Thanh Lam suy nghĩ một lát, nói: "Tịch Nhan, ngươi lập tức phái người thông tri Tu Tiên Giới một tiếng."
Sở Tịch Nhan nói: "Chỉ sợ Tu Tiên Giới sẽ không ra tay giúp đỡ dễ dàng như thế."
Thanh Lam nói: "Không mong họ giúp đỡ, chỉ là thông báo một tiếng cho bọn họ biết tình huống." Tu Tiên Giới có đến hay không cũng là việc của bọn họ. Nếu bọn họ tới thì kết thành liên minh, nếu không thể thương lượng ổn thoả, nàng sẽ lập tức bỏ Nam Cương, tìm đường khác, để Tu Tiên Giới tự tìm đường chết.
Sở Tịch Nhan vâng theo lời Thanh Lam đứng dậy đi ra ngoài sắp xếp một sứ giả truyền tin cho Tu Tiên Giới.
Khương Hoài Ưu quay đầu lại nhìn Thanh Lam, người đang ngồi giữa chính điện.
Thanh Lam nói với Khương Hoài Ưu: "Ta tin ngươi cũng biết rằng bọn hắn có thể sẽ không đến đây."
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng nói câu: "Có lẽ sẽ có hai đến ba Thánh Địa phái vài người đến xem tình huống." Nếu muốn Tu Tiên Giới điều một lượng lớn binh lực, trừ khi Tu Ma Giới triển khai binh lính cho đến khi Yêu Tộc gặp nạn thương vong thảm thiết.
Một yêu tộc dáng người cường tráng đứng lên, hét lớn: "Yêu Thần, thứ cho thần bất kính, thông tri cho đám vô lại Tu Tiên Giới kia làm gì? Bọn chúng sẽ tới giúp chúng ta sao? Chúng còn đang mong chúng ta sẽ bị Tu Ma Giới tiêu diệt!"
Đế Long suy nghĩ một chút, nói: "Chờ bọn họ một ngày."
Khương Hoài Ưu và Thanh Lam đồng thời nhìn về phía Đế Long, cả hai đều cảm thấy khó hiểu trước lời nói của Đế Long.
Đế Long nói: "Khương Hoài Ưu đang ở đây. Họ tôn Khương Hoài Ưu là Nữ Đế nhân tộc, ta muốn biết bọn họ liệu chỉ là tôn ngoài miệng hay là thật sự xem Khương Hoài Ưu là Nữ Đế."
Thanh Lam cười nói: "Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngươi còn muốn thật thà làm gì? Nếu như bây giờ Khương Hoài Ưu có thực lực của thời kỳ nàng đỉnh cao, nàng nói một câu, tất cả môn phái Tu Tiên Giới đều sẽ đến đây, nhưng nàng hiện tại không có. Nếu không phải có ngươi bảo vệ Khương Hoài Ưu, e rằng bọn họ đã chẳng coi Khương Hoài Ưu ra gì, thậm chí có người ra tay tiêu diệt Khương Hoài Ưu."
Đế Long hỏi: "Tại sao lại muốn tiêu diệt Khương Hoài Ưu?"
"Một, chiếm lấy vận may của Khương Hoài Ưu; hai, ngăn chặn nàng ấy lần nữa lớn mạnh báo thù, ngươi đã quên hành động hôm nay của Bích Tiêu Cung? Ba....." Thanh Lam dừng một chút, lại nói: "Khương Hoài Ưu chỉ có một mình, dựa vào sức chiến đấu mạnh mẽ liền ép, trấn áp lão nương 5000 năm, ta có thể để nàng ta một lần nữa trưởng thành trấn áp ta thêm mấy ngàn năm nữa sao?"
Đế Long nói: "Ma Tôn cũng có suy nghĩ này, chỉ là hiện tại hắn không dám động." Nàng trực tiếp xông vào ma cung làm Ma Tôn phải cầu năm vị lão tổ che chở, là sợ
Ma Tôn cũng sẽ là này tâm tư, chỉ là hắn hiện tại không dám động." Nàng trực tiếp sát tiến ma cung làm Ma Tôn cầu năm tổ che chở, Ma Tôn là sợ nàng, nhưng Tu Tiên Giới bởi vì Khương Hoài Ưu đã luôn nhân từ với Tu Tiên Giới, Tu Tiên Giới thay vì cảm thấy hai nàng đáng sợ ngược lại vẫn luôn cảm thấy có thể tính kế trên người hai nàng.
Khương Hoài Ưu nói: "Tiểu Long Nhi, nếu ngươi không ở nơi này, bọn họ cũng sẽ không phái người tới. Có ngươi và ta ở đây, cho dù bọn họ phái người tới cũng là vì muốn chiếm lợi ích trên người hai nàng. Nếu ngươi muốn chờ một ngày, vậy thì chờ một ngày, xem rốt cuộc có bao nhiêu người đến."
Thanh Lam cũng không thể trông cậy hoàn toàn vào Đế Long có thể giúp yêu tộc, nàng vẫn phải lập kế hoạch cho yêu tộc, không thể để yêu tộc thật sự diệt vong toàn bộ ở đây. Nàng trầm ngâm suy nghĩ, để cho các đại yêu của mỗi bộ tộc trở về chọn ra một ít cháu chắt có tư chất tiềm năng đưa đến điện Yêu Thần.
Người của các bộ tộc đều hiểu rõ, nếu yêu tộc khó giữ, những người đưa đến điện Yêu Thần sẽ được đưa đi bỏ trốn, tương lai của yêu tộc cũng chỉ có thể dựa vào những tiểu bối này. Bọn họ lập tức đứng dậy cáo lui, trở về bộ tộc của mình cho gọi tất cả những người có tiềm năng đến.
Khương Hoài Ưu đứng trong sảnh chính, trái tim băng giá lúc này lại đang đau đớn vô cùng. Đột nhiên, nàng giống như nhìn thấy thảm hoạ đã phát sinh 5000 năm trước. Chẳng lẽ Yêu Tộc sẽ dẫm vào vết xe đổ của Tề Quốc sao? 5000 năm trước, nàng hộ không được Tề Quốc, hôm nay nàng còn không thể giúp Thanh Lam hộ được yêu tộc sao?
Khương Hoài Ưu rời đi điện Yêu Thần, đi tới vực sâu, vực sâu bốc lên ma khí hôi hổi sâu không thấy đáy, như thể nó được nối thẳng đến nơi sâu thẳm nhất Ma Giới,. Ngay cả khi nàng dùng nguyên thần niệm lực cũng không thể thăm dò được trong vực sâu có cái gì. Nàng hỏi Đế Long bên cạnh, nói: "Năm vị lão tổ làm như vậy, có phải là vội vàng quá không?" Năm vị kia có một vị là sự phụ của nàng, nhưng lại có một mối thù truyền kiếp.
Đế Long mặt không cảm xúc mà nói: "Bọn họ muốn thống nhất hai giới, tức là đang khuếch trương thế lực, cũng là đang ép ta. Khương Hoài Ưu, ta có thể bỏ ngươi mà mặc kệ sao? Ngươi có thể mặc kệ thiên hạ không màng sao?" Nàng bỗng nhiên phát hiện, Khương Hoài Ưu trở thành điểm yếu của nàng. Khi mọi người tính kế Khương Hoài Ưu đều sẽ tính luôn nàng vào trong, thậm chí dùng Khương Hoài Ưu tới tính kế nàng. Bao gồm cả Thanh Lam, chẳng qua tính cách Thanh Lam ngay thẳng, cho dù tính kế cũng sẽ cho người ta biết, còn nói thẳng xin giúp đỡ. Nàng không chán ghét Thanh Lam, con chim xanh này tuy ích kỷ nhưng không có ác ý, còn hay giúp đỡ hai nàng còn chưa từng hại hai nàng. Thanh Lam là do chính tay nàng thả ra, dù gì nàng vẫn có hai phần tâm tư bảo vệ Thanh Lam.
Khương Hoài Ưu cười nhẹ, nói: "Ta đối xử với thiên hạ như thế nào, thiên hạ lại đối xử với ta như thế nào? Kỳ thật, ta cũng muốn chờ bọn họ một ngày." Nàng bằng lòng bảo vệ bọn họ, nhưng nàng muốn biết khi bọn họ gặp nạn, nàng ra tay che chở cho bọn họ, thì liệu họ có vì quyền lợi của bản thân mà rút đầu rụt cổ ở phía sau nàng, để nàng liều mạng ở đằng trước không mằng hay không! Nếu vì lợi ích của bản thân, cũng nên hợp tác với nàng, liên hợp với Yêu Tộc, cùng chống Tu Ma Giới. Nếu để yêu tộc, nàng và Đế Long làm quân tiên phong chống Tu Ma Giới, đầu tiên làm tiêu hao thực lực của Tu Ma Giới lại đánh đến hai bên thảm trọng, bọn hắn lại ngồi ngư ông đắc lợi,.... Nếu Khương Hoài Ưu nàng lại xông lên trước, đó là ngu ngốc. Khương Hoài Ưu không lo lắng trong thời gian này Tu Ma Giới sẽ xâm lược, rốt cuộc nàng và Đế Long còn đang ở đây, là một nỗi kinh sợ với Tu Ma Giới.
Vào lúc bình minh, từ nơi xa có vài tia sáng bay tới, bay thẳng đến thành Thánh của Yêu Tộc.
Khương Hoài Ưu nhìn thấy là Nguyên Thiên Thánh Địa, Kiếm Tiên Môn, Hãn Hải đang cưỡi pháp bảo đứng trên không trung.
Ba người đứng bên ngoài thành Thánh, cùng lên tiếng: "Xin hỏi Nữ Đế và Đế Long có ở đây không?"
Khương Hoài Ưu vẫn đứng yên ở kia, chỉ thả ra hơi thở lạnh lẽo trên người, ba người trưởng lão lập tức bị kinh động.
Ba gã trưởng lão thấy thế lập tức bay đến bên cạnh Khương Hoài Ưu, ôm quyền nói: "Kính chào Nữ Đế." Lại vội vàng hành lễ với Đế Long: "Kính chào Chân Long."
Khương Hoài Ưu hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Trưởng lão của Nguyên Thiên đáp: "Mới vừa rồi Thánh chủ nhận được tin tức từ Yêu Tộc, vì đề phòng trúng bẫy, Thánh chủ phái ta tiến đến yêu tộc hỏi thăm. Trên đường đi trùng hợp gặp được hai vị đạo hữu này, chúng ta liền đi chung." Hắn nhìn vực sâu bên cạnh, nói: "Ma Giới lại muốn xâm lược sao?" Tận mắt nhìn thấy sự thật, tuy là dò hỏi, nhưng đã biết rõ Ma Giới đã bắt đầu xâm lấn.
Khương Hoài Ưu thờ ơ nói: "Theo suy đoán của Tiểu Long Nhi, vực sâu này là do năm vị lão tổ làm, ý muốn khống chế Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới, thống nhất Phong Ma Tinh."
Ba vị trưởng lão có mặt đều sững sờ, trưởng lão của Nguyên Thiên đáp lại: "Đã hiểu."
Sau khi ba vị trưởng lão hỏi rõ ràng, lập tức khom người cáo từ, vội vàng trở về.
Đế Long nhìn bóng dáng rời đi của bọn họ, nói: "Tới rất nhanh."
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng nói: "Liên quan đến chuyện sống còn."
Thanh Lam nghe được tin, lập tức chạy đến, cái mũi nhếch lên vì tức giận, hét lớn: "Chết tiệt, bọn hắn có để Yêu Tộc của ta vào mắt hay không." Nói đến là đến, đi là đi, ngay cả chủ nhân của nơi này đều không hỏi thăm một câu. Nếu không phải bây giờ không tiện đắc tội với Tu Tiên Giới, nàng nhất định sẽ lấy ra Cung Thần, bắn bọn hắn từ trên trời rớt xuống. Nàng lại hỏi một câu: "Khương Hoài Ưu, ngươi thấy Tu Tiên Giới có thể trực tiếp tới đây tiếp quản địa bàn Yêu Tộc trong khi Tu Ma Giới xâm lược hay không?"
Khương Hoài Ưu hỏi lại: "Các ngươi sẽ đồng ý sao? Bọn họ dám gây chiến với các ngươi vào lúc này sao?"
"Không cần gây chiến, trực tiếp phái người canh giữ ở biên giới Nam Cương, sau khi Yêu Tộc đầu hàng bọn họ lại mang quân đến chống Tu Ma Giới, đến lúc đó ta đầu hàng hay không?"
"Nếu bọn họ mặc kệ Tu Ma Giới diệt Yêu Tộc, Nam Cương sẽ trở thành Tề Quốc thứ hai, Tu Tiên Giới hai mặt giáp địch, tuy bắt lấy Yêu Tộc có chỗ tốt nhưng xa không bằng tổn thất mà Tu Ma Giới bỏ ra để đánh hạ Tu Tiên Giới."
Con ngươi Thanh Lam lạnh lẽo, nói: "Lấy cớ bình định Ma Giới, mấy triệu người Tu Tiên Giới toàn bộ đều ở Nam Cương, dù Yêu Tộc ta muốn phản kháng, cũng chỉ sợ sẽ lập tức bị trấn áp. Nếu là ngày xưa, ta còn có thể ngăn cản bọn họ tiến vào, nhưng hôm nay, ta có thể sao? Nếu lập minh ước với bọn họ trước, bọn họ có sẵn lòng lập minh ước với Yêu Tộc không?" Ba người vừa đến vừa nhìn đã biết không coi trọng Yêu Tộc. Cái này phải trách ai? Ai kêu Yêu Tộc suy yếu lâu ngày để cho Tu Tiên Giới xem thường. Nếu Yêu Tộc không có nàng chống đỡ, chỉ sợ Nam Cương đã sớm bị Tu Tiên Giới coi là địa bàn của họ. Lúc nàng bị phong ấn, Nam Cương là nơi săn bắn của Tu Tiên Giới không phải sao?
Khương Hoài Ưu hỏi Thanh Lam: "Ngươi có kế hoạch gì không?"
Thanh Lam trả lời: "Thành Thánh là lãnh địa cuối cùng của Yêu Tộc. Điều chúng ta cần quan tâm nhất bây giờ là phải làm gì với vực sâu này."
Khương Hoài Ưu hiểu ý Thanh Lam, nếu Tu Tiên Giới muốn thâu tóm Yêu Tộc, Yêu Tộc chỉ có thể rút lui giữ thành Thánh; Yêu Tộc sẵn lòng liên hợp với Tu Tiên Giới đối phó với vực sâu, nhưng không muốn bị Tu Tiên Giới lợi dụng như con tốt. Thành Thánh ở ngay bên cạnh vực sâu, nếu khai chiến với Tu Tiên Giới, thành Thánh.... Liền trở thành cửa ải thứ nhất của Tu Tiên Giới, Tu Ma Giới muốn xâm chiếm, Tu Tiên Giới sao có thể mặc kệ thành Thánh rơi vào tay Tu Ma Giới hoặc trong tay Yêu Tộc. Chưa kể bây giờ Yêu Tộc có rất nhiều mỏ quặng dùng để rèn thần binh bảo giáp, biết bao nhiêu người ghen tị muốn cướp đoạt. Khương Hoài Ưu suy nghĩ một chốt, nói: "Thanh Lam, ngươi để toàn bộ yêu tộc rút về thành Thánh đi."
Thanh Lam cười "ha hả", nói: "Đây là lãnh thổ của Yêu Tộc, nếu Yêu Tộc trực tiếp rút lui, chẳng phải là chắp tay nhường cho Tu Tiên Giới. Dù nơi này sẽ biến thành bãi chiến trường, Yêu Tộc cũng sẽ không bao giờ chắp tay nhường. Bỏ đi thì dễ, lấy lại thì khó!" Vùng đất cuối cùng của Yêu Tộc còn quan trọng hơn tánh mạnh của Yêu Tộc. Nếu đã không còn nơi nào để sinh sống, bọn họ chắc chắn sẽ bị diệt vong. Trước có sói, sau có hổ, tình hình của Yêu Tộc thật đáng lo ngại.
Đế Long biết cách hành xử của Tu Tiên giới, cũng biết sự băn khoăn của Thanh Lam không phải không có lý, nàng nói: "Thanh Lam, ngươi có yên tâm đi, mặc kệ Tu Tiên Giới hay là Tu Ma Giới, chỉ cần bọn chúng dám xâm chiếm lãnh thổ của ngươi, ta cho ngươi mượn Ma Quan đè chết bọn chúng."
Thanh Lam nghe vậy kinh ngạc nhìn Đế Long, vô cùng ngạc nhiên.
Đế Long lại nói: "Ta không lừa ngươi. Ta cứu ngươi từ phong ấn ra, chúng ta lại là bằng hữu, ta sẽ không đứng nhìn ngươi không có nhà."
Thanh Lam nặng nề gật đầu, ôm quyền nói: "Cảm ơn!" Có những lời này của Đế Long, lòng nàng kiên định, cũng cảm động.
Đế Long lại dời tầm mắt đến vực sâu, năm vị kia muốn Tu Tiên Giới, cũng không hỏi trước Đế Long nàng có đồng ý hay không, dù gì Khương Hoài Ưu cũng là Nữ Đế nhân tộc, đã bảo vệ nơi này mấy ngàn năm, đây là đánh mặt Khương Hoài Ưu, cũng là đánh mặt nàng. Nàng không nói gì nữa, nàng muốn nhìn một chút thái độ của Tu Tiên Giới là cái gì. Tu Tiên Giới có rất nhiều sâu bọ phá hư, cũng nên dọn sạch sẽ!
Editor: Nếu mà có sai chính tả hay chỗ nào đọc kì kì, mọi người bình luận giúp mình nha, để mình sửa. Mình đang cố gắng để edit mượt hơn, cảm ơn mọi người đã đọc.
Bây giờ đã có lịch ra chương ổn định rồi nha, từ bây giờ, mỗi ngày mình sẽ đăng 1-2 chương vào lúc 10h-11h tối.
Nếu các bạn thấy hôm đó mình chưa đăng chương mới thì nhắn mình giúp nha, nhiều khi mình bấm nhầm lưu bản thảo.