Nghe Gia lão nói, tiểu linh tinh mặc dù tính tình cổ quái cũng bất đắc dĩ phải lên tiếng. Gia lão xuất một chiêu, một cỗ hấp lực đem xe tới bên cạnh, sau đó bất động giữa không trung.
"Yên Nhiên chất nữ, Liễu Linh, cho lão phu gửi lời hỏi thăm đến sư phụ các ngươi nhé nhé." Một tay dẫn theo Tiểu công chúa cười nói với Nạp Lan Yên Nhiên và Liễu Linh. Chợt đưa ánh mắt nhìn qua Mộc Chiến
" Mộc gia tiểu tử ……Nếu ngươi cứ làm loạn như vậy thì ta sẽ cho ngươi ở sa trường không trở về nữa."Nghe vậy, Mộc Chiến chỉ còn biết gật đầu như gà mổ thóc. trước mặt lão yêu quái này, cho dù là Mộc Thần cũng phải cung kính hành lễ thì hắn làm sao dám có chút càn rỡ.
Vừa chuẩn bị giải tán, Tiêu Viêm vừa ngẩng đầu ôm quyền hướng tới Nạp Lan Kiệt. Sau đó quay sang nói với Hải Ba Đông
"Chúng ta cũng trở về thôi "" Đi thôi " Hải Ba Đông cũng uể oải gật đầu. Về phần Nạp Lan Kiệt hai người, hắn cũng không nói gì, chỉ quay sang noí với Gia lão. Sau lưng hàn băng đấu khí rung lên hiện ra hai cánh, nổi lên cơn gió lạnh rồi biến mất giữa không trung.
"A a. Gia lão, cáo từ." Đối với Gia lão cười cười, Tiêu Viêm hai cánh sau lưng chấn động hóa thành đạo lưu quang đuổi theo Hải Ba Đông.
Nhìn thấy hai người Tiêu Viêm đã rời đi, Gia lão cũng dẫn theo Tiểu công chúa, hai cánh đấu khí vàng nhạt sau lưng khẽ rung động, than thể biến mất giữa không trung lưu laị tiếng cười nhàn nhạt.
Hai đạo lưu quang vẫn bay nhanh tốc trong bầu trời đêm.
"Naỳ, sao ngươi không giữ cửa nhỡ lộ tin tức của ta thì sao " gắt gao đi theo Hải Ba Đông, Tiêu Viêm đột nhiên cau mày nói.