Người đó chính là Tiểu Thất!
Nhìn thấy Tiểu Thất, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tiểu Thất đi đến trước mặt Diệp Huyên: “Đi thôi!”
Diệp Huyên ngây cả người, hắn hỏi: “Đi đâu?”
Tiểu Thất không nói gì, nàng ta lôi Diệp Huyên đi ra ngoài.
Diệp Huyên: “...”
Đúng lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi vội vàng chặn trước mặt Tiểu Thất, nàng ấy cung kính hành lễ: “Bệ hạ!”
Tiểu Thất nói: “Có chuyện gì để sau hãy nói”.
Nói xong, nàng ta kéo Diệp Huyên đi rồi biến mất ở nơi xa xa.
Trong điện, Khương Cửu và Thượng Quan Tiên Nhi nghệt mặt ra.
...
Diệp Huyên và Tiểu Thất ngự kiếm bay trong mây.
Trên đường, Diệp Huyên nhìn Tiểu Thất: “Tiểu Thất, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Tiểu Thất nói: “Đưa ngươi đến một nơi”.
Diệp Huyên hỏi: “Nơi nào?”
Tiểu Thất nói: “Đi rồi sẽ biết!”
Diệp Huyên: “..”.
...
Sau khoảng nửa canh giờ, Tiểu Thất đưa Diệp Huyên vào một cánh rừng. Trong cánh rừng này, hắn đã gặp được đại trưởng lão của Đạo Môn.
Đại trưởng lão liếc nhìn Diệp Huyên, không nói gì cả.
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: “Lát nữa theo ta!”
Diệp Huyên gật đầu: “Chúng ta phải làm gì?”
Tiểu Thất nói: “Đi truyền thừa”.
Truyền thừa?
Diệp Huyên ngây cả người sau đó nói: “Truyền thừa gì?”
Tiểu Thất nói: “Tạm thời không biết”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía đại trưởng lão kia: “Hình như tiền bối có chút gì đó không vui thì phải!”
Đại trưởng lão nhẹ giọng nói: “Đi thôi!”
Nói xong, ông ta đi về phía xa xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!