Người đàn ông trung niên hoảng sợ nhìn phía xa, lúc này ông ta thật sự cảm thấy sợ hãi!
Bởi vì ông ta cảm thấy được linh hồn mình đang nhanh chóng trôi đi.
Đối phương thật sự dám giết mình!
Thoáng chốc, ông ta lập tức lấy ra một lá bùa truyền ầm rồi bóp nát. Sau đó, cả người cũng biến mất khỏi trên đời này.
...
Trong tinh không, Diệp Huyên chậm rãi dạo bước.
Trong hơn một trăm vạn năm đọc sách, khiến Diệp Huyên hiểu được rất nhiều chuyện. Mà hắn cũng hiểu được tu hành là tu tâm!
Tâm rộng mở thì vạn vật cũng rõ ràng!
Diệp Huyên cúi đầu nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, phát hiện vấn đề lớn nhất của bản thân chính là không thật sự yêu kiếm và chưa nghiên cứu kỹ về nó.
Diệp Huyên bỗng hỏi: "Tiểu Tháp, cha có thái độ thế nào với kiếm?"
Tiểu Tháp im lặng một lát mới đáp: "Vũ khí giết người!"
Diệp Huyên cau mày.
Tiểu Tháp nói: "Lúc trước, chủ nhân đã hiểu như thế! Có điều, y lại có tình cảm rất nhiều với kiếm linh. Có thể nói, y coi kiếm linh như một người bạn của mình! Nhưng suy cho cùng, y vẫn cho rằng kiếm chính là vũ khí giết người! Song, mục đích y giết người là vì bảo vệ người thân! Thế nên, người cũng có thể hiểu rằng kiếm của y chính là người bảo vệ!"
Bảo vệ!
Diệp Huyên mỉm cười: "Ta hiểu rồi!"
Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Tiểu chủ, nói thật, trên cả quãng đường từ đó đến giờ, người đúng là có chút làm ra vẻ, đặc biệt là ở mặt kiếm đạo! Bước đường của người và chủ nhân thật sự là chênh lệch rất lớn. Tuy chủ nhân cũng có lúc được người giúp, nhưng vẫn có một mức độ. Còn người... người cho ta cảm giác mà ta chỉ có thể dùng hai chữ á đù để hình dung!"
Diệp Huyên: "..."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!