Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đệ nhất kiếm thần – Diệp Huyên (tác giả: Thanh Phong)

 Giết người diệt khẩu!  

 

Khóe mắt Diệp Huyên giật lên một cái, người phụ nữ này nghĩ xa ghê!  

 

Diệp Huyên không nói gì, hắn dẫn Độc Cô Huyên xoay người rời đi, đi được vài bước, hắn đột nhiên dừng lại: "Hỏi lại một lần nữa, Bắc Võ Tông muốn chiến không?"  

 

Trong điện, sắc mặt đám cường giả Bắc Võ Tông đều khó coi.  

 

Làm càn!  

 

Diệp Huyên này quá kiêu ngạo!  

 

Mà Diệp Huyên càng làm càn, bọn họ lại càng kiêng kỵ, bởi vì điều này có nghĩa là Diệp Huyên không hề sợ hãi, sau lưng hắn có người.  

 

Cứ thế, dưới cái nhìn chăm chăm của đám cường giả Bắc Võ Tông, Diệp Huyên dẫn Độc Cô Huyên và Đế Khuyển rời đi.  

 

Sau khi Diệp Huyên rời đi, một ông lão bên cạnh Trần Bắc Huyền trầm giọng nói: "Ngươi tin sau lưng hắn là Vị Ương Tinh Cung thật à?"  

 

Trần Bắc Huyền lạnh lùng đáp: "Có quan trọng không?"  

 

Ông lão nhìn Trần Bắc Huyền, Trần Bắc Huyền lại nhìn phía xa xa: "Con yêu thú kia ngươi đánh lại được không?"  

 

Ông lão lắc đầu.  

 

Lão là Thánh Cảnh, nhưng con yêu thú kia vẫn mang lại cảm giác cực kỳ nguy hiểm cho lão.  

 

Trần Bắc Huyền lại nói: "Yêu thú mạnh mẽ như vậy lại tình nguyện đi theo hắn... Sau lưng hắn, cho dù không phải Vị Ương Tinh Cung cũng chắc chắn là một thế lực khổng lồ nào đó. Còn thanh kiếm kia nữa, chỉ một thanh kiếm mà đã ngăn lại được khí thế của chúng ta, ngươi nghĩ chủ nhân của kiếm này mạnh đến thế nào?"  

 

Ông lão trầm mặc.  

 

Trần Bắc Huyền nhẹ giọng nói: "Cái chết của Tông chủ chắc chắn có liên quan đến người này, với khả năng của Tông chủ mà cũng bị người ta im hơi lặng tiếng chém giết..."  

 

Nói xong, bà ta khẽ lắc đầu: "Cho dù như nào đi nữa, bảo vật cỡ này không phải thứ Bắc Võ Tông có thể lấy được. Nếu cưỡng chế lấy thì e là sẽ như hắn nói, chúng ta sẽ là nhà họ Cổ và Độc Cô kế tiếp".  

 

Ông lão trầm mặc trong chốc lát, sau đó thấp giọng thở dài: "Đáng tiếc".  

 

Trần Bắc Huyền cười nói: "Không có gì đáng tiếc cả, chí ít thực lực tổng hợp của Bắc Võ Tông vẫn còn đó, nếu nói đáng tiếc, phải là nhà họ Độc Cô và nhà họ Cổ đáng tiếc mới đúng, hai tộc đều truyền thừa cả vạn năm, vậy mà bị diệt cả... Đáng tiếc!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận