Mạc Tà cầm lấy kiếm, một lát sau, hắn lại đưa kiếm cho Diệp Huyên, Diệp Huyên khó hiểu: “Sao thế?”
Mạc Tà nói: “Kiếm này ở lại Ma Kha tộc ta chỉ sẽ khiến nó bị mai một thôi, ở trong tay huynh, nó mới có thể nở rộ hào quang”.
Diệp Huyên trầm giọng nhắc nhở: “Đây là bảo vật Tạo Hóa Cảnh đấy!”
Mạc Tà cười nói: “Ta biết!”
Nói xong, hắn ta nhìn Diệp Huyên: “Tiếp sau đây, Ma Kha tộc sẽ liên thủ với tinh vực Vị Ương, chúng ta còn có thể sống sót hay không cũng là vấn đề”.
Nói đến đây, hắn ta quay đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Ân oán giữa Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương…”
Hắn ta lắc đầu một cái: “Lần này nếu không chống lại được, những thứ này đều không còn ý nghĩa gì nữa”.
Diệp Huyên gật đầu: “Mạc huynh, ta có một chuyện không hiểu, vì sao Dị vực và tinh vực Thiên Hà phải tiêu diệt Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương? Muốn cướp địa bàn ư?”
Mạc Tà đáp: “Đại khái là thế!”
Hắn ta vừa nói vừa nhìn lên chân trời: “Xung quanh có rất nhiều tinh vực, tinh vực Thiên Hà, Dị Vực, tinh vực Vị Ương, tinh vực Linh Hư… Mà bây giờ chỉ có tinh vực Linh Hư và tinh vực Vị Ương là có thể sống được. Tinh vực Linh Hư cách chúng ta xa nhất, xung quanh có nhiễu loạn không gian, hoàn toàn không thể bố trí Truyền Tống Trận, hơn nữa Linh Hư Tinh Cung thực lực mạnh mẽ, cho nên tinh vực Vị Ương mới là sự lựa chọn tốt nhất của mọi người!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Không thể sống được? Là linh khí biến mất sao?”
Mạc Tà gật đầu: “Mỗi một thế giới đều có linh khí, ví dụ như tinh vực Vị Ương này cũng có bản nguyên chi khí, nhưng những linh khí này đều không phải vô cùng vô tận, cuối cùng cũng sẽ có ngày cạn kiệt”.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Táng Thiên trường thành, nhẹ giọng nói: “Linh khí ở tinh vực Vị Ương còn có thể duy trì được khoảng một trăm năm nữa”.
Diệp Huyên gật đầu một cái: “Hiểu rồi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!