Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đấu Thần

Bất quá, Lý Hàn dù sao cũng không phải là nhân vật đơn giản, hắn thu lại bộ dáng tươi cười, cẩn thận quan sát vị Đai trưởng lão kia một chút, sau đó mới cười ha hả nói:

– Được! Nếu Đại trưởng lão đã nói như thế, vậy ba tháng sau nếu Dật nhi không thể biểu hiện ra được chút bản lãnh gì, như thế thì quả thật không được. Còn nếu ngược lại… vẫn mong Đại trưởng lão đến lúc đó không quên lời nói ngày hôm nay!

Vẻ mặt của mấy lão già đồng thời nổi lên nụ cười có chút mỉa mai. Một lát sau, Đại trưởng lão mới phất tay nói:

– Nếu như Lý Dật thiếu gia thật sự có vài phần bản lãnh, như vậy mấy lão quỷ chúng ta sẽ giúp đỡ hắn làm Gia chủ, được không? Thế nhưng nếu đến lúc đó, hắn vẫn không có tư cách đó thì…

Nói đến đây, Đại trưởng lão nhìn Lý Dật một cách đầy thâm ý, ho khan một tiếng nói:

– Tới lúc đó, ta nghĩ Gia chủ đại nhân ngài… cũng nên lo lắng chuyện khác một chút. Lý Gia chúng ta truyền thừa ngàn năm, thiên tài trong tộc cũng không ít, vẫn mong Gia chủ đại nhân ngàn vạn lần không nên vì một nhi tử phế vật mà làm hỏng cơ nghiệp của Lý Gia! Truyện “Đấu Thần ”

Rắc ~~

Chén ngọc trong tay Lý Hàn nháy mắt đã biến thành bột phấn. Bầu không khí trong phòng nhất thời trầm xuống, ánh mắt bốn vị trưởng lão đồng thời rơi trên người Lý Hàn, muốn xem hắn nói gì.

– Đại trưởng lão, ngươi muốn nói Lý Hàn ta vô năng, không có tư cách chưởng quản Lý Gia sao?

Nghe thấy trong lời nói của Lý Hàn ẩn hiện sát khí nhàn nhạt, Đại trưởng lão hơi ho khan, một chút dời ánh mắt đi chỗ khác nói:

– Gia chủ đại nhân, lời này của ta có đúng hay không, ta nghĩ trong đại sảnh này, bất kỳ người nào cũng đều tự có đánh giá. Lý Gia cũng không phải của riêng phụ tử các ngươi, Lý Gia… nếu như Lý Hàn ngươi không có tư cách làm Gia chủ, như vậy thì liền đem vị trí nhường đi…

Lý Hàn cau mày lại, nhìn một lượt trong phòng khách, đa số mọi người trong đại sảnh khi tiếp xúc với ánh mắt của Lý Hàn đều nhanh chóng cúi đầu, một số người thì lộ ra biểu tình cung kính. Chỉ trong chốc lát, Lý Hàn đã vô cùng kinh ngạc, bản thân ông ta chỉ buông tay vài năm không quản, không ngờ bốn tên trưởng lão này đã bồi dưỡng thế lực của mình đến mức như vậy rồi.

Ánh mắt của ông ta rơi trên người Lý Dật, thấy trên mặt hắn biểu tình tựa cười tựa không, trong lòng đột nhiên nổi lên một cảm giác vô cùng kinh ngạc.

Nhi tử phế vật của hắn, thật sự là giống như lời đồn hay sao?

Ngay lập tức, trong lòng Lý Hàn đã quyết đinh, hắn nhìn Lý Dật một chút, đột nhiên cười nói:

– Dật nhi, bốn vị trưởng lão đều hoài nghi tư cách kế thừa của con, việc này ta cũng không muốn tranh luận thêm, nếu như con có gì muốn nói, không ngại hãy giải bày với bốn vị trưởng lão một chút đi.

Lý Dật vốn đang muốn tiếp tục xem màn kịch, nghe thấy lời nói này có chút sửng sốt, đợi đến khi hắn nhìn thấy biểu tình trên mặt của Lý Hàn, trong lòng không nhịn được thầm mắng một tiếng cáo già.

Lý Hàn thoạt nhìn có vài phần nóng nảy, thế nhưng không ngờ lại là người bề ngoài thô dã mà trong lại tinh tế. Vừa nghe lời của Đại trưởng lão nói xong, liền rất tự nhiên đá vấn đề Gia chủ sang phía khác, dưới loại tình huống này, chỉ sợ bốn vị trưởng lão cũng không thể ý kiến gì rồi.

Bất quá đây lại là một cơ hội của mình.

Tên Lý Dật trước kia quả thật bất kham, nếu như vẫn bảo trì bộ dáng trước kia, chỉ sợ bản thân có nhiều việc không thể làm thuận lợi, không bằng thay đổi hình tượng người con phế vật một chút vậy.

Nghĩ đến đây, Lý Dật cười:

– Phụ thân đại nhân, không phải vừa rồi bốn vị trưởng lão đã nói rồi sao? Ba tháng sau, Lý Gia diễn ra Đại hội Tông tộc hàng năm… Ta nghĩ đến lúc đó như thế nào, thì trong lòng chúng ta ai cũng không biết được. Bây giờ thảo luận việc này, sợ rằng sẽ tổn thương hòa khí của mọi người, không bằng đợi ba tháng nữa xem sao?

Lời này vừa nói ra, phòng khác nhất thời trở nên im lặng, mọi người trong phòng đều vô cùng ngạc nhiên.

Tộc nhân Lý Gia trong đại sảnh đều biết rõ bản tính của vị thiếu gia Lý Dật này, nếu nói đến việc hoành hoành bá đạo đùa giớn mỹ nữ, hắn thật là đệ nhất Lý Gia, thế nhưng lúc hắn nói lời này, so với trước kia bất đồng quá lớn!

Tựa hồ nhìn thấy sự kinh ngạc vô cùng của những người khác, Lý Dật mỉm cười, cuối cùng nói một câu khiến mọi nghi hoặc của chúng nhân đều biến mất:

– Hơn nữa, ta nếu không làm Gia chủ Lý Gia, sợ rằng trong Vạn Triều Thành không biết sẽ có bao nhiêu người tới tìm ta tính sổ nữa, đúng không?

Nói xong, hắn quay đầu về phía Lý Hàn, chắp tay, trầm giọng nói:

– Bởi vậy, thưa phụ thân đại nhân, hài nhi ở đây thỉnh cầu người truyền thụ cho hài nhi phương pháp tu luyện đấu khí!

Xì xào ~~~

Trong phòng khách nhất thời trở nên hỗn loạn, không biết bao nhiêu người đều lâm vào trạng thái ngạc nhiên, Lý Dật thiếu gia lại chủ động yêu cầu tu luyện đấu khí? Phải biết rằng, trước kia Lý Hàn đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, hắn đều cự tuyệt việc tu luyện, cuối cùng Lý Hàn cũng đành bất lực buông tay, thế nhưng ai có thể ngờ rằng hôm nay…

Bốn vị trưởng lão biểu tình cũng có chút khó coi, bọn họ vốn đã lường trước chuyện này, Lý Dật dưới tình huống không ngừng bị bức bách này, tất nhiên sẽ tự nguyện nhượng lại thân phận kế thừa Gia chủ cho người khác, thế nhưng tuyệt đối không ngờ…

Lý Hàn là người phản ứng đầu tiên, hắn cười ha ha nói:

– Tốt! Nếu như Dật nhi đã có lòng, như vậy ta truyền cho con phương pháp tu luyện của gia tộc! Về chuyện của Mạc Gia, phải làm phiền Tam trưởng lão đi nói một tiếng rồi, nói ba tháng sau, Lý Hàn ta sẽ cho bọn họ một cái công đạo mãn ý!

Bốn vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

Lý Gia quy củ nghiêm ngặt, tuy rằng bốn vị trưởng lão bình thường có chút quyền thế, nhưng lúc này Gia chủ đã lên tiếng, bọn họ cũng không biết nói gì thêm.

Lý Hàn đứng lên vỗ tay, thản nhiên nói:

– Được rồi, mọi người trong tộc tản đi. Dật nhi, con theo ta!

Dứt lời, Lý Hàn liền xoay người đi về phía hậu phòng. Lý Dật khẽ mỉm cười, quay đầu nhìn mấy vị trưởng lão đang chắp tay, nhanh chóng theo sau Lý Hàn.

Trong phòng khách, bốn vị trưởng lão vẻ mặt đều ngỡ ngàng, một lát sau có người thấp giọng nói:

– Không ngờ con quỷ nhỏ Mạc Gia đánh hắn một chưởng không chết, ngược lại còn khiến hắn trở nên tỉnh táo, làm thế nào đây?

Vị tam trưởng lão kia mỉm cười, thản nhiên nói:

– Lão Nhị ngươi không cần gấp gáp, hắn không chết càng tốt. Mạc Gia há dễ đối phó sao? Cái phiền phức hôm nay sẽ để lại cho tự Lý Hàn giải quyết. Chúng ta cần phải chú ý tiểu tử Lý Dật kia… Nếu như hắn thực sự tu luyện trở thành Đấu Giả, như vậy kế hoạch nhiều năm của chúng ta… Truyện “Đấu Thần ” Truyện “Đấu Thần ”

Mấy vị trưởng lão nghe vậy sắc mặt đều khẽ biến, nhưng vị Đại trưởng lão vẫn khép hờ mắt đột nhiên mở bừng ra nói:

Ta nói các ngươi có phải đều hồ đồ rồi không… Đấu Giả? Cho dù đem Công pháp tối cao nhất gia tộc cho hắn, muốn trong ba tháng luyện thành Đấu Giả, đều là vọng tưởng… Cho dù hắn thật sự là thiên tài, sợ rằng cũng không làm được điều đó, huống hồ hắn lại ham mê tửu sắc, không phải thân thể đã sớm trở thành phế vật rồi sao?

Lời này vừa nói ra, bốn vị trưởng lão đều cùng bật cười. Không sai, thiên tài trên Đại lục Đấu Thần mặc dù không ít, thế nhưng có ai không phải là tiềm hành khổ tu chứ? Loại nhân vật như Lý Dật thì có thể có thành tựu gì lớn?

oOo

Giữa phủ viện Lý Gia, trong một tiểu lâu của một căn nhà. Lý Hàn chắp tay đứng phía trước cửa sổ, cũng không biết đang nghĩ đến điều gì, một lát sau mới chỉ vào cái ghế nói:

– Ngồi đi!

Lý Dật cau mày ngồi xuống, vị phụ thân tiện nghi này không biết đang nghĩ chuyện gì, từ lúc đến đây chỉ nói một câu như vậy.

Cũng không biết trầm mặc bao lâu, Lý Hàn mới thở dài một hơi rồi nói:

– Dật nhi, con thực sự muốn tu luyện đấu khí ư? Nếu như bây giờ con đổi ý, ta có thể nghĩ biện pháp đưa con đến quản lý sự nghiệp bên ngoài của gia tộc. Thế nhưng nếu như con thực sự muốn tu luyện đấu khí, con đường sau này chỉ sợ sẽ gặp không ít trắc trở.

Lý Dật chỉ cân nhắc chốc lát, dùng thân phận thích hợp nhất của hắn nói:

– Phụ thân đại nhân, hài nhi đã tỉnh ngộ rồi. Trước kia lãng phí nhiều thời gian như vậy, quả thật đã phụ sự trông cậy của phụ thân. Bắt đầu từ hôm nay, hài nhi sẽ nỗ lực gấp bội. Huống hồ, nếu như ta có thực lực, người của Mạc Gia và mấy tên trưởng lão đó còn dám gây áp lực cho Người sao? Chỉ sợ, lúc đó họ còn ước nên sớm dâng nữ nhi lên cho ta rồi!

Nghe Lý Dật nói, Lý Hàn còn có vài phần nghi hoặc, thế nhưng nghe câu nói cuối cùng, Lý Hàn cười lớn không ngừng:

– Tốt! Hay lắm! Không hổ là con trai của Lý Hàn ta, có thể nhìn thấu âm mưu của mấy lão già bất tử đó. Xem ra, lần này mấy lão bất tử đó phải mở rộng tầm mắt rồi.

Nói xong, Lý Hàn nhìn chằm chằm Lý Dật, nói gằn từng chữ:

– Dật nhi nói rất hay, con lúc này mới tu luyện đấu khí, như vậy trong ba tháng muốn trở thành Đấu Giả, quả thật vô cùng khó khăn, bằng vào Công Pháp thu thập từ xưa tới nay của Lý Gia, ta cũng không biết được bộ nào có khả năng làm được điều đó, cho nên…

Nói đến đây, chỉ thấy chiếc nhẫn trong tay Lý Hàn chợt lóe, một khối cốt phiến trắng tinh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn trịnh trọng đem cốt phiến nhét vào trong tay Lý Dật rồi nói:

– Vật này là của mẫu thân con trước lúc mất để lại, nếu như có một ngày con muốn tu luyện đấu khí, như vậy thì Công Pháp thấp kém trong Lý Gia chỉ làm phí căn cốt của con, cho nên bà ấy sớm đã vì con mà tạo ra một bộ Công Pháp. Bộ Công Pháp này không biết là gì, thế nhưng với thực lực trước kia của mẫu thân con, ắt hẳn thứ Công Pháp này cũng không đến nỗi não! Con nếu quyết tâm tu luyện đấu khí, như vậy thì bắt đầu từ hôm nay, con đến hậu sơn cấm địa một lòng tiềm tu. Nếu như ba tháng không có khả năng tu thành Đấu Giả, như vậy con cũng không cần đi ra nữa.

Bộp ~~

Lý Dật nhẹ vỗ vào mảnh cốt phiến trắng tinh, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy hứng thú với thế giới này, đó chính là hứng thú với… đấu khí chăng?

=======

Một trận cuồng phong thổi qua, rừng cây muốn yên lặng nổi lên một trận xào xạc, những đàn chim xung quanh tựa bị thứ gì đó kinh động, toàn bộ dều hướng về bầu trời bay đi.

Ở một bìa rừng , có một cái ao trong suốt, ở chính giữa cái ao có một tảng đa tròn, cái bóng của tảng đá hắt lên mặt nước mờ nhạt, thấp thoáng lại rung động theo từng cơn gợn song.

Lý Dật ngồi khoanh chân trên một tảng đá, lúc cơn gió hắn mới thở ra một rất nhẹ.

Âm thanh này cùng tiếng gió như dung hợp cùng nhau tạo thành một âm luật, nếu không tỉ mỉ lắng nghe, căn bản không nhận ra.

– Ba ngày rồi sao?

Lý Dật chậm mở mắt, khẽ thì thào.

Từ lúc nhận khối bạch cốt phiền từ trong tay Lý Hàn, Lý Dật liền được đưa tới gia tộc cấm địa, đó là mảnh thâm sơn hiện nay hắn ở. Truyện “Đấu Thần ”

ở nơi thâm sơn này, tất cả có vẻ an tĩnh, quả thực là một nơi thích hợp để người khác tiềm tu.

Loại nơi như vậy, ở kiếp trước lúc Lý Dật tiên hành huấn luyện đặc biệt cũng có trúc tương tự không có gì mới mẻ. Cho nen đối với Lý Gia đại viên mãn mà hắn cảm thấy mơ hồ thì nơi này lại khiến hắn càm them thoải mái hơn.

Lúc hắn đến đây, hắn không vội vàng nghiên cứu đấu khí, mà lựa chọn một nơi đặc biệt, để tâm linh rối loạn của mình trở lại bình tĩnh.

Hắn bây giờ đang dùng phương pháp hô hấp thổ nạp. Năm đó lúc hắn che giấu thân phận để hoàn thành nhiệm vụ, từ trên người của một lão tăng trăm tuổi học được phương pháp này. Nhiều năm làm sát thủ khiến hắn minh bạch một điều, phương pháp hô hấp thổ nạpc tuy rằng không có tác dụng gì lớn, thế nhưng nó có thể khiến suy nghĩ của mình được thanh tỉnh, quả thật có giá trị.

Cuối cùng, hắn chậm rãi móc khối bạch phiến trong người ra, đặt trước mặt mình.

Quan sát từ gần, khối bạch phiến này ko có chỗ nào khác thường, tuy rằng thỉnh thoảng lại nổi lên vài tia nân sắc sang bóng, thế nhưng Lý Dật nghiên cứu một hồi lâu cũng không tìm ra được thứ này có chỗ nào đặc biệt.

Lập tức, hắn chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, dựa theo phương pháp Lý Hàn dạy, cắt đứt đầu ngón tay, đem một chút máu nhở lên bạch cột phiến, sau đó đem giọt mới châm lên mi tâm của mình.

Theo động tác của Lý Dật, bạch sắc cốt phiến vốn không có chỗ nào kỳ dị đột nhiên chậm rãi bay lên. Lúc bay đến trước ngực Lý Dật mới chậm rãi ngừng lại.

Một tia sang màu xám trắng từ trong cốt phiến phát ra, trong đó mơ hồ có những văn tự lien tục bay ra.

Lý Dật tuy rằng đã dung hợp với ký ức của Lý Dật trước kia, đối với văn tự Đại Lục Đấu Thần cũng hiểu biết chút ít, thế nhưng lúc này hắn lại phát hiện ra mình không thể nhận ra được văn tự nào trong số đó.

Những văn tự này bắn ra càng lúc càng kịch liệt, về sau lại càng mãnh liệt, một đoàn ánh sang xám trắng đem xả cái ao bao phủ trong đó. Cùng lúc đó, những văn tự này nhanh như điên, ồ ạt mãnh liệt nhắm hướng mi tâm của Lý Dật cuồn cuộn đi vào.

Lý Dật thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy ý niệm tron đầu đột nhiên chấn động, phảng phất như có vô số kim châm đâm vào đầu vậy. Truyện “Đấu Thần ”

Những văn tự này trong đầu Lý Dật không ngừng chuyển động, đến cuối cùng dường như giọt máu ở mi tâm có cảm ứng, đem toàn bộ những thứ trong đầu Lý Dật trấn áp hoàn toàn…

Lý Dật chậm rãi thở ra một hơi, sau đó mở mắt. Truyện “Đấu Thần ”

Thứ vừa trải qua, nếu đổi lại là người khác, hơn phân nữa là không chịu đựng nỗi, cũng may hắn là người trải qua huấn luyện về phương diện tinh thần mới có thể chịu được loại thống khổ tinh thần vừa rồi.

Thế nhưng chịu được loại thống khổ đó không phải là điều tốt đẹp gì.

Khối bạch cốt trước mặt đã bị nát thành bột phấn, thế nhưng những văn tự kia vẫn ở trong đầu Lý Dật vậy. Mặc dù không hiểu tại sao, hắn lúc này chỉ có thể nhớ một phần trong số những văn tự vừa rồi, còn lại đa số những văn tự khác lại mơ hồ không rõ. Thế nhưng, điều này cũng không man đến cho Lý Dật chút cảm giác thất bại nào.

Hắn đem những văn tự có thể nhớ hồi tưởng lại trong đầu, bốn văn tự đỏ hồng liền xuất hiện trong suy nghĩ của hắn:

Thiên Ma Cửu Biến!

Bốn chữ này dường như tản mát ra ma lực vô tận, khắc sâu trong suy nghĩ của Lý Dật.

Mà đoạn văn tự theo sau chình là giới thiệu về Thiên Ma Cửu Biến và phương pháp tu luyện.

– Ma giả, tùy tâm túy ý hại người lợi ta, vừa có thể cắn nuốt tất cả cường giả, lại vừa có thể trở thành Thiên Ma Chi Biến…

Đây là một đoạn thuận miệng đọc ra, Lý Dật cười khổ một tiếng thầm than:

– Đây gọi là cái gì? Cắn nuốt tất cả cường giả đem người khác ăn tươi ư? Thiên Ma Cửu Biến này cũng quá khoa trương rồi…

Nghĩ đến đây, Lý Dật không nhịn được thầm lắc đầu.

Chỉ có điều lúc nàu hắn cũng không còn đường lựa chọn nào cả, dù sao tình thế hiện nay của hắn cũng không tốt lắm, mặc dù có một vị phụ thân tiện nghi, lợi hại có thể bảo hộ cho mình, thế nhưng lúc này Lý Dật không hề có lòng tin, nếu lần tới bị người khác ám sát, bản thân chỉ em khó lòng trốn thoát.

Cho nên việc cần thiết lúc nàu đó là phải trở nên mạnh mẽ!

Chỉ có mạnh mẽ, chỉ có thực lực, như vậy mới có thể làm điều mình muốn!

Mạnh hiếp yếu! Cường giả vi tôn!

Đây là quy tắc tối cao ở Đại Lục Đấu Thần.

Nghĩ đến đây, Lý Dật không tiếp tục suy tư nữa, trợ lại chuyện Thiên Ma Cửu Biến, đây rất có thể là Công pháp tối cao nhất lúc này bản thân có, tuy rằng không biết nó thuộc cấp bậc gì, thế nhưng trước hết dù sao vẫn nên luyện thử xem…

Vừa nghĩ tâm thần Lý Dật khẽ động theo lời hướng dẫn trong Công pháp ngồi khoanh hai chân, theo tiếng hô hấp vang lên, nguyên khí trong thiên địa theo nhịp hô hấp của hắn mà cuồn cuộn nhập vào cơ thể.

Đây là bước đầu tiên tu luyên, bất luận là loại Công pháp gì đều không khác biệt lắm.

Muốn tu luyện đấu khí, như vậy trước hết chỉ có thể hút nguyên khó trong thiên địa vào thân để tẩy đi tạp chất trong cơ thể, trởi lại thể chất cơ bản của thường dân, để thích hợp việc tu luyện đấu khí.

Bất kể là ai, điều này trọng yếu vô cùng, bởi vì nếu kinh mạch bản thân yếu đuối, không chịu nổi việc chịu đựng nguyên khí thiên địa tẩy tủy, như vậy sợ rằng không khống chế nổi thiên địa nguyên khí dẫn đến bạo phát, toàn thân kinh mạch trong cơ thể đứt đoạn, suốt đời làm một phế nhân vô dụng!

Mà chỉ có sau khi trải qua việc này, kinh mạch cứng cỏi không gì sánh được, mới có thể chịu được sự trùng kích của đấu khí, như vậy sẽ có cơ hội tiếp tục tu luyện đấu khí, bước tiếp trên con đường cường giả.

Đương nhiên người có thiên phú dị bẩm, lúc vừa sinh ra thì cường độ rắn chắc của kinh mạch khác hẳn với thường nhân, những người như vậy thiên tư có một không hai, trải qua việc thiên địa nguyên khí tẩy tủy lại càng trở nên cứng cỏi hơn.

Mà kinh mạch càng cứng cỏi, vậy thì thành tựu sau này cũng sẽ càng cao hơn.

Có thể nói, tẩy tủy kinh mạch là bước đầu tiên của tu luyện đấu khí, thế nhưng cũng là một bước quan trọng nhất.

Dứt bỏ những tạp niệm trong đầu, Lý Dật dem toàn bộ tinh thần đặt lên bước đầu tiên quan trọng nhất.

Theo thiên địa linh khí nhập vào cơ thể, hắn có thể cảm thấy kinh mạch trong cơ thể của mình, mơ hồ có một cổ nhiệt lưu đang không ngừng di động.

Cổ nhiệt lưu này mỗi lần di động, từ trong cơ thể lại truyền đến cảm giác đau nhức khó có thể diễn tả bằng lời, khiến người khác nhịn không được run rẩy, mồ hôi lạnh cũng giọt xuống như mưa.

Thế nhưng Lý Dật không hề phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ cắn rang chịu, dùng ý chí đem thiên địa nguyên khi chậm rãi vận hành theo Công pháp của Thiên Ma Cửu Biến.

Đây là một chuyện vô cùng khó khan, rất ít người có thể chịu được loại thống khổ này…

Thời gian chậm rãi trôi qua, thiên địa nguyên khí trong kinh mạch theo hô hấp không ngừng đi động, lúc bắt đầu có chút hỗn loạn, nhưng cuối cùng cũng dần trở nên ôn trở lại.

Những lỗ chân long trên người Lý Dật đã có chút mồ hôi đen sì chảy ra, rất nhanh đã bị những đợt gió hong khô.

Vốn khuôn mặt bởi vì tửu sắc quá độ mà có vài phần tái nhợt, dần dần trở nên trắng nõn như ngọc.

Lúc này nếu ngoại nhân nhìn thấy nhất định sẽ rất kinh ngạc, những điều này đã chứng minh Lý Dật đã đột phá cánh cửa tu luyện đấu khí đầu tiên, cũng là cửa ải khó khăn nhất.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận