Nhân viên bảo vệ cứng lưỡi, toàn thân run rẩy nói.
Hắn vốn tưởng rằng mình vô ý đắc tội Tân Xuyên, đắc tội Hạ Trung Đức, sẽ bị mất việc, không ngờ Tân Xuyên lại không để ý đến việc hắn gây hấn mà còn nói tốt cho hắn.
“Cậu Tân, chúng ta đi vào nhé?”
Thấy hiểu lầm và lúng túng đã được giải quyết, Hạ Trung Đức đề nghị.
Tô Văn sắp xếp ông đưa Tân Xuyên đến phòng bảo an báo danh.
“Được”
Tần Xuyên gật đầu, sau đó mỉm cười với nhân viên bảo vệ nói: “Không được để trộm xuất hiện ở đây.”
“Vâng
Nhân viên bảo vệ nghe vậy liền vô thức khép chân lại, ngẩng đầu ưỡn ngực, như đang huấn luyện quân sự trong trường, trả lời một cách vang dội và uy lực. Sau đó hắn nhìn Tần Xuyên và Hạ Trung Đức bước vào sân trường với vẻ mặt cảm kích.
“Anh... anh ta thực sự đến đây để xin việc làm bảo vệ à?”
Nhìn theo một lúc, nhân viên bảo vệ đột nhiên nhớ đến những gì Tân Xuyên đã nói trước đó, âm thầm tự hỏi chính mình, vẻ mặt kỳ quái.
Bước vào khuôn viên trường, Hạ Trung Đức đi trước Tần Xuyên nửa thân người, dẫn Tân Xuyên hướng về tòa nhà hành chính của Đại học Hoa Đông, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Ông thực sự không hiểu tại sao một người có thể khiến Tô Văn ra cổng Tô Nguyên để chào đón lại đến làm một nhân viên bảo vệ nhỏ tại Đại học Hoa Đông?
Nghi ngờ thì nghi ngờ, nhưng Hạ Trung Đức cũng không hỏi gì.
Nhanh tay nhanh mắt, kín miệng không chỉ là những kỹ năng cần có của một thư ký mà còn là yêu cầu cần có của một tài xế toàn thời gian.
Văn phòng an ninh nằm ở tầng một của tòa nhà hành chính, có tổng cộng năm văn phòng và ba phòng ban.
“Cậu Tân, sau khi nhận được chỉ thị của hiệu trưởng Tô, giám đốc Mạnh không tham dự cuộc họp sáng nay, đặc biệt chờ cậu ở văn phòng.” Bước vào tòa nhà văn phòng hành chính, Hạ Trung Đức thì thâm với Tần Xuyên.
“Xem ra đã làm phiền hiệu trưởng Tô phá lệ rồi.” Tân Xuyên nghe vậy không khỏi cười khổ nói.
Tô Văn là người ngay thẳng chính trực, cực kỳ ghét các thủ đoạn đường ngang ngõ tắc trong giới quan chức.
Ngoài việc đứng đầu Đại học Hoa Đông, ông chủ yếu tập trung vào nghiên cứu học thuật, có bằng tiến sĩ kinh tế và danh hiệu viện sĩ của Viện Hàn lâm Khoa học, rất có khả năng sẽ bắt kịp và vượt qua ông lớn nhà họ Tô trong lĩnh vực kinh tế Hoa Hạ, và có uy tín rất cao trong giới học thuật.
Mà hôm nay, vì để cho Tần Xuyên thuận lợi tiến vào đại học Hoa Đồng trở thành nhân viên bảo vệ, lần đầu tiên Tô Văn sử dụng quyền lực trong tay mình, ông đã phá lệ.
Lời nói của Tân Xuyên vang lên bên tai, Hạ Trung Đức không dám đáp lời.
Nói chính xác hơn là ông không biết đáp lời như thế nào.
Trong tình huống như vậy, ông cảm thấy im lặng là lựa chọn tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!