Dáng vẻ muốn nói lại thôi, lời đến bên miệng nhưng không thể thốt ra được.
Ông ta cảm thấy, tin tức này quá đột ngột, cho dù là Yamaguchi Taikoo, người tàn nhẫn ác độc nhất của Đông Thành, cũng không thể không nổi giận.
Nhìn thấy dáng vẻ của Daisuke Kurosaka, trái tim Yamaguchi Taikoo hẫng một nhịp, giống như có một tảng đá rơi xuống.
Ông ta lập tức có linh cảm không ổn, tiếp tục hỏi: “Ông cái gì mà ông! Mau nói cho tôi biết!”
Daisuke Kurosaka nhăn nhó, cau chặt mày.
Ông ta không ngờ Yamaguchi Taikoo lại thật sự hỏi đến, còn nghĩ rằng có thể thoát được.
Hiện tại ông ta làm sao dám nói ra tin tức này chứ.
Nếu bị Yamaguchi Taikoo biết được, còn không lật cả đội an ninh lên.
Thật sự không muốn trả lời.
“Cái đó, bây giờ tôi... lập tức cho người đi chuẩn bị, đưa tên khốn kia ra thẩm vấn”.
“Thằng chó chết này dám ra tay với thiếu gia Yamaguchi, đúng là không muốn sống nữa mà, tôi đã chuẩn bị một trăm loại tra tấn chờ sẵn hắn rồi!”
Daisuke Kurosaka đổi chủ đề.
Sắc mặt Yamaguchi Taikoo bỗng nhiên tái nhợt như tờ giấy, đồng tử co rút.
Ông ta càng lúc càng thấy bất an hơn.
“Tôi hỏi ông về tình hình của con trai tôi, ông đánh trống lảng làm gì! Nhanh nói, con trai tôi rốt cuộc thế nào?”
Yamaguchi Taikoo lạnh lùng hỏi.
Daisuke Kurosaka lau mồ hôi lạnh trên trán, toàn thân buốt giá.
Ông ta cười khổ nói: “Hội trưởng Yamaguchi, hay là, chúng ta đánh gãy chân tên đó trước để làm ông bớt giận nhé?”
“Thời gian cũng không còn sớm nữa, đúng lúc đưa ông đi xem tên đó thống khổ thế nào!”
“Rầm!”
Yamaguchi Taikoo tức giận tím mặt, đập mạnh lên bàn.
Ông ta gầm lên: “Đừng có nói nhảm với tôi nữa, nói nhanh!”
Cả căn phòng như bị thuốc nổ làm cho nổ tung, tất cả mọi người đều cảm thấy được một loại phẫn nộ mãnh liệt.
Daisuke Kurosaka sợ mãi nhìn Yamaguchi Taikoo, trong lòng khẽ nghĩ, cứ nói thẳng ra còn hơn.
“Sau khi thiếu gia Yamaguchi được đưa đến bệnh viện, vốn dĩ sẽ được chữa trị đôi chân bị thương”.
“Ai ngờ được, trong thân thể của cậu ấy sớm đã trúng độc, nhưng không được phát hiện kịp thời”.
“Bây giờ, thiếu gia Yamaguchi, đã... chết vì trúng độc...”
Daisuke Kurosaka nói xong lời này, trong lòng liền cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.
Ông ta lén lút nhìn Yamaguchi Taikoo, muốn xem phản ứng của ông ta như thế nào.
Chỉ thấy Yamaguchi Taikoo đứng ngây tại chỗ, đôi mắt thất thần.
Giống như một bức tượng bất động vậy.
“Con trai ta...”
Yamaguchi Taikoo nhẹ giọng lẩm bẩm, đôi môi run rẩy.
Yamaguchi Harayo chính là niềm hi vọng trong tương lai của ông ta.
Từ nhỏ ông ta đã rất yêu thương hắn ta, không lỡ đánh mắng, luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho con trai mình.
Bây giờ lại là kết quả này.
Ông ta không thể chấp nhận được, đầu óc chậm chạp như bị đứt mạch.
Daisuke Kurosaka có chút lo lắng, lập tức nhìn về phía cấp dưới của mình.
“Nói cụ thể hơn, chết lúc nào? Có những ai ở hiện trường lúc đó, tại sao lại chết, báo cáo khám nghiệm tử thi tất cả nói cho tôi biết!”
Ông ta có chút vội vã, lo lắng Yamaguchi Taikoo sẽ trút giận lên mình.
Cấp dưới này bị dọa sợ giật mình.
Anh ta nhanh chóng cúi đầu đáp: “Lúc 3 giờ 15 phút chiều, lúc ấy toàn bộ nguồn lực y tế của bệnh viện đã được chuyển đến phòng cấp cứu, dùng để điều trị cho thiếu gia Yamaguchi!”
“Khi đó, tất cả các bác sĩ trong phòng phẫu thuật đều theo dõi, vì thuốc mê chưa có tác dụng nên ca mổ chưa được thực hiện”.
“Tuy nhiên, cũng trong quá trình này, thiếu gia Yamaguchi đã tử vong vì trúng độc!”
“Còn về báo cáo khám nghiệm tử thi...”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!