Nhìn thấy kiếm ý Nhân Gian của Diệp Huyên, ông lão nhẹ giọng nói: "Tín Ngưỡng Chi Lực của cậu... Không hề tệ".
Nói rồi, lão nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: "Xem ra là ta lo lắng thừa rồi".
Diệp Huyên cười hỏi: "Tiền bối lo Tín Ngưỡng Chi Lực của ta không ổn định?"
Ông lão gật đầu: "Đúng!! Bọn họ nói ngươi thích thao túng tâm lý, da mặt còn dày!"
Mặt Diệp Huyên lập tức đen lại: "Tiểu bút, huynh nói đúng không?"
Bút Đại đạo vội vàng nói: "Đừng có đổ cho ta! Ta mới không thèm đi tám nhảm!"
Diệp Huyên hỏi: "Vậy tại sao bọn họ lại biết mấy điều ba xàm này?"
Bút Đại đạo do dự một lúc rồi đáp: "Trong cái giới này của bọn ta, thật ra cậu cũng có chút tiếng tăm đấy!"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Tại sao?"
Bút Đại đạo lạnh lùng: "Ta không nói".
Diệp Huyên: "..."
Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Chắc chắn là ngươi đã làm bại hoại thanh danh của Tiểu chủ!"
Bút Đại đạo khẽ thở dài: "Thanh danh của hắn mà còn cần ta đi bại hoại à? À?"
Tiểu Tháp: "..."
Lúc này, ông lão trước mặt Diệp Huyên đột nhiên cười nói: "Tiểu tử, đi theo ta một chuyến, sau đó sẽ tặng cậu một món quà".
Nghe vậy, Diệp Huyên vội vàng nói: "Được được! Mời tiền bối!"
Ông lão cười ha ha: "Đi thôi!"
Nói xong, lão dần Diệp Huyên đi về phía xa.
Trên đường, ông lão cười hỏi: "Tiểu huynh đệ, cậu biết Nhân tộc chứ?"
Diệp Huyên gật đầu: "Biết".
Ông lão lắc đầu: "Không, Nhân tộc ta nói khác với Nhân tộc cậu biết".
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Là sao?"
Ông lão khẽ nói: "Có một thời đại, cậu biết là thời đại gì không?"
Diệp Huyên im lặng.
Ông không nói thì ta biết sao được!
Ông lão cười nói: "Thời đại đó là thời gần nhất với chủ nhân bút Đại đạo, chính là thời đại kia vũ trụ hiện hữu cùng vũ trụ vô biên mới vừa sinh ra. Lúc đầu thì không có thuyết vũ trụ, mà chỉ có một mảnh hồn độn".
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Là chủ nhân bút Đại đạo khai mở ra vũ trụ?"
Ông lão lắc đầu: "Không phải!"
Diệp Huyên có chút ngạc nhiên: "Vậy là ai?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!