Người phụ nữ cười nói: “Thiếu!”
Thiếu!
Diệp Huyên hiểu rồi.
Xem ra dù ở tinh vực Thần Vũ này, cao thủ Đạo Cảnh cũng là một tồn tại hiếm hoi.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì một vị! Còn cao thủ Tạo Hóa Cảnh thì sao? Mời một vị cần bao nhiêu?”
Người phụ nữ đáp: “Ba trăm nghìn!”
Diệp Huyên nói: “Thuê cho ta mười người! Đương nhiên phải là người thật sự có năng lực!”
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Huyên: “Nói trước, chúng ta không tham gia vào cuộc chiến nội bộ của Kiếm Tông!”
Diệp Huyên cười: “Yên tâm, ta mời các người không phải muốn các người giúp ta đối phó với đệ tử của Kiếm Tông, muội muội của ta ở Võ Viện, ta cần một vài người âm thầm bảo vệ muội ấy!”
Nói xong, hắn như nghĩ đến điều gì, lập tức nghiêm mặt nói: “Ta cảm thấy bà nên điều tra về ta trước, sau đó hẳn quyết định có muốn tiếp tục hợp tác với ta không”.
Người phụ nữ nhìn Diệp Huyên một lúc, sau đó quay đầu nhìn ông lão bên cạnh.
Ông lão lui xuống, không lâu sau, ông ta đi về bên cạnh người phụ nữ một lần nữa.
Một lát sau, người phụ nữ đứng bật dậy, bà ta nhìn Diệp Huyên, sắc mặt hơi nặng nề: “Cậu…”
Diệp Huyên cười nói: “Còn hợp tác với ta không?”
Người phụ nữ im lặng.
“Hợp tác!”
Lúc này, một giọng nói vang lên từ ngoài cửa.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, vì hắn không hề cảm nhận được có người đến, hắn quay đầu nhìn ra cửa, có một cô gái đứng đó từ lúc nào.
Cô gái trông khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc váy dài màu trắng, đôi mắt bị che khuất bởi lớp vải tơ tằm màu đen.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!