Trong nhẫn chứa đồ thực sự có năm trăm triệu Đạo Tinh!
Nhìn thấy vậy, tim cô gái áo trắng lập tức đập nhanh.
Đây là đại lão đó!
Cô gái áo trắng vội nói: “Dâng trà”.
Dâng trà!
Rất nhanh, một tỳ nữ bưng theo chén linh trà đi tới, hơi cúi đầu với Diệp Huyên: “Mời công tử uống trà”.
Nhìn chén trà trước mặt, Diệp Huyên thầm thở dài, có tiền đúng là tốt thật, đãi ngộ cũng khác luôn.
Diệp Huyên cầm chén chén trà lên nhấp một ngụm, sau đó cười khen: “Trà ngon”.
Cô gái áo trắng bảo: “Mời công tử đi theo ta”.
Nói xong nàng ta dẫn Diệp Huyên lên tầng.
Một lúc sau, cô gái áo trắng dẫn Diệp Huyên tới lối vào tầng sau, nàng ta đi đến trước cửa, trên cửa có một phù văn.
Nàng ta nhẩm đọc thần chú, đạo văn nhanh chóng được kích hoạt, sau đó một luồng sức mạnh thần bí lan toả.
Cạch.
Cánh cửa bật mở.
Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Mời công tử đi theo ta”.
Nói xong nàng ta đi vào, khi đi vào Diệp Huyên phát hiện tầng sáu này là một gian phòng nhỏ, trong đây có ba chùm sáng, trong mỗi chùm sáng đều có một chiếc hộp.
Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Công tử, thứ đắt nhất là hộp ở giữa, trị giá chín trăm triệu Đạo Tinh. Thứ này vô cùng trân quý, rất nhiều thế lực lớn đều phái người tới xem nhưng vì giá quá cao mà từ bỏ…”
Nói rồi nàng ta dừng lại, hỏi: “Công tử có muốn xem không?”
Diệp Huyên đáp: “Vậy thì xem đi”.
Nàng ta gật đầu: “Được”.
Nói xong nàng ta đi tới trước chùm sáng đó, thầm niệm chú xong thì chùm sáng ấy biến mất, chiếc hộp từ từ bay tới trước mặt hắn.
Cô gái áo trắng mở chiếc hộp ra, trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn màu đen.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!