“Chuyện này, tạm thời đừng bàn tới”.
Diệp Lâm lắc đầu, không muốn nói.
Mặc Bạch cũng thế.
Tâm trạng Vu Kiệt lại càng trở nên nặng nề.
Lòng anh bắt đầu thấy có chút bối rối.
Bây giờ anh càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Nếu người Quốc Phái e dè như thế, cả hai vị sư phụ cũng không muốn nói rõ.
Thế thì tại sao người nhà họ Hạ lại muốn có được nó đến thế?
Chẳng lẽ bọn họ không sợ ư?
Viên đá đó là địch hay là bạn, Vu Kiệt cũng không dám bảo đảm.
Nên biết rằng lúc trước viên đá đó từng cứu mạng anh hai lần!
Nếu muốn lấy viên đá ra thì phải giết anh thật ư?
Người của Quốc Phải sẽ làm thế ư?
Vu Kiệt cũng không chắc lắm.
Khi anh đang chuẩn bị đi theo thông đạo ra ngoài.
“Anh Vu!”
Bỗng nhiên có một tiếng gọi vang lên từ phía sau.
Có rất nhiều tiếng bước chân đang di chuyển.
Điều đó khiến mọi người đều quay đầu lại nhìn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!