“Chúng tôi phải làm gì?”, La Chí Cường mừng rỡ hỏi.
“Đi ra ngoài!”, Vu Kiệt thản nhiên đáp.
La Chí Cường có hơi ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó liền phất phất tay.
“Mau, tất cả ra ngoài để cậu ấy chữa trị!”
Vì vậy, dưới sự thúc giục của ông ta, tất cả mọi người nhanh chóng rời khỏi phòng khiến cho hành lang càng thêm chật chội.
“Thật sự có thể ư?”
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại La Chí Cường, ông ta trông mong nhìn về phía Vu Kiệt.
Vu Kiệt hơi nhếch miệng, nói: “Nếu như không chữa khỏi, sao tôi còn mặt mũi ở lại đây chứ!”
La Chí Cường hít sâu một hơi, lựa chọn tin tưởng Vu Kiệt, sau đó ông ta nhanh chân rời đi, còn tiện tay đóng chặt cửa lại.
Khi mọi người vừa rời khỏi phòng, đột nhiên, có một thư ký từ cổng chạy vào.
“Ông Triệu đã đến!”
Nghe vậy, La Chí Cường bỗng giật mình.
"Ông Triệu đang ở đâu?"
Thư ký vội vàng nói: "Trong phòng họp của Thượng Võ đường ạ".
La Chí Cường lập tức gật đầu, nói: "Các người đứng canh giữ ở đây, bất luận ai muốn xông vào, cũng phải ngăn lại cho tôi!"
"Vâng!"
Mọi người đều đồng loạt gật đầu, thanh âm rất thấp, sợ sẽ làm ồn đến người đang ở bên trong.
La Chí Cường cũng thở phào nhẹ nhõm nhìn về phía cửa phòng y tế.
Hy vọng có thể cứu sống!
Vị cậu chủ này thực sự rất bí ẩn, không ngờ ngay cả y thuật anh cũng biết.
"Dẫn đường".
La Chí Cường vội vàng xua tay nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!