Đường Thất quả thực là yêu nghiệt!
Thế nhưng, Mục Vân Quân đến từ Thần Quốc này lại kém hơn sao?
Hai thiên tài xuất chiêu không tiếc gì, có thể phân thắng bại nhưng có cũng thể định sinh tử.
Bên dưới, năng lượng quanh thân Đường Thất càng lúc càng mạnh, mà Mục Vân Quân vẫn không hề có động tác gì, vô cùng bình tĩnh.
Ngay lúc này, Đường Thất đột nhiên đánh một chưởng xuống.
Chưởng này vừa đánh xuống thì chẳng khác nào trời sập xuống, một luồng sức mạnh huỷ thiên diệt địa đánh xuống Mục Vân Quân bên dưới.
Tập Thiên Địa Chi Lực!
Đối mặt với một chưởng như có thể huỷ thiên diệt địa này, sắc mặt Mục Vân Quân vẫn bình tĩnh. Khi luồng sức mạnh đó lướt xuống đến đỉnh đầu hắn ta, đột nhiên hắn lại mở lòng bàn tay sau đó nắm chặt lại.
Ầm!
Trong tầm mắt của mọi người, không gian quanh Mục Vân Quân bắt đầu trở nên hư ảo, mà khoảnh khắc khi sức lực Đường Thất giáng xuống lại biến mất một cách lạ thường!
Trong hư không, sắc mặt nhóm người Tinh chủ trở nên vô cùng khó coi.
Ánh mắt Đường Diêm lại càng nghiêm trọng hơn hẳn, ông ta vội vàng gầm lên: “Nhận thua!”
Nhận thua!
Mà bên dưới, Mục Vân Quân biến mất.
Trong phút chốc….
Ầm ầm!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Đường Thất đã bay ra ngoài.
Cuối cùng Đường Thất ngã mạnh xuống đất, khoé môi tràn ra máu tươi, hắn ta lau vết máu nơi khoé miệng, nhìn chằm chằm Mục Vân Quân ở phía xa: “Thiên Đạo Cảnh!”
Mục Vân Quân trước mặt này căn bản không phải là bán bộ Thiên Đạo Cảnh, mà là Thiên Đạo Cảnh!
Mục Vân Quân liếc nhìn Đường Thất, sau đó đi đến sau lưng cô gái trẻ.
Cô gái trẻ ngẩng đầu nhìn Tinh chủ trong hư không: “Giáng?”
Rõ ràng nàng đã không muốn lãng phí thời gian nữa.