Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Một tay ông ta cầm chiếc nạng đầu rồng, đôi mắt sâu thẳm, lấp lánh như những vì sao.  

 

 

Ông ta nghĩ tới một người.  

 

“Ông cụ Lý!”  

 

Trong lòng ông ta lóe lên một tia sét.  

 

...  

 

Lúc này.  

 

Thủ đô Hoa Hạ.  

 

Hoa viên nhà họ Lý.  

 

Một chiếc bàn trà và ba chiếc ghế gỗ.  

 

Ông cụ Lý tay cầm ấm trà, từ từ rót vào hai chén trà trước mặt.  

 

“Hai vị, vào mùa này, trà của tôi được coi là thượng hạng đó!”  

 

Ông cụ Lý tự khen.  

 

Hai người đối diện nhìn nhau mỉm cười.  

 

Một người trong số họ, chính là người lên tiếng của Thiên Đình trong con hẻm ngày hôm đó.  

 

Kha Phi Loan!  

 

Một người còn lại, cũng là người lên tiếng ở Thiên Đình.  

 

Phùng Hải Uy .  

 

Hai người này thong thả cầm trách trà trước mặt lên, nhấp một ngụm.  

 

Nước trà thơm ngát, khiến lòng người sảng khoái, mang theo cảm giác gió xuân lướt nhẹ trên mặt.  

 

Hai người nhìn nhau, cảm thấy có chút lạ lùng.  

 

“Được rồi, trà có ngon đến đâu, tôi cũng không muốn uống thêm, kẻo lại mất đi ý nghĩa!”  

 

Kha Phi Loan đặt tách trà xuống, chậm rãi nói.  

 

Ông cụ Lý khẽ mỉm cười, cũng không bình luận.  

 

Đám người lên tiếng của Thiên Đình này, có những quy tắc ứng xử riêng của mình.  

 

Một số có thể nói là cố chấp, hoặc là xấu tính.  

 

Phùng Hải Uy không có thói quen này, ông ta uống xong trà, lại uống thêm một tách nữa.  

 

“Bài kiếm tra tiếp theo của cháu ông, cũng sắp tiếp tục rồi!”  

 

Ông cụ Lý khẽ giật mình cười nói: “Không biết các ông định kiểm tra như thế nào?”  

 

“Thế nên chúng tôi muốn thảo luận với ông, dù sao ông cũng có kinh nghiệm, cũng cần ông phối hợp nữa!”  

 

Kha Phi Loan bình tĩnh giải thích.  

 

Ông cụ Lý chợt nhận ra, nhàn nhạt cười.  

 

“Thật ra, dù là kiểm tra thế nào, tính cách của Tiểu Kiệt cũng sẽ không thay đổi, tôi cũng không lo lắng!”  

 

Phùng Hải Uy gật đầu nói: “Về lời này, tôi đã từng nghe một lần!”  

 

Ông cụ Lý liếc nhìn ông ta một cái, trong lòng cũng nghĩ tới một người.  

 

Nếu như còn có người khác nói, e rằng chỉ có lão già kia thôi.  

 

“Tôi định sắp xếp thế này!”  

 

Kha Phi Loan đang định nói thì tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.  

 

Ông cụ Lý ngạc nhiên khi nhận ra đó là điện thoại của mình.  

 

“Xin lỗi, tôi nghe điện thoại!”  

 

Ông ấy lấy ra điện thoại, khi nhìn thấy số trên đó thì có chút ngạc nhiên.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận