“Anh Dương.”
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng nói của Tần Xuyên phát ra từ tai nghe.
“Tân… Tân Xuyên, cậu đang ở đâu?”
Nghe thấy giọng nói của Tân Xuyên, Dương Hải Quốc hiểu được hiện tại Tân Xuyên không sao, vì vậy hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhịn xuống đau đớn hỏi.
“Anh Dương, em đang ăn ở gần trường, có chuyện gì vậy?”
ở đầu bên kia điện thoại, Tân Xuyên vốn đang ăn cùng Trương Tân Hiên, Tô Diệu Y và Tran Tĩnh, sau khi nhận thấy giọng điệu của Dương Hải Quốc có gì đó bất thường, anh cầm lấy điện thoại, đứng dậy và bước ra khỏi phòng riêng.
/zVừa rồi tôỉ bị đánh… Người dẫn đầu là một trong hai thiếu gia giàu có lúc chiều…”
Dương Hải Quốc hít một hơi đau đớn, giọng nói run rẩy.
“Anh Dương, có nghiêm trọng không?”
Sắc mặt Tân Xuyên thay đổi, vội vàng hỏi.
“Không sao.”
Dương Hải Quốc cắn răng, di chuyển thân thể dựa người vào tường, toàn thân run rẩy nói: “Bọn họ đã xuống tay với tôi thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu. Thừa dịp họ còn chưa tìm thấy cậu, nhanh chóng rời đi đỉ, nếu không một khỉ bị bắt được thì chết chắc!”
“Anh Dương, anh đang ở đâu?”
Sắc mặt Tân Xuyên có chút khó coi, anh biết sở dĩ Dương Hải Quốc bị đánh gãy chân hoàn toàn là do anh liên lụy tới, việc đầu tiên cần làm lúc này là lập tức đưa Dương Hải Quốc đến bệnh viện điều trị.
“Tôi không sao, cậu đừng quan tâm tôi, nhanh rời đi đi!” Dương Hải Quốc thấp giọng nói.
“Anh Dương, nói cho tôi biết anh đang ở đâu, bây giờ tôi qua tìm anh, đưa anh đến bệnh viện kiểm tra…”
“Tôi đã bảo cậu đi nhanh đi mà!”
Lần này, không đợi Tần Xuyên nói xong, Dương Hải Quốc đã gầm lên: “Tôi bị bọn họ đánh gãy chân, kết cục của cậu nhất định sẽ còn thảm hơn tôi! Chẳng lẽ cậu muốn bị ném xuống sông Hoàng Phố cho cá ăn à?”
Dứt lời, Dương Hải Quốc trực tiếp cúp điện
thoại, sau đó liếc nhìn căn nhà cho thuê đang bật đèn, chịu đựng đau đớn, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt đọng lại, bấm số điện thoại của con gái mình.
Cùng lúc đó.
Trong hành lang trên lầu ba của khách sạn Hoa Tuyết, Tần Xuyên gọi lạỉ cho Dương Hải Quốc nhưng không được, sau khi suy nghĩ một chút, anh quay người mở cửa bước vào trong phòng bao riêng, nói với ba người Trương Tân Hiên đang trò chuyện: “Tôi có chuyện cần giải quyết, mọi người ăn xong về trước đỉ.”
Nói xong, Tân Xuyên không đợi ba người trả lời đã xoay người đỉ ra ngoài, đồng thời gọi lại vào điện thoại của Dương Hải Quốc lần nữa, phát hiện điện thoại của Dương Hải Quốc đã tắt máy.
Phát hiện này khiến Tân Xuyên cau mày, sau đó anh lấy danh thiếp của tài xế Hạ Trung Đức của Tô Văn ra, bấm số điện thoại trên danh thiếp.
“Anh Hà, giúp tôi kiểm tra địa chỉ nhà của Dương Hải Quốc ở bộ phận an ninh, cảm ơn anh.” Điện thoại được kết nối, Tân Xuyên nói thẳng vào vấn đề.
“Được rồi, tôi sẽ gọi điện hỏi thăm rồi nhắn
tin cho cậu.”
Đầu bên kia điện thoại, mặc dù Hạ Trung Đức không biết Tân Xuyên muốn tìm địa chỉ của Dương Hải Quốc làm gì nhưng cũng không hỏi thêm mà đồng ý ngay.
Tần Xuyên khách sáo nữa, trực tiếp cúp điện thoại, bước nhanh đến thang máy.
Ba phút sau, khi Tân Xuyên bước ra khỏi cửa khách sạn, chuông báo tin nhắn vang lên.
Tần Xuyên bật điện thoại di động lên, bấm vào tin nhắn do Hạ Trung Đức gửi đến, ghi lại địa chỉ của Dương Hải Quốc rồi bước ra đường, chuẩn bị đón xe đỉ đến chỗ ở của Dương Hải Quốc.
Cạch!
Nửa phút sau, khi Tân Xuyên đi đến bên đường lớn, một chiếc Buỉck Business đột nhiên dừng lại trước mặt anh.
Hủ?
Tân Xuyên nhíu mày, nhìn chiếc Buick Business mới dừng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!