Tuế Nguyệt!
Tuế Nguyệt là thời gian đã mất đi, là quá khứ sao?
Nói nghiêm túc thì cũng có thể coi là vậy.
Dòng sông Tuế Nguyệt chính là sản phẩm của việc tích lũy thời gian đã trôi qua. Muốn thoát khỏi Tuế Nguyệt có khó không ư? Tất nhiên là rất khó, bởi vì đầu tiên người đó sẽ phải triệt để khống chế được dòng sông Tuế Nguyệt, sau đó mới có thể thoát khỏi nó.
Nhưng cũng may, trong số những truyền thừa kia có rất nhiều phương pháp tu luyện, chúng có thể giúp bọn họ nhanh chóng kiểm soát được dòng sông Tuế Nguyệt.
Lúc này đây, Diệp Huyên bỗng hơi cảm khái.
Tán tu căn bản không thể sánh được với các thế lực siêu cấp!
Thế lực siêu cấp luôn có truyền thừa riêng, đối với bọn họ, bao nhiêu cảnh giới khó đạt tới đều có các phương pháp tu luyện đặc biệt, còn tỉ mỉ đến mức khiến người khác phải kinh ngạc. Giống một câu nói xưa kia: “Ngươi cần cả đời để theo đuổi một thứ, nhưng người ta đã sở hữu sẵn ngay từ lúc sinh ra!”
Hoàn toàn không thể so sánh với nhau.
Diệp Huyên lắc đầu, thôi không suy nghĩ đến những chuyện này nữa mà chuyên tâm vào việc khống chế dòng sông Tuế Nguyệt.
Lúc đang nghiên cứu về dòng sông thời gian, trong đầu Diệp Huyên đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
Vì sao lại muốn tách rời Tuế Nguyệt?
Tại sao lại không thể dung hợp cùng với nó!
Nếu không tách thì bản thân chính là Tuế Nguyệt.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyên quyết định thử nghiệm.
Nhưng chỉ một lát sau, hắn đã buồn bực. Bởi vì hắn nhận ra mình không có cách nào dung hợp được với dòng sông Tuế Nguyệt, đối phương căn bản không để ý tới hắn!
Giờ phút này, Diệp Huyên bỗng nhớ kiếm Thanh Huyên.
Kiếm Thanh Huyên chắc chắn sẽ dung hợp với hắn.
Nhưng Diệp Huyên cũng không định từ bỏ.
Sau khi im lặng một lát, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Dòng sông Tuế Nguyệt, ta biết ngươi có linh trí, nếu đã vậy thì chúng ta trò chuyện chút nhé?”
Không có lời đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!