Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Đường Thất công tử đi đến trước mặt mấy người Thần chủ, hắn ta nhìn cô gái trước mặt, cười nói: “Ta không có hứng thú với người khác, cứ đánh với ngươi nhé, được không?”
Cô gái trẻ chỉ chỉ về phía Vạn Sơn Trường Thành không xa, Đường Thất quay người nhìn Vạn Sơn Trường Thành, ngay sau đó cô gái lập tức rút kiếm chém xuống, vô số kiếm quang loé lên trong sân.
Ầm!
Dưới cái nhìn của mọi người, toàn bộ Vạn Sơn Trường Thành vỡ nát trong nháy mắt, không chỉ Vạn Sơn Trường Thành sụp đổ mà ngay cả ngọn núi lớn mà Vạn Sơn Trường Thành dựa vào cũng bị chia làm hai, mà hàng loạt kiếm khí kia vẫn còn chưa biến mất, kiếm khí xuyên qua không gian xông đến, vừa phóng đi đã đến chín vạn dặm.
Vạn Sơn bị huỷ diệt!
Ngay sau khi vị Thần chủ xuất kiếm, trong sân đều yên tĩnh như bị đóng băng.
Mọi người trong sân đều ngây người kinh ngạc.
Nhất là năm người Tinh chủ đang ở trong hư không, vào thời khắc này, vẻ mặt năm người Tinh chủ đều căng cứng vô cùng nghiêm túc.
Uy lực của kiếm này, dù là bất kỳ ai trong năm người bọn họ, không chắc người đó có thể đỡ được.
Mà người vừa ra kiếm lại chỉ là một cô gái trẻ.
Thần chủ!
Trong sân, tất cả mọi người đều nhìn cô gái đó.
Rốt cuộc là yêu nghiệt đến thế nào?
Ở phía ngoài, lúc này sắc mặt Diệp Huyên cũng rất căng thẳng.
Một kiếm vừa nãy…
Hắn không thể làm được!
Cũng không phải là không làm được mà là nếu vận dụng toàn bộ bản lĩnh, tỷ như Huyết Mạch Chi Lực, đạo tắc Đại Địa, đạo tắc Không Gian, cộng thêm kiếm Thiên Tru thì hắn cũng có thể làm được.
Thế nhưng cô gái trẻ kia chỉ tuỳ ý rút kiếm ra.
Rất tuỳ ý, rất thong thả!
Diệp Huyên có chút mơ hồ.
Trước đó, hắn cảm thấy trong các kiếm tu thuộc thế hệ trẻ, có lẽ mình đã được xem như người xuất chúng rồi.
Không ngờ lại còn có người yêu nghiệt hơn!