Đi Ngũ Duy?
Diệp Huyên cười hỏi: “Tới Ngũ Duy làm gì?”
Tiểu Linh Nhi trả lời: “Nó bảo tới Ngũ Duy trồng linh quả!”
Diệp Huyên: “...”
Tháp Giới Ngục: “...”
Lúc này tháp Giới Ngục bỗng xuất hiện trước mặt Tiểu Linh Nhi, nó run rẩy nhìn cô bé như đang phản đối.
Tiểu Linh Nhi vẫy tay phải, thanh kiếm trên đỉnh tháp bay vào tay cô bé, cô bé nhìn tháp Giới Ngục: “Ngươi có vấn đề gì sao?”
Tháp Giới Ngục im lặng một lúc, sau đó vội vàng lắc đầu tỏ ý không có vấn đề.
Tiểu Linh Nhi nói tiếp: “Nếu ngươi có vấn đề gì thì có thể nói, ta không phải linh ăn nói vô lí!”
Tháp Giới Ngục: “...”
Nhìn Tiểu Linh Nhi và tháp Giới Ngục, Diệp Huyên lắc đầu cười, sau đó đứng dậy nhìn Triệu Mục: “Triệu cô nương, chúng ta đi thôi!”
Triệu Mục gật đầu.
Nhưng lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên đi tới, nàng ấy nhìn Triệu Mục rồi nhìn sang Diệp Huyên: “Bây giờ về Trật Tự Thành luôn sao?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không về!”
Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Diệp Huyên: “Sao vậy?”
Diệp Huyên đáp: “Bởi vì người của đại thế giới Huyền Hoàng chắc chắn sẽ đến nữa!”
Sau đó hắn nhìn lướt qua tinh không bốn phía: “Từ giờ trở đi, nơi này sẽ là lá chắn cuối cùng của vũ trụ hỗn độn chúng ta!”
Lá chắn cuối cùng!
Thượng Quan Tiên Nhi im lặng.
Nơi đây tập trung hầu hết tất cả các cao thủ hàng đầu của vũ trụ hỗn độn. Nếu nó thua trận, điều này cũng có nghĩa là vũ trụ hỗn độn sẽ bị rơi vào tay giặc.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Bảo Tông chủ Thiên Cơ Tông tới gặp ta!”
Thượng Quan Tiên Nhi khẽ gật đầu, lặng lẽ ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!