Edit: Qiezi Một gã Ma tộc Hóa Thần khác cầm ngọc bội, nhìn tình hình chiến đấu trong thung lũng, sắc mặt âm trầm: “Không thể tiếp tục như vậy nữa, chiến sĩ Ma tộc chúng ta sẽ bất lợi.”
“Ra tay đi.” Cuối cùng, một gã Ma tộc Hóa Thần Kỳ bình tĩnh nói: “Trong chiến sự này, Ma tộc cấp thấp đã lọt vào thế yếu. Nếu chúng ta không ra tay, một khi chiến sĩ cấp thấp tan tác, chúng ta càng không thể chiếm được cái vực này.”
Hai gã Ma tộc còn lại đều hiểu ý người kia, Ma tộc Hóa Thần Kỳ rất lợi hại, nhưng dù lợi hại hơn nữa cũng không thể phân thân thành ngàn vạn người để khống chế một cái vực. Nếu Ma tộc cấp thấp đều chết sạch, chẳng lẽ bảo ba vị Ma tộc Hóa Thần Kỳ này đi vận chuyển vật tư, tu bổ Truyền Tống Trận sao…
Quan chỉ huy Ma tộc nhìn mấy tu sĩ Hóa Thần trên chiến trường không trung đối diện, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.
Nói đến số lượng tu sĩ Hóa Thần, Huyền Vũ Vực nhiều hơn Ma tộc hai người. Nhưng ba vị Hóa Thần bên Ma tộc đều là Hóa Thần hậu kỳ, mà bên tu sĩ nhân loại chỉ có một người là Hóa Thần hậu kỳ, hai người Hóa Thần trung kỳ, hai người Hóa Thần sơ kỳ.
Tu vi càng cao, chênh lệch cấp bậc càng lớn. Bởi vậy, chiến lực cao nhất của Ma tộc và nhân loại là tám lạng nửa cân, không ai có thể chắc chắn mình sẽ chiến thắng.
Đương nhiên, nói chung thì nhân loại vẫn chiếm ưu thế. Suy cho cùng thì tổng số nhân loại vẫn nhiều hơn, nhưng lại có tu sĩ nghịch thiên, có thể lấy tu vi Nguyên Anh Kỳ đối kháng với tu sĩ Hóa Thần Kỳ —— đương nhiên, giỏi lắm là Hóa Thần sơ kỳ, ví dụ như —— La Đại Cước của Lưu Quang Tông.
Quan chỉ huy Ma tộc cũng ý thức được trận chiến này phải dùng chiến lực cấp cao mới được, mặc dù hắn cũng không hy vọng những đại sát khí này lên chiến trường. Bởi vì tu sĩ Hóa Thần vừa ra tay, hở một tí là núi lở đất nứt, Ma tộc bọn họ tấn công Huyền Vũ Vực là muốn cướp địa bàn và tranh giành tài nguyên, nhưng nếu phải tranh một mảnh đất khô cằn thì không còn ý nghĩa gì nữa.
Nhưng rất rõ ràng, so với chiến tranh thất bại, mọi người táng thân nơi đây, quan chỉ huy Ma tộc cũng chỉ có thể từ bỏ mảnh đất này. Hy vọng những tu sĩ Hóa Thần động thủ sẽ cố gắng cân nhắc một chút, hắn cũng không muốn giành được thắng lợi nhưng mất đi mảnh đất này.
Chiến tranh luôn có thương vong, hơn nữa trong trận chiến như thế này, cho tới bây giờ đều không có người chân chính thắng.
Đại quân Ma tộc thảm bại, trong ba gã Ma tộc Hóa Thần có hai người tử trận, một người khác trọng thương, dường như không thể chữa khỏi. Quan chỉ huy Ma tộc chỉ có tu vi nguyên anh, nhưng được Ma tộc Hóa Thần kia che chắn, thành công trốn thoái.
Phe Nhân tộc cũng tổn thất nặng nề, chẳng những có hai tu sĩ Hóa Thần tử vong, ba người khác cũng bị trọng thương, nhưng may mắn hơn Ma tộc là thương thế của bọn họ có thể chữa trị. Tuy phải chậm rãi tĩnh dưỡng mấy trăm năm, nhưng chỉ cần có thể chữa khỏi thì không phải vấn đề lớn.
Tu sĩ cấp cao chết rất nhiều, tu sĩ cấp thấp ngã xuống càng nhiều không kể xiết. Trải qua trận chiến này, Huyền Vũ Vực tổn thất gần một nửa quân, hai phần ba người còn sống đều bị thương.
Nhưng cuối cùng Nhân tộc đã hoàn toàn đánh tan quân đội Ma tộc. Ngoại trừ quan chỉ huy Ma tộc chạy thoát, chỉ còn lại một số Ma tộc chạy trốn trong phạm vi nhất định. Nhưng Ma tộc nổi bật như thế, trừ khi bọn chúng che mặt, bằng không một khi bị tu sĩ phát hiện, tất nhiên sẽ bị đánh điên cuồng.
Trong suốt mười năm, từ lúc Hấp Huyết Trùng mở đầu, các tu sĩ Huyền Vũ Vực luôn sống dưới lưỡi dao. Bây giờ khó khăn lắm mới thắng lợi, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho Ma tộc cơ hội nghỉ ngơi nào.
Hơn nữa, phát triển của lần đại quyết chiến cuối cùng này thật sự khiến người khác cảm thấy mạo hiểm. Cả chiến dịch trầm bổng phập phồng, khiến hai bên Ma Nhân đều lo lắng đề phòng. Không đến một khắc cuối cùng, không ai dám chắc mình có thể cười đến phút cuối.
Bởi vì sử dụng ngọc bội, chiến tranh trong Thung Lũng Huyết Chiến dần nghiêng về nhân loại, nhưng Ma tộc không cam lòng bị đánh bại như vậy, nên cấu kết cùng Yêu tộc cực Tây, dùng rất nhiều lợi ích cột bọn họ lên cùng một chiếc xe.
Yêu tộc cực Tây tham chiến lập tức gia tăng cán cân cho Ma tộc. Hơn nữa, Yêu tộc đấu tranh với nhân loại nhiều năm như vậy, đối với pháp thuật của nhân loại có thể nói là vô cùng quen thuộc, nhất thời cướp lại ưu thế mà Nhân tộc vất vả lắm mới giành được.
Nghe nói, sau khi Vô Trần Đạo Quân biết được Yêu tộc tham chiến hỗ trợ Ma tộc, tức tới mức ném ba cái bàn. Mà La Đại Cước tính tình nóng nảy lại hung tợn vọt tới doanh địa của Yêu tộc, ném Địa Nham Long Trùng xuống…
Địa Nham Long Trùng: O(n_n)o~~ ăn cơm thôi!!!
Địa Nham Long Trùng chính là sâu Đại Thừa Kỳ. Tuy rằng cũng là Yêu tộc nhưng Địa Nham Long Trùng cũng không có khả năng hóa hình. Là dị chủng trời sinh, trí lực của nó rất hữu hạn, trừ phi đánh nó phục tùng, nếu không thì tất cả lôi kéo làm quen đều là mây bay. →. →
Tu vi cao nhất trong Yêu tộc cũng là Hóa Thần, nhưng đối mặt với đại trùng tử da dày thịt béo, trong khoảng thời gian ngắn bọn chúng thật sự không biết nên ra tay như thế nào.
Mà dưới sự điều – giáo của La Đại Cước, Địa Nham Long Trùng vô cùng âm hiểm, toàn lén phục kích yêu thú cấp thấp.
Nó nhận ra một đạo lý, lần nào cũng tìm một nơi phục kích có nhiều yêu thú, đột nhiên xuất hiện, ngoác mồm nuốt sạch yêu thú xung quanh, sau đó phủi mông bỏ chạy.
Yêu tộc bị Địa Nham Long Trùng hành hạ như vậy, sĩ khí giảm sút. Tuy rằng Địa Nham Long Trùng ăn yêu thú cấp thấp, đối với Yêu tộc mà nói không có ảnh hưởng gì, nhưng không chịu nổi cái thứ xuất quỷ nhập thần này, ai cũng không dám cam đoan nơi tiếp theo nó mở miệng là chỗ của mình hay không.
Yêu tu Hóa Thần Kỳ của Yêu tộc rất lợi hại, nhưng không thể cả ngày mở thần thức giám thị cả doanh địa. Huống chi La Đại Cước còn ác liệt chuẩn bị rất nhiều thứ có thể tạm thời giấu đi thần thức của Địa Nham Long Trùng, hố Yêu tộc tới hộc máu…
Thật ra Yêu tộc cũng muốn tới doanh địa Nhân tộc trả đũa, dù sao Yêu tộc cũng có rất nhiều yêu thú biết khoan đất. Nhưng Nhân tộc có Vô Trần Đạo Quân, chưởng môn sai La Đại Cước làm ra loại chuyện này sao có thể không đề phòng đối phương trả đũa lại… Vì thế, yêu thú bị Yêu tộc phái đi đào hầm gặp bi kịch.
(Các yêu thú: (╯‵□′)╯︵┻━┻ hố cha mà! Rốt cuộc tên khốn nạn nào đặt pháp trận trên mặt đất vậy! Không sợ lãng phí tài liệu sao!)
(Vô Trần Đạo Quân mỉm cười: ta chờ các ngươi dâng mình tới cửa…)
Bởi vì Yêu tộc xuất hiện khiến chiến tranh dần trở nên cân bằng, Vô Trần Đạo Quân đang khó chịu, đúng lúc có một đám yêu thú tới cửa, kết quả ngày hôm sau ——
“Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi! Hôm nay được thêm cơm! Tất cả mọi người được ăn ngon rồi!” Một tu sĩ mập mạp cầm cái muôi lớn, tươi cười hô lớn.
Đúng lúc có một nhóm tu sĩ đang ở hậu phương nghỉ ngơi mơ hồ đi ra, ngơ ngác nhìn tên tu sĩ mập kia.
Sau khi tu sĩ trúc cơ, trên cơ bản đã tích cốc, không cần ăn gì, chỉ cần hấp thu linh lực là có thể cung cấp đủ năng lượng cơ thể cần. Tuy có một vài tu sĩ thích ăn uống, thỉnh thoảng cũng sẽ ăn cơm nhưng làm như vậy trong chiến sự… Đúng là chưa thấy bao giờ!
Tu sĩ mập kia thấy mọi người từ trong lều trại đi ra, cũng không giải thích nhiều. Hắn cười hì hì, từ trên không trung nhảy xuống, chỉ huy mấy tiểu đồng sắp xếp một hàng bàn ăn.
Không bao lâu sau, một chậu thức ăn thơm lừng được bưng ra, múc vào bát rồi đặt lên bàn. Tuy tu sĩ xung quanh cảm thấy khó hiểu, nhưng thức ăn tỏa đầy linh khí cũng không phải giả. Bọn họ suy nghĩ một hồi, có thể là liên minh tu sĩ cung cấp đồ tốt cho họ, nên mọi người đều ngồi xuống bàn thưởng thức.
Xương cốt còn dư lại được tu sĩ mập thu dọn, đặt vào một cái hộp rất lớn, đưa về doanh địa Yêu tộc. →. →
Ha ha… Dám thông đồng với Ma tộc hãm hại lão tử, cho ngươi lên bàn ăn luôn!
Đúng vậy, Vô Trần Đạo Quân chính là khí phách như thế đó!
Không đề cập tới Yêu tộc thu hoạch nhiều xương thú như vậy (bị gặm không còn một mảnh) sẽ cảm thấy như thế nào, chứ riêng Vô Trần Đạo Quân cảm thấy vô cùng thoải mái.
Nguyên nhân rất đơn giản, Ma tộc có Yêu tộc trợ giúp, nhân loại cũng đang chờ viện quân của mình. Ừm… Tuy rằng viện quân này tới hơi ngoài ý muốn, hơn nữa… Nhìn bọn họ khí thế rào rạt, ai không biết còn tưởng bọn họ tới đánh cướp.
Đến giúp liên minh tu sĩ, tất nhiên chính là yêu tu Đông Hải giao hảo với liên minh tu sĩ. Bọn họ vừa xuất hiện làm Vô Trần Đạo Quân khá kinh ngạc, bởi vì lúc trước liên minh cùng yêu tu Đông Hải, Vô Trần Đạo Quân cũng đã thấy được tính cực hạn của liên minh này. Đối với hải yêu mà nói, bảo bọn họ chiến đấu trên đất bằng cũng không phải không được, nhưng có hơi cố sức.
Nói một cách công bằng, Vô Trần Đạo Quân cũng không hy vọng Yêu tu Đông Hải xuất binh giúp bọn họ chống Ma tộc, Vô Trần coi trọng tài nguyên phong phú của Đông Hải. Nhưng nếu đối phương đã đến đây, Vô Trần Đạo Quân phải nhiệt tình nghênh đón.
Huống chi lúc này Yêu tộc Đông Hải đến viện trợ rất đúng lúc, khiến Vô Trần Đạo Quân rất cảm kích.
Nhưng mà…
Vô Trần Đạo Quân cũng rất buồn bực, vì sao Giao Long tộc lại đông như vậy. Nhìn từ số lượng, gần như đối phương đã dốc hết toàn bộ lực lượng. Hơn nữa mỗi người trong Giao Long tộc đều vô cùng hưng phấn, dường như không phải tham gia chiến đấu mà là đào xới bảo tàng, điều này khiến Vô Trần Đạo Quân không hiểu nổi.
Hải tộc Đông Hải xuất hiện khiến tình thế trên chiến trường biến đổi, đặc biệt là chiến lực cường hãn của Giao Long tộc khiến Yêu tộc cực Tây ăn không tiêu.
Bất luận ở thời điểm nào, yêu thú dính đến chữ long đều là đại danh từ thể hiện chiến lực cường đại (ví dụ như Địa Nham Long Trùng), càng đừng nói lúc này không chỉ có một hai con Giao Long mà là trăm ngàn con xuất động.
Yêu tộc bị áp chế toàn diện vô cùng bất mãn, nhưng đối phương hoàn toàn không muốn làm thân với ngươi. Đều là Yêu tộc thì sao? Lang yêu và thỏ yêu cũng đều là Yêu tộc, sao không thấy lang yêu bớt ăn mấy con thỏ lại!
Lão Ngưu X mang băng đội trưởng Giao Long tộc hò hét tỏ vẻ: Ta tới vì săn bắn, lột da Ma tộc. Người cản trở chúng ta săn Ma tộc đều là kẻ địch của chúng ta, tuyệt đối phải đập chết!
Nhất tộc Giao Long luôn bị người khác gọi là đầu óc ngu si tứ chi phát triển, nhưng chính loại tính cách này lại khiến bọn họ theo đuổi sức mạnh đến phát cuồng.
Thêm một lần lột da = Thực lực tăng mạnh.
Kết minh cùng Ma tộc? Nói đùa ha, nếu kết minh rồi thì sao có thể lột da, lấy tài liệu trên người bọn họ? Chẳng lẽ muốn họ nói với Ma tộc: Ngại quá, phiền ngươi có thể bẻ sừng xuống cho ta cắn hai miếng không?
Cho dù Giao Long tộc có lãnh khốc vô tình, cố ý gây sự đi chăng nữa thì cũng không thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy…