Phải nói đấy là một khối tài sản lớn.
Còn chiếc nhẫn còn lại thì chỉ có một cuốn sách.
Diệp Huyên mở cuốn sách ra, cuốn sách bỗng biến thành một luồng kiếm quang, chui vào giữa trán hắn.
Ầm!
Cơ thể Diệp Huyên rung lên dữ dội, vô số thông tin xuất hiện trong đầu hắn.
“Trảm Hư, nếu luyện được kiếm kỹ này thì có thể phá được Tuế Nguyệt, phá được luân hồi, phá được tất cả”.
Đơn giản chỉ có một hàng chữ giải thích.
Diệp Huyên biết chắc đấy là do cha hắn để lại cho hắn.
Trảm Hư Vô!
Diệp Huyên từ từ nhắm hai mắt lại, một lúc lâu sau, hắn xòe bàn tay ra, một thanh kiếm hình thành trên tay hắn.
Hư vô là gì?
Hư vô là một hình thức tồn tại tuyệt đối của siêu thời không, siêu vật chất có thuộc tính hòa không có bất cứ ý nghĩa gì bên ngoài vũ trụ.
Hư vô là nguồn gốc của vạn vật, nơi quy tụ muôn loài.
Tuế Nguyệt là hư vô!
Luân hồi là hư vô!
Vận mệnh cũng là hư vô!
Nhất Kiếm Trảm Hư Vô là chém vào bản chất của vũ trụ vạn tượng.
Diệp Huyên nhắm hai mắt lại, thanh kiếm trong tay rung nhẹ.
Ba ngày sau, Diệp Huyên bỗng mở mắt, chém ra một kiếm.
Vù!
Khi thanh kiếm được chém ra, một vùng của dòng sông Tuế Nguyệt lập tức bị xé toạc. Không chỉ có vậy, hắn có kinh ngạc phát hiện ra, Tuế Nguyệt Chi Lực vừa chạm vào thanh kiếm đó của hắn thì lập tức hóa thành hư vô ngay.
Khắc tinh của Tuế Nguyệt Chi Lực sao?
Diệp Huyên ngây ra.
Không chỉ có vậy, Diệp Huyên còn phát hiện hình như còn có sức mạnh gì khác nữa cũng bị kiếm của hắn chém nát.
Có điều, cụ thể là sức mạnh gì thì hắn cũng không biết.
Theo suy đoán của hắn thì chắc là một loại sức mạnh trên cả Tuế Nguyệt Chi Lực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!