Diệp Huyên đi tới lối vào của địa ngục, hắn cúi người nhìn xuống bên dưới, từ sâu bên dưới, hắn nghe thấy một vài tiếng gào thét khá đáng sợ.
Địa ngục!
Diệp Huyên đột nhiên lắc đầu cười khẽ, không tiếp tục suy diễn nữa mà tung người nhảy xuống địa ngục.
Võ Quân nhìn xuống lối vào địa ngục, không nói một lời.
…
Trong lúc rơi xuống, Diệp Huyên lập tức phát ra kiếm ý Nhân Gian bao phủ lấy mình, nhưng hắn sợ hãi phát hiện, kiếm ý của hắn đang bị một lực lượng thần bí từ từ ăn mòn.
Diệp Huyên sa sầm mắt, hắn nhìn một vòng xung quanh, xung quanh là những màn lửa dày đặc, cùng lúc đó, những tiếng gào thét ngày càng rõ ràng, cũng ngày càng gần hơn.
Không biết đã bao lâu rồi qua, Diệp Huyên đột nhiên rơi xuống đất.
Ầm!
Mặt đất rung động dữ dội, kiếm quang loé lên.
Diệp Huyên chậm rãi mở mắt, trước mặt hắn là một cái lỗ hổng to, lỗ hổng này chính là lối vào, cũng là lối ra của địa ngục, nhưng ở rìa của lỗ hổng này chằng chịt các phù văn kỳ lạ.
Diệp Huyên nhìn xung quanh, xung quanh rất tối, cực kỳ âm u và nặng nề.
Địa Ngục tộc!
Lúc này, một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, cô gái này mặc trường bào đỏ như máu, tóc cũng là màu đỏ của máu, chẳng những thế mà con ngươi của nàng ta cũng có màu đỏ!
Ngoài ra, cô gái này còn rất xinh đẹp, đẹp đến mức khiến Diệp Huyên cũng phải kinh ngạc, hắn rất hay gặp mỹ nữ, nhưng cô gái trước mặt vẫn khiến hắn ngạc nhiên!
Khác với những cô gái khác, người phụ nữ này đẹp một cách yêu dị, còn mang theo cảm giác kỳ lạ, đặc biệt là đôi mắt của nàng ta, trông rất đáng sợ, nhưng kết hợp với ngũ quan tinh xảo đến hoàn mỹ của nàng ta lại trở nên rất xinh đẹp.
Đẹp theo một cách hoàn toàn khác!
Cô gái chắp hai tay sau lưng, nàng ta cúi người nhìn Diệp Huyên, nhếch miệng nở một nụ cười kỳ lạ: “Hoan nghênh đến địa ngục!”
Dứt lời, trong mắt nàng ta có ánh sáng quỷ dị loé lên.
Diệp Huyên thầm thấy sợ hãi, mẹ ơi, người phụ nữ này không phải là người tốt!
Diệp Huyên vội vàng kích hoạt huyết mạch của mình, trong nháy mắt, hắn cũng biến thành một người máu, còn đỏ hơn cả người phụ nữ.
Thấy cảnh này, cô gái sửng sốt.
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Người cùng phe, người cùng phe cả mà!”