Lúc này, Hình Linh bỗng nói: “Lần này khá bất ngờ, không ngờ học viện lại chọn nơi thực chiến ở vùng đất Nghịch Loạn…”
Tiết Bạch khẽ gật đầu: “Đúng thế, trước đây cũng là huấn luyện thực chiến nhưng đều không tới vùng đất Nghịch Loạn… Lần này có vẻ học viện thật sự chơi lớn rồi!”
Tiết Đồng góp lời: “Có lẽ là cảm thấy chúng ta ở học viện thoải mái quá nên muốn cho chúng ta ra ngoài trải nghiệm sự hiểm ác của xã hội”.
Hình Linh gật đầu: “Đi trải nghiệm cũng tốt”.
Nói rồi nàng ta đột nhiên nhìn Diệp Huyên, cười hỏi: “Diệp công tử lần đầu đến vùng đất Nghịch Loạn đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.
Hình Linh chợt hỏi: “Diệp công tử từ đâu đến thế?”
Nghe vậy, Tiết Bạch và Tiết Đồng cũng nhìn Diệp Huyên, họ cũng tò mò về lai lịch của hắn.
Diệp Huyên cười: “Ta đến từ Phàm giới”.
Phàm giới!
Nghe thế, ba người phía Hình Linh đều ngẩn ra.
Tiết Đồng bảo: “Đến từ cùng một nơi với Cổ viện trưởng à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ừ”.
Tiết Đồng nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử có quen Cổ viện trưởng không?”
Diệp Huyên cười đáp: “Không quen”.
Không quen!
Tiết Đồng không nói gì nữa.
Hình Linh hỏi: “Phàm giới có một thế lực tên là liên minh Ngân Hà…”
Vừa nói nàng ta vừa nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử là người của liên minh Ngân Hà à?”
Diệp Huyên lườm Hình Linh: “Chẳng phải lúc trước ta đã nói với cô rồi sao? Ta là người của thư viện Quan Huyên”.
Thư viện Quan Huyên!
Hình Linh cười ngượng: “Ta quên mất”.
Lúc này Tiết Đồng lại hỏi: “Ta biết Đại Nguỵ, Diệp công tử có biết Đại Nguỵ không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Bây giờ Nguyệt Lam cô nương của Đại Nguỵ đã gia nhập thư viện Quan Huyên của ta. À đúng rồi, bây giờ nàng ấy đã là Hoàng đế của Đại Nguỵ rồi”.
Tiết Đồng nhìn Diệp Huyên như có điều suy nghĩ.
Lúc này Diệp Huyên hơi nhíu mày, quay đầu nhìn lại.
Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Huyên, Hình Linh hỏi: “Làm sao vậy?”
Diệp Huyên cười: “Có người đang theo dõi chúng ta”.