Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Trong ngày hôm đó, cả Trung Thổ trở nên náo loạn vì những gì đang bất ngờ phát sinh.

Đại kiếp nạn hủy diệt thế gian, khiến sinh linh chìm trong biển lửa lầm than thôi chưa đủ, Kiếp Chủ còn dấy lên một trận gió tanh mưa máu mà đến những người sở hữu trí tưởng tượng phong phút nhất cũng chưa dám hình dung nổi.

Bốn thế lực cự đầu Thiên Lam, Phiêu Vân, Bão Tàng, Ảnh Khuyết bị diệt môn chỉ trong một ngày!

Diệt môn ở đây là tất cả mọi người thuộc về bốn thế lực này bao gồm tông chủ, trưởng lão, tinh anh đệ tử cho đến những đệ tử bình thường nhất đều chết sạch hoặc mất tích. Tất cả đều biến thành những bộ thây khô bị hút cạn tinh huyết, không thì tự bạo hóa thành bụi máu văng tung tóe khắp nơi, để lại oán khí bốc lên tận trời cao, mùi tanh tưởi lan xa vạn dặm khiến muôn thú bỏ chạy không dám tới gần, cỏ cây dược thảo cũng úa tàn thất sắc trước bầu không khí u ám này.

Ngay cả sơn môn, đại điện, mọi kiến trúc, thư tích, pháp bảo, kho tàng cũng không tồn tại, bị hủy diệt triệt để, theo dấu vết để lại thì mọi thứ là do một hung thú đẳng cấp Nghịch Linh tạo thành.

Trong nháy mắt mọi người đều hiểu thủ phạm là ai. Ngoài hồng y nam tử đeo mặt nạ Hắc Diện, thần thái lạnh lùng ngạo nghễ thường xuyên đứng trên đỉnh đầu thượng cổ hung thú Đào Ngột đó ra thì còn ai vào đây kia chứ?

- Quá tàn nhẫn! Không thể tin được trước đây một ngày gã cử Kim Phát Nữ tới đưa ra tối hậu thư, bảo rằng cho chúng ta hai tuần để quyết định xem có thần phục hay không. Vậy mà bây giờ ngay ngày hôm sau đã động thủ diệt môn bốn thế lực cự đầu kia bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai. Xem ra gã thật sự điên rồi, không còn muốn kiêng nể vị Nhân Chủ thần bí và thế lực nơi chân trời Đông Hải nữa...

- Không được! Mau chóng ra lệnh đóng cửa phong môn, toàn tông giới bị, trước đó phải truyền tin cấp báo về Độc Cô thánh hoàng triều, xin Độc Cô Đại Đế đưa ra đối sách.

- Độc Cô Đại Đế thì giải quyết được gì? Dưới Giới Chủ, mọi sinh linh đều chẳng khác gì sâu kiến.

- Hay là cầu cứu mấy vị Nhân Chủ đến từ thánh giới vừa đổ bộ xuống Di địa chúng ta? Chỉ cần đưa ra lợi ích tương xứng, bọn họ nhất định xuất thủ khuất phục Đào Ngột kia!

- Tạm thời không được, nếu để thánh giới nhúng tay quá sớm vào sự kiện Diệt Kiếp thì sẽ khiến Di địa rơi vào sự khống chế của chúng. Nơi chân trời Đông Hải trước đó chẳng phải đã bí mật truyền lệnh bảo chúng ta dù giao hảo với thánh giới cũng phải đề phòng, không được để họ cắm rễ sâu vào tông môn, ảnh hưởng đến chúng ta quá nhiều…

- Chết tới nơi rồi còn để ý làm gì? Thế lực ở Đông Hải có tới cứu chúng ta không hay là chỉ biết ở đó đưa ra yêu sách, mệnh lệnh bắt chúng ta phải tuân theo? Thánh giới nguyên khí nồng đậm, khí vận dày đặc có gì không tốt? Nếu đến đó thì đừng nói là Đế cảnh, đến Chủ cảnh ta cũng có thể đột phá!

- Hừ, ngươi muốn phản Di địa? Rõ ràng muốn chết!

Tại các thế lực cự đầu ở Trung Thổ xảy ra từng tràn bàn luận tranh cãi gay gắt giữa giới cao tầng. Thậm chí trong nội bộ tông môn một số nơi còn lục đục tới mức đánh nhau loạn xạ, cường giả Đạo Đài và Ứng Kiếp vẫn lạc vì bất đồng quan điểm.

Khi biết được tình hình Trung Thổ đang loạn đến mức khó có thể hình dung thì Quan Thất liền trầm mặc cả nửa ngày.

Cổ Lạc vẫn theo hầu phía sau lưng y, khóe môi thỉnh thoảng hiện lên nụ cười sâu kín.

Quan Thất hỏi:

- Đã hai ngày trôi qua, phía Kiếp Chủ có động tĩnh gì không?

Cổ Lạc đáp:

- Sau khi diệt bốn thế lực kia, cả Đào Ngột và Kiếp Chủ đều biến mất như chưa từng xuất hiện. Nhưng cách đây hai canh giờ, mật thám ở Đông Hải lại mới truyền tin về bọn họ đang xuất hiện ở đó. Vừa tới nơi đã ra tay diệt thêm hai thế lực cự đầu là Hạo Nhiên tông và Thượng Thanh cung. Diệp Chính và Thẩm Yến mất tích không rõ sống chết. Riêng Thẩm Yến dường như bị thương rất nặng, trúng phải sát chiêu của Kiếp Chủ bị ép phải nhảy xuống một vực sâu không đáy gần Ám Dạ sơn mạch.

Sắc mặt Quan Thất càng thêm tối lại:

- Dám động thủ với cả hai siêu cấp thế lực này? Bên Tổ Miếu chẳng lẽ không ngăn cản gã, để mặc gã đại khai sát giới như vậy sao?

Cổ Lạc thở dài:

- Không thấy ai can dự vào, vị Nhân Chủ từng xuất hiện giao thủ với Đào Ngột ở Thiên Huyễn thành cũng không đến. Kiếp Chủ quá quỷ dị, dường như đang sử dụng bí thuật nào đó che giấu hành tung, không ai nắm bắt được lộ tuyến di chuyển của gã. Hiện nay tu luyện giới ngũ châu đang loạn cả lên vì không biết gã sẽ chọn ai làm con mồi tiếp theo…

Quan Thất siết chặt nắm đấm, đột nhiên lấy một bức họa từ trong ngực áo ra. Nhìn bức họa này, rất dễ nhận thấy trước đây nó đã bị người ta xé làm đôi, chỉ mới được phục chế cách đây không lâu. Trên bức họa đang vẽ hình một cặp nam nữ đang sinh sống ở một u cốc nọ. Người nam đang ngồi cặm cụi hái rau, nuôi gà, còn người nữ lại đang đứng phía sau lưng người nam, nhìn hắn bằng ánh mắt trìu mến ôn nhu.

- Kiếp Chủ! Xem ra có lẽ ngươi đã biết về trận Diệt Kiếp đang được chuẩn bị để vây giết mình. Nhưng dù biết thì đã sao? Ngươi chắc chắn vẫn sẽ sa lưới vì bức tranh này. Đã là sinh mệnh sống ắt có khuyết điểm. Khuyết điểm lớn nhất của ngươi cũng giống Độc Cô Minh kia, quá trọng tình, nặng tình. Mặc dù hiện nay ngươi núp trong cái vỏ bọc lạnh lùng vô cảm song vẫn không giấu đi được chấp niệm với nữ tử năm xưa. Tuy rằng ta không hiểu vì lý do gì mà ngươi không lại nhận ra nàng ta, nhưng sau khi xem bức họa này, có lẽ ngươi sẽ thay đổi suy nghĩ…

Đoạn y khàn giọng nói:

- Cổ Lạc, mau gửi thư cho những thế lực toàn Di địa. Triệu tập nhân thủ, ngay lập tức bày ra trận Diệt kiếp ở Du Già thánh địa Tây Thiên. Bốn ngày sau, chúng ta vây giết Kiếp Chủ!

Cổ Lạc sau lưng cúi đầu cung kính hỏi:

- Có cần cầu sự trợ giúp của mấy vị Nhân Chủ thánh giới hay không? Cả mấy vị đạo tử vừa giáng lâm nữa… Nếu họ tham gia thì hẳn đại sự sẽ mười phần thành công, chỉ là thực lực của họ quá cường hãn, e rằng nhiều khả năng hớt tay trên chúng ta? Có thể kể đến Lục Triết tiểu bá vương. Gã được cử đến giúp đỡ Thiên Địch thánh hoàng triều. Một khi gã tới thì với sự thể hiện sùng bái đến mức mù quáng của phụ hoàng ngài, nhất định sẽ bắt ngài thần phục gã, giao cho toàn quyền quyết định.

Nghe thấy năm chữ “Lục Triết tiểu bá vương” từ miệng Cổ Lạc, Quan Thất không khỏi phiền não. Cách đây mấy hôm phụ hoàng y gửi một mật lệnh bảo rằng mấy ngày nữa sẽ có kỳ nhân từ thánh giới tới trợ giúp y thống nhất Di địa. Việc này chắc chắn thành công vì người đến là Lục Triết, con trai độc nhất của Lục đại bá vương, nguyên soái thống lĩnh tam quân nhân tộc ở Thái Hoàng thiên. Mà bản thân Lục Triết này ở thánh giới được Bạch Hoàng quý mến ban cho danh xưng “Bất Bại”.

Đây mới nghe thì cứ tưởng chỉ là tôn hiệu bình thường nghe cho vui, hữu danh vô thực, nhưng sự thật không phải vậy. Lục Triết có chân tài, trong cùng thế hệ gần như vô địch.

Khi Bạch Hoàng bố cáo về danh xưng Bất Bại tiểu bá vương thì khắp tu luyện giới khi đó chẳng ai dám phản đối. Thậm chí đến Thần Kiếm Phiên Thiên Bạch U Mộng, Bạch thái tử người được tôn xưng là sở hữu trình độ kiếm thuật siêu việt cổ kim cũng không phản bác, chỉ im lặng khi được nghe hỏi đến về Lục Triết.

Có lời đồn rằng hai người đã bí mật so tài với nhau, và người dành chiến thắng là Lục Triết. Gã không những thắng mà còn thắng cực kỳ thuyết phục, dùng bộ cấm kỵ công pháp Thiên Thượng Thiên Hạ Độc Ngã Duy Tôn công và Bá Vương Thập Bát thức chiến thắng Vô Ngã kiếm pháp của Bạch U Mộng.

Không giống với Vương Nhất chỉ miễn cưỡng dùng đế đạo để sử dụng hai bộ công pháp và thần thông., Bản thân Lục Triết tu thành bá đạo, là người duy nhất trong thời đại này chân chính sử dụng được trọn vẹn mười tám thức thần thông vô địch kia, đồng thời cũng luyện được công pháp cấm kỵ của Bá Luân đại thần đến mức lô hỏa thuần thanh.

Di địa dẫu có mạnh, anh kiệt xuất hiện nhiều như mây nhưng dù sao cũng chỉ là một trong Cửu Thiên Thập Địa. Nếu gom hết anh kiệt ở chín tầng trời chín tầng đất lại thì số lượng chắc chắn phải nhiều hơn bốn năm mươi lần ở đây, dù rằng chất lượng có thể xa xa không bằng.

Muốn xưng là "Nhân Giả Vô Địch" ở Di địa đã là rất khó, vậy mà Lục Triết không những làm được ở Cửu Thiên Cửu Địa mà thậm chí còn làm rất triệt để. Khiến tất cả những tu sĩ cùng thế hệ phải câm nín, dùng ánh mắt sợ hãi cùng kính phục khi nghe nhắc đến tên gã.

Nếu có một người sau Bá Luân thời thái cổ đủ sức tái hiện lại bốn chữ Nhân Giả Vô Địch này, người đó chỉ có thể là Lục Triết!
Nhấn Mở Bình Luận