Diệp Huyên gật đầu: "Đi ra ngoài ngắm nhìn thế giới!"
Thiên Khí trầm mặc một lúc rồi đáp: "Nơi này, có đồ ăn".
Diệp Huyên cười bảo: "Bên ngoài cũng có đồ ăn, hơn nữa còn có rất nhiều rất nhiều đồ ăn!"
Thiên Khí lắc đầu: "Ta... Không đi".
Diệp Huyên có chút không rõ: "Vì sao?"
Thiên Khí đáp: "Cha ta ở đây".
Cha!
Diệp Huyên híp mắt lại: "Cha huynh ở đây?"
Thiên Khí gật đầu, hắn ta xoay người chỉ về một sườn núi nhỏ ở phía xa.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn sườn núi kia, chẳng mấy chốc hắn đã cau mày lại, bên trong sườn núi kia có mai táng một bộ xác yêu thú.
Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Khí, tên này là yêu thú?
Chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện ra tên này đúng là yêu thú!
Đạo Lăng và Thích Thiên cũng phát hiện ra điều này, chẳng trách sao thân thể của tên này lại mạnh đến vậy.
Thiên Khí lại bỗng nói: "Cha bảo ta phải cẩn thận các ngươi!"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày lại: "Chúng ta?"
Thiên Khí gật đầu: "Ông ấy nói phải cẩn thận những kẻ có mùi giống với mình!"
Rõ ràng là đang nói về khí vận Đại đạo.
Diệp Huyên cười nói: "Vậy huynh thấy thế nào?"
Thiên Khí liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Ngươi không phải người tốt!"
Diệp Huyên: "..."
Thiên Khí đột nhiên đứng dậy đi đến trước ngọn núi nhỏ kia rồi xoay người nằm xuống, bắt đầu ngủ.
Ở một bên, Thích Thiên đột nhiên nói: "Huyết mạch của yêu thú được chôn trong sườn núi kia không giống hắn ta!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nói cách khác, yêu thú mai táng trong đó không phải là cha đẻ của hắn?"
Thích Thiên gật đầu.
Rõ ràng lai lịch của Thiên Khí này không hề đơn giản!
Đạo Lăng đột nhiên hỏi: "Chúng ta còn chiêu mộ hắn ta không?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!